Nói như vậy cũng rất hợp lý.
Ông cụ Tống an ủi Tống Nhu vài câu, đứng dậy trở về phòng, nói chuyện này cho Tống Như biết, lấy kinh nghiệm nhiều năm của ông, xem ra có lẽ chuyện này không đơn giản như vậy.
Tống Như gật đầu, cô cũng hiểu rằng Tống Nhu luôn luôn tâm tư khó lường, bây giờ cô ta đang mượn thế lực tập đoàn Vĩnh Khang, cướp đoạt quyền hành ở tập đoàn nhà họ Tống, cho dù lần này tập đoàn Vĩnh Khang gặp khó khăn thì cô ta cũng sẽ không vội vàng cắt đứt quan hệ như vậy.
Sẽ không có ẩn tình gì khác?
“Ông nội, khoảng thời gian này chú ý hơn một chút, có chỗ nào không đúng thì cứ liên lạc với cháu.”
“Được, ông biết rồi, cháu cũng chăm sóc bản thân thật tốt.”
Càng là lúc này càng không thể khinh thường.
Sau khi Tống Như đặt điện thoại di động xuống, ánh mắt sâu xa nhìn vào trong bóng đêm, sao cô có thể để Tống Nhu chạy dễ dàng như vậy.
…
“Theo tin tức mới nhất của phóng viên đài chúng tôi, tổng giám đốc Tăng Nhĩ Ngọc tập đoàn nhà họ Tống đã mất tích mười ngày, đến nay chưa có tin tức.”
“Từ buổi gặp mặt bạn bè và khán giả phim do Tống Như đống, theo chúng tôi được biết, Tăng Nhĩ Ngọc là mẹ của cô ấy.”
“Những người hâm mộ của Tống Như vẫn ủng hộ cô, đợi cô quay lại ngành điện ảnh.”
Tuy là Tống Như đã tuyên bố tạm dừng một thời gian nhưng mà danh tiếng và độ hot của cô vẫn không hề giảm.
Dù sao thì cô vẫn luôn có thể tạo ra được kỳ tích.
Chỉ là chiều hôm đó, xuất hiện một tin tức bùng nổ!
“Tập đoàn nhà họ Tống tổ chức truyền thông cho sản phẩm mới, nhưng một số khách mời trong danh sách được mời bị lộ, phần danh sách này bị lộ khiến rất nhiều khách hàng khó chịu, nhất là nhũng khách Vip, hiện giờ tập đoàn nhà họ Tống vẫn chưa đưa ra thông tin chính thức, rốt cuộc chuyện này là thế nào? Tôi sẽ tiếp tục đưa tin.”
Trước khi công bố sản phẩm mới lại xảy ra sơ xuất như vậy?
Danh sách khách VIP bị tiết lộ…
Ông cụ Tống nghe được tin này thì đờ ra hai giây, sau đó lập tức phản ứng, tại sao Tống Nhu lại nghe lời như vậy, đồng ý ở nhà nghỉ ngơi! Bởi vì như vậy thì sẽ không có ai nghi ngờ lên đầu cô ta.
Đứa cháu gái này của ông thật sự là ngày càng tâm kế rồi.
Chỉ là cô ta không biết đóng kịch sẽ chỉ làm cho lòng người nhà họ Tống lạnh đi.
…
“Tổng giám đốc Tống, tôi đã cho người đi khống chế dư sự phát triển của dư luận, nhưng mà những khách mời VIP rất tức giận.” Đới Bội Thanh trôi chảy xin chỉ thị qua điện thoại với Tống Như.
“Nếu là tôi, tôi cũng như vậy.”
Tống Như có thể hiểu suy nghĩ của những khách hàng này, dù sao chỗ ngồi cũng có hạn, đây đã là những lựa chọn công bằng nhất.
“Bây giờ nội bộ công ty đã bắt đầu điều tra, nhưng mà vẫn chưa có kết quả, theo như tôi thấy thì chắc là do quan cấp cao làm, tôi đã điều tra thông tin của những khác hàng vip đang tức giận, bọn họ đều là những khách hàng cũ của công tu, nếu như bọn họ cùng nhau tạo áp lực cho công ty, Tổng giám đốc Tống, cô sẽ rất khó xử.”
“Tôi hiểu được, cứ điều tra bình thường, có chuyện gì thì báo cho tôi biết.” Mặc dù là tình hình khẩn cấp thì Tống Như vẫn bình tĩnh như cũ.
Phản ứng của cô khiến Đới Bội Thanh có hơi ngạc nhiên, tuy là đã nghe được thông tin từ báo chí là Tống Như là một người rất bình tĩnh, nhưng bây giờ tình hình nguy cấp…
Tống như vẫn có thể ngồi yên như trước, thậm chí không khác gì bình thường.
Hình như là Đới Bội Thanh điều tra được có một số khách VIP vô cùng kích động, trực tiếp gọi điện thoại chất vấn bộ phận phục vụ khách hàng, thậm chí không ít những quản lý cấp cao cũng nhận được điện thoại chất vấn, trong đó cũng có người gọi cho Tống Nhu, cô ta là cô cả nhà họ Tống mà!
Nhưng mà sau khi Tống Nhu nhận được điện thoại thì cũng chỉ mềm mại trả lời: “Tôi không biết tại sao lại xảy ra chuyện này, bởi vì tôi mang thai đang ở nhà nghỉ ngơi.”
“Công ty đã có tổng giám đốc thay mặt, chuyện này cứ trực tiếp hỏi cô ấy.”
Sau khi Tống Nhu trả lời như vậy, không ít khách hàng Vip càng nóng nảy.
“Gì mà tổng giám đốc thay mặt, cô ta ở đâu?”
“Chúng tôi đều là khách hàng lâu năm, cứ vậy mà lừa dối!”
“Mấy người làm như vậy sẽ khiến những người ủng hộ từ bỏ sản phẩm của mấy người.”
Bọn họ càng nói càng kích động, thậm chí lớn tiếng chửi rủa trong điện thoại.
Một khi chuyện này đã xảy ra, bộ phận khách hàng của tập đoàn Tống Thị nhận được rất nhiều đơn đặt hàng bị trả lại! Thậm chí có hai đối tác nói rút vốn!
Cũng chỉ vì một bản danh sách khách vip bị lộ ra ngoài?
Có lẽ là có người phía sau cố tình làm ra, giúp đỡ, nếu không… Sao lại có hậu quả nghiêm trọng như vậy?
Tống Nhu chính là muốn ép tổng giám đốc thay mặt này ra mặt, nhìn xem rốt cuộc cô ta có bản lĩnh gì mà khiến ông cụ Tống tin tưởng như vậy.
Hội đồng quản trị tập đoàn Tống thị lại mở cuộc họp khẩn cấp, Tống Nhu vì ở nhà nghỉ ngơi không có liên quan, nhưng mà Phùng Hằng Viễn là một trong hội đồng quản trị, cùng với mấy người khác cùng yêu cầu tổng giám đốc tạm thời đứng ra, cho mọi người một đáp án hài lòng.
Tuy là vị tổng giám đốc thần bí này cứu vãn hợp đồng với DK, nhưng mà không có nghĩa là cô ấy được hội đồng quản trị đồng ý.
“Từ lúc công ty thành lập đến giờ vẫn chưa xảy ra vấn đề như vậy! Tôi thấy tổng giám đốc tạm thời này nên gánh toàn bộ trách nhiệm.”
“Hôm nay tôi muốn gặp vị tổng giám đốc tạm thời này có được không! Tại sao chủ tịch Tống lại tin tưởng cô ta như vậy?”
“Tổng giám đốc tạm thời này rốt cuộc là đã làm chuyện gì? Danh sách quan trọng như vậy lại bị tiết lộ ra ngoài?”
Mặc dù chỉ là một phần danh sách khách mời tại buổi họp báo công bố sản phẩm mới, lại là những khách hàng quan trọng ủng hộ Tống Thị nhưng lại không nhận được thư mời VIP làm cho những khách hàng này tức giận, nếu như sau khi họp báo kết thúc biết mình không được mời thì không sao, nhưng mà lúc này danh sách bị lộ, chẳng phải là sẽ làm mất mặt họ trước mặt họ sao?
Hơn nữa cũng khiến cho bọn họ cảm thấy mình không được tập đoàn Tống Thị coi trọng, sau này không cần hợp tác nữa!
Danh dự mà Tống Thị tích lũy nhiều năm nay sẽ bị nghi ngờ.
“Bây giờ rốt cuộc là có người có thể thu xếp vấn đề này hay không? Tổng giám đốc tạm thời vẫn không ra mặt, ngay cả cô cả cũng về nhà nghỉ ngơi, công ty sao có thể duy trì?”
“Đã có người đi đón cô cả rồi, đợi cô ấy đến xem thử chuyện này làm sao.” Phùng Hằng Viễn nói.
Bây giờ Tống Thi đối mặt với nguy cơ lớn như vậy, người giải quyết nguy cơ phải là Tống Nhu, đây là một bước quan trọng để cô ta có thể quay về Tống Thị.
Đây cũng là chuyện mà Phùng Hằng Viễn tính từ trước.
“Cô cả có thể xử lý chuyện này sao?”
Phùng Hằng Viễn đã đoán chắc suy nghĩ của hội đồng quản trị, trừ Tống Nhu ra không ai có thể cứu công ty.
Tống Nhu nhanh chóng đến phòng họp Tống Thị, cô ta và Phùng Hằng Viễn không hề nhìn nhau, mà giả vờ chần chờ: “Mọi người gọi tôi đến là có chuyện gì?”
“Cô cả, chúng tôi muốn biết tương lai rốt cuộc là ai quản lý công ty? Nếu như tổng giám đốc thay mặt gì đó, chúng tôi không phục.”