[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Ngoại truyện: Ngọt ngào 6.2


Đêm khuya, ánh trăng vương vãi trên mặt đất tĩnh lặng, thế giới chìm vào giấc ngủ.

Trong phòng ngủ, Tạ Diêm lười biếng dựa lưng vào đầu giường, mở cuốn sách lý thuyết mới mua. Hắn chống cằm, tay cầm bút ghi ghi chép chép vài chỗ.

Ngày mai sẽ dạy Tiểu Thập mấy chương này…

Nhưng ngòi bút chưa kịp chạm giấy thì cửa phòng đã bị đẩy mạnh mở ra.

“Ầm!” – Một tiếng vang lớn chứng tỏ lực tác động không nhỏ.

Tạ Diêm nhướn mày, Sở Thập Hàm mà cũng có lúc không gõ cửa? Hắn đặt cuốn sách xuống, mỉm cười nhìn về phía cửa: “Tiểu Thập? Muộn thế này vẫn chưa ngủ…”

Lời chưa dứt, Tạ Diêm đã bị Sở Thập Hàm túm cổ áo kéo lại, đôi mắt cậu soi kỹ vào mắt hắn.

Tạ Diêm: “…” Sao lại giận thế này?

Sở Thập Hàm nhìn Tạ Diêm với ánh mắt như sắp đánh nhau, rồi đột nhiên buông tay: “Lá thư đâu?”

Tạ Diêm hơi ngả người ra sau theo quán tính, không tỏ vẻ ngạc nhiên, chỉ trầm ngâm nhìn: “Thư nào?”

Sở Thập Hàm cau mày: “Lá thư màu hồng.”

Tạ Diêm cố ý trêu: “Thư màu hồng là thư gì?”

Sở Thập Hàm nhìn hắn một lúc, đột nhiên quay đi, mở ngăn kéo của Tạ Diêm lục tung tìm kiếm.

Tạ Diêm nheo mắt – hành động này quá khác thường với Sở Thập Hàm.

Cậu vốn rất ngoan, gần như chưa bao giờ động tay động chân với Tạ Diêm, càng không thể tự ý lục phòng hắn. Sở Thập Hàm không bao giờ làm chuyện thiếu tôn trọng ca ca như vậy.

Nếu không phải giọng điệu y hệt, Tạ Diêm đã nghi ngờ đây không phải Tiểu Thập thật rồi.

Hmm… hay là trong đồ ăn tối nay có rượu?

Nhưng ngay cả Tạ Diêm, người dễ say cũng không hề cảm thấy gì.

Sở Thập Hàm lục tìm hồi lâu không thấy, đứng im một lúc rồi còn cẩn thận xếp lại đồ đạc ngăn nắp.

“…” Tạ Diêm thấy cậu lúc này khá thú vị.

Sau khi dọn xong, Sở Thập Hàm ngơ ngác một lát rồi lại hướng tầm mắt về bàn học và tủ quần áo.

“Không tìm thấy à?” Tạ Diêm khẽ cười sau lưng cậu, “Để tránh việc bạn nhỏ Sở Thập Hàm lật tung phòng anh, gợi ý nhé: Anh luôn giữ cuốn tập học chữ hồi nhỏ của em.”

Sở Thập Hàm dừng tay, sau đó rút chính xác cuốn tập vẽ từ kệ sách trên bàn, mở ra liền thấy một bức thư màu hồng.

“Anh đã đọc chưa?” Sở Thập Hàm cầm thư bước lại gần.

“Chưa.” Tạ Diêm khẽ cười, “Có lẽ chưa đến thời điểm thích hợp.”

“Khi nào mới thích hợp?” Sở Thập Hàm nhíu mày, dường như không hiểu.

Đôi mắt trong vắt như hồ nước của Tạ Diêm quan sát cậu: “Khi bạn nhỏ Sở Thập Hàm thực sự suy nghĩ thấu đáo.”

“Em đã nghĩ kĩ rồi.” Sở Thập Hàm nhìn thẳng vào hắn. “Là anh chưa chuẩn bị tinh thần.”

Tạ Diêm giật mình.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.