– AI xuất hiện lần đầu bởi John…, một nhà khoa học máy tính Mỹ…..
Với nghành công nghiệp hiện đại 4.0.AI cho phép chúng ta gửi séc bằng hình ảnh, thông tin, dữ liệu đến các thiết bị di động….
Tháng 11/20xx…,Để xây dựng hệ sinh thái AI thương mại…”
Tịnh Kỳ phong thái ung dung liền nói một mạch trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ giảng đường ( bao gồm cả Mạc Tư Hàn)
Tịnh Kỳ không nhận ra rằng, cô lúc này thật khiến người ta chỉ muốn ngắm mãi không rời. Một sức hút cực kì lôi cuốn, khuôn mặt thiếu nữ bừng sáng, lông mày thì như trăng non, đôi mắt tựa sao sáng, làn da trắng cùng đôi môi hồng mịn màng như hoa anh đào. Giọng nói ôn nhu toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp. Một vẻ đẹp dịu dàng, tự nhiên.
Quả thật dung mạo như hoa, khí chất như ngọc.
Nhược vũ thấy mọi người không rời mắt khỏi Tịnh Kỳ liền vênh mặt đắc ý.
– Tịnh Kỳ nhà tôi chính là loại phụ nữ bên ngoài thì xinh đẹp, bên trong lại thông minh.
Tịnh Kỳ vừa hoàn thành xong câu trả lời, cả giảng đường một thoáng im lặng. Giáo Sư Tô cùng vị trợ giảng ngồi bên trên, đầu gật gù biểu hiện rất hài lòng.
Vài nữ sinh bắt đầu to nhỏ, xì xào.
– Cô ấy là Triệu Tịnh Kỳ nổi tiếng khoa luật đó.
– Chẳng phải đã học lên cao học rồi sao?
– Siêu thật đấy!
– Ngưỡng mộ cô ấy quá, mỹ nhân khoa luật đây mà.
– Ôi! Chắc được nâng đỡ, nghe nói gia thế khủng lắm.
– Không thể nào, chắc chắn là được đại gia bao nuôi…
Tịnh Kỳ từ lâu không thèm để ý đến những lời ác ý, điều tiếng như thế này, nhưng nói trước mặt Mạc Tư Hàn thì cô lại cảm thấy rất là khó chịu, khoé miệng liền cong lên, ánh mắt sắc bén lườm về phía mấy nữ sinh.
Chợt thấy Tịnh Kỳ mang đôi mắt lạnh lùng ẩn chứa lời cảnh cáo nhìn thẳng vào bọn họ, mấy nữ sinh năm 2 giật bắn mình. Tuyệt nhiên không ai bảo ai cùng nhau im lặng hết.
– Giảng Viên Mạc Tư Hàn, em rất quan tâm đến lĩnh vực mà anh đang nghiên cứu. Sau khi kết thúc buổi học, em có thể xin giảng viên 10 phút trao đổi được không?
Tịnh Kỳ mĩm cười đầy tà ý nhìn Mạc Tư Hàn đang cau mày khó chịu. Đây chính là khiến hắn không còn đường lui.
“Nữ sinh xuất sắc như thế, câu trả lời hoàn hảo như thế, lại còn ham học hỏi mà chỉ xin có 10 phút lẽ nào giảng Viên Mạc Tư Hàn vô tình đến mức không cho?”
Chẳng phải cả giảng đường còn đang nghĩ thế sao?
Mạc Tư Hàn hắn còn có thể từ chối.
– Sau buổi học, em có thể gặp tôi ở phòng Giáo Sư Tô.
– Làm Tốt Lắm!
Mạc Tư Hàn ngữ khí có phần khen ngợi nói.
Tịnh Kỳ ngồi xuống thoáng chút thấy lành lạnh, Tư Hàn khen cô là vậy nhưng rõ ràng cô biết còn không phải chửi xéo cô là ” vô liêm sỉ “sao?
Nhược Vũ và Tiểu Miên cùng lúc giơ ngón cái hướng lên về phía Tịnh Kỳ, biểu đạt cho màn công lược thành công vừa rồi của cô.
*********
Bãi Đỗ Xe Đại Học A.
Từ xa thấy Mạc Tư Hàn cùng bạn của anh ta đang trò chuyện, Tịnh Kỳ liền nhanh chân bước tới đứng trước mặt hai người bọn họ.
Cô thừa biết, đời nào Mạc Tư Hàn lại dễ dàng ngoan ngoãn ngồi một chổ đợi cô tìm tới chứ.
– Anh Tư Hàn.
Cô kêu tên anh rồi quay sang chàng trai đứng bên cạnh.
– À! Chào anh, em là Triệu Tịnh Kỳ.
– Người quen của cậu sao?
Người bạn này thấy Tịnh Kỳ gọi tên Tư Hàn có vẻ thân thiết liền nhìn cô một cái, sau đó quay sang nhìn Mạc Tư Hàn.
– Quen ạ!
– Không quen.
Cả hai đồng loạt trả lời.
– Vậy là có quen rồi. Chào em, anh họ Bạch tên Tử Phong, em có thể gọi anh là Tử Phong.
Tử Phong nở một nụ cười dễ thương, nhanh chóng bắt chuyện với Tịnh Kỳ, hiếm khi được thấy vẻ mặt này của Tư Hàn, cậu không thể nào bỏ qua cho hắn được.
Tử Phong và Mạc Tư Hàn dù là bạn thân với nhau,nhưng bề ngoài phong thái lại hoàn toàn trái ngược nhau. Nếu Mạc Tư Hàn tính cách cao ngạo, lạnh lùng, điềm tĩnh thì Bạch Tử Phong lại đậm chất phóng khoáng, cởi mở, và ga-lăng.
Tử phong có làn da khoẻ khoắn, mái tóc cắt ngắn rất cool ngầu, bên tai còn bấm mấy chiếc khuyên. Hắn có đôi mắt màu nâu đen, mang một lực hút cực lớn đối với phái nữ. Chiếc áo sơ mi trắng đang mặc còn cố tình buông lơi mấy phần, như muốn làm tăng thêm nồng độ quyến rũ của hắn.
Bạch Tử Phong này vốn là người thừa kế của tập đoàn tài chính Bạch Thị, bao gồm nhiều lĩnh vực như bảo hiểm, ngân hàng, tt thương mại…
Từ nhỏ đã học cùng với Mạc Tư Hàn. Sau hết phổ thông Mạc Tư Hàn vượt cấp, học hết chương trình ĐH và Cao Học trong vòng 1 năm. Còn Tử Phong thì bị tống ra nước ngoài du học 5 năm, do sau này chời bời, phá phách quá tay nên buộc Bạch Thị gọi về nước để tiện bề kiểm soát. Vào 2 năm trước liền quẳng Bạch Tử Phong đến đây, học thêm khoá Quản Trị Kinh Doanh.
Tịnh Kỳ nở nụ cười đón lấy cái bắt tay của Tử Phong, mắt liếc về phía Mạc Tư Hàn đầy giận giữ.
– Anh lại định bỏ chạy sao?