Những lời này vừa thốt ra, bước chân tiến vào phòng cấp cứu của bác sĩ và điều dưỡng đều dừng lại.
Có một điều dưỡng đưa tay lại gần chóp mũi Hồ Khả Khả thăm dò, đáng tiếc lắc đầu.
Sắc mặt Bao Lạc Kỳ âm trầm đến mức vặn vẹo, toàn thân đều toát ra hơi lạnh đáng sợ, anh đá mạnh một phát vào cửa phòng cấp cứu, một tay lập tức bóp cổ bác sĩ kia, dùng sức thật mạnh, một tay còn lại chống lên vách tường.
“Cứu sống cô ấy cho tôi! Nếu hôm nay cô ấy không sống được, tôi sẽ phá hủy toàn bộ bệnh viện của các người! Sau đó khiến cho mỗi người các người chết chung cùng với cô ấy!”
Anh hung ác nói xong, ném mạnh bác sĩ vào phòng cấp cứu, quay đầu tức giận hét lên với các bác sĩ điều dưỡng vẫn đang sững sờ ở xung quanh: “Không nghe thấy lời tôi nói sao? Các ngươi mau chóng cứu sống cô ấy cho tôi!”
Cơ thể mọi người xung quanh run lên, lập tức lấy lại tinh thần, tay chân luống cuống vội vã đẩy Hồ Khả Khả vào phòng cấp cứ.
Thở oxy, kích điện, ép tim…
Liên tục không ngừng cứu chữa năm phút, người trên giường vẫn nhắm chặt hai mắt, không có chút sự sống nào.
“Không thể…” Bác sĩ cấp cứu tuyệt vọng lắc đầu: “Cô ấy được đưa đến quá muộn, mất quá nhiều máu, đã không cứu được rồi…”
“Nhưng nếu như cô ấy thật sự chết đi, toàn bộ bệnh viện chúng ta liền tiêu rồi!” Một người khác mở miệng: “Thử một lần nữa đi, ngộ nhỡ…”
Hai người ôm chút hy vọng mong manh, lại thử kích điện một lần nữa cho Hồ Khả Khả.
Tích tích – điện tâm đồ nảy lên, vậy mà thật sự xuất hiện nhịp đập yếu ớt!
“Có rồi!” Bác sĩ cực kỳ vui mừng: “Mau, nâng cao nồng độ thở oxy! Chuẩn bị…”
Bên ngoài phòng cấp cứu, Bao Lạc Kỳ nhíu chặt lông mày, vô cùng sốt ruột đi đi lại lại.
Người phụ nữ kia sắp chết… Ý nghĩ này, anh nghĩ cũng không muốn nghĩ.
Nếu như người phụ nữ kia thật sự cứ như vậy mà biến mất trên thế giới này, vậy nhất định anh sẽ phát điên!
“Tổng giám đốc Bạch…” Giám đốc bệnh viện tìm đến cẩn thận nói: “Cô Hồ Ý Nhiên đã ra khỏi phòng phẫu thuật, ngài có muốn…”
“Cút đi cho tôi!” Bao Lạc Kỳ lạnh lùng nhìn về phía ông ta, ánh mắt sắc nhọn: “Cút càng xa càng tốt cho tôi!”
Bây giờ ngoại trừ chuyện của Hồ Khả Khả, chuyện gì anh cũng không muốn quan tâm!
Giám đốc bệnh viện lúng túng cố gắng đứng nguyên tại chỗ, nếu ông ta cứ như vậy quay về, nhất định sẽ bị Hồ Ý Nhiên mắng chết!
Nhưng nhìn Bao Lạc Kỳ trước mặt đang nổi giận đùng đùng, giống như một con sư tử bị chọc giận, ông ta lại càng không dám đắc tội, chịu đựng một lúc lâu, cuối cùng chỉ có thể ỉu xìu quay về.
Ông ta nói lại nguyên xi phản ứng và lời nói của Bao Lạc Kỳ cho Hồ Ý Nhiên ở trong phòng bệnh nghe.
Hồ Ý Nhiên dựa lên chiếc giường đơn, ngón tay siết chặt lấy chiếc chăn đơn.
Thế mà Bao Lạc Kỳ vì Hồ Khả Khả mà dẹp cô ta sang một bên không quan tâm?
Cô ta tuyệt đối không thể tha thứ cho chuyện như vậy!
Tại sao ở trong lòng Bao Lạc Kỳ người phụ nữ đê tiện Hồ Khả Khả kia có thể có địa vị cao hơn cô ta chứ!
Tiện nhân! Hồ Ý Nhiên cắn răng nghiến lợi mắng Hồ Khả Khả, trong đầu hiện lên một loạt suy nghĩ ác độc.
Vì để hoàn toàn có được Bao Lạc Kỳ, cô ta nhất định phải diệt trừ tiện nhân chướng mắt Hồ Khả Khả kia!
Cô ta không chỉ muốn Hồ Khả Khả chết, còn muốn cô chết không còn sót lại một chút gì, hoàn toàn biến mất trên thế giới này!
…
Trong phòng cấp cứu bên kia, Bao Lạc Kỳ đợi hơn mười phút nhưng vẫn không thấy bác sĩ đi ra báo bất kỳ tin tức gì, không biết lúc này rốt cuộc Hồ Khả Khả còn sống hay đã chết, lo nghĩ và bất an khiến anh hoàn toàn bùng nổ, đạp mạnh một phát vào chiếc ghế bên cạnh để phát tiết cảm xúc.
Nếu không phải không thể tùy tiện xông vào phòng phẫu thuật, anh đã sớm xông vào rồi…
Tất nhiên điều dưỡng ở bên trong đều nghe thấy tiếng động anh tạo ra ở bên ngoài, đúng lúc có một phẫu thuật cần người nhà ký tên, điều dưỡng cầm giấy cam kết mở cửa ra ngoài.
Bên ngoài, đôi mắt của Bao Lạc Kỳ bởi vì tức giận mà đỏ tươi lập tức nhìn chằm chằm vào điều dưỡng.
“Cô ấy sao rồi?” Bao Lạc Kỳ cắn răng, khàn giọng hỏi.
Điều dưỡng vội nói: “Đã cứu được bệnh nhân, nhưng vì vết dao đâm ở bụng cô ấy còn đâm vào một bên tử cung, vết thương không ngừng chảy máu, cần cắt bỏ. Ngài là người thân của bệnh nhân đúng không, nếu như anh đồng ý cắt bỏ một bên tử cung của bệnh nhân, vậy ký tên lên đây.”
Bao Lạc Kỳ siết chặt nắm tay, trầm giọng hỏi: “Có phải nếu không cắt bỏ, cô ấy sẽ mất mạng?”
Điều dưỡng gật đầu: “Nếu không cắt bỏ, sẽ không ngăn lại được tình trạng chảy máu liên tục ở vết thương…”
Bao Lạc Kỳ nhắm đôi mắt đen thẫm lại, nhận lấy giấy cam kết, lưu loát ký tên lên trên.