Tháp Trấn Long đã sập.
Bụi bay mù trời, dày đặc.
Bên dưới nền của tháp Trấn Long nứt ra thành từng khe rãnh.
Tất nhiên, đây không phải là điều cốt lõi khiến mọi người kinh ngạc, mà là từng luồng ánh sáng ngũ sắc. phóng lên cao.
Ánh sáng chói mắt.
Dường như tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được nó là một thứ bảo vật.
Nhưng mà Trần Khiêm chưa nhúc nhích gì nên không ai dám tiến lại gần.
Qua trận chiến kinh thiên động địa ban nấy, bọn họ lo lắng nếu không cẩn thận sẽ bị vị Vua Bắc Cảnh này giết chết.
Không!
Mà Trần Điểm Thương lúc này đang được người nhà họ Trần vội vàng khiêng đi.
Nhìn thấy luồng ánh sáng ngũ sắc, ông ta trợn trừng mắt hét lên.
Nhưng vẫn có người nghe thấy tiếng la của ông ta.
Dường như ông ta đang gắng sức ngăn cản cái gì đó.
Ông chủ… Thầy Quỷ nhìn Trần Khiêm. Trần Khiêm gật đầu, đi về hướng tháp.
Bên dưới tháp dường như đã nứt toạc thành một hố sâu.
Thoạt nhìn giống như là cung điện trong lòng đất!
Tháp Trấn Long sập, một cung điện khác xé đất trồi lên.
Rốt cuộc là cái gì vậy?
Mọi người nôn nóng đến phát điên. Trần Khiêm nhìn vào bên trong.
Hóa ra đó là một cái ao ngũ sắc ở trung tâm của cung điện dưới lòng đất.
Địa cung này cách mặt đất ước chừng khoảng hai mươi mấy thước.
Trần Khiêm dẫn đám người thầy Quỷ nhảy xuống.
Xâm nhập càng sâu.
Trần Khiêm nảy sinh một cảm giác khác thường.
Bởi vì linh khí ở đây thật đồi dào.
Trần Khiêm trước đây tu luyện, nắm được thuật luyện đan, và anh biết cách tinh chế một số đan dược. đặc biệt có thể hỗ trợ anh trong quá trình tu luyện của mình.
Cùng với thiên phú do Cửu Chuyển Nguyên Thần mang lại, tuy không nhanh như trong tưởng tượng nhưng cũng vẫn ổn.
Linh khí địa cầu chính là như vậy, không thể kì vọng quá nhiều.
Nhưng mà cảm giác lúc này không giống với trước đây.
Linh khí xộc vào mũi. Toàn thân dường như đắm chìm trong đó. Lâm Cửu và Tiếu Thương Sinh cũng mở to mắt.
Cảm nhận cơ thể mình bắt đầu xuất hiện biến chuyển.
Bởi vì linh khí ngấm vào từng tế bào cơ thể bọn họ. Làm sao có thể diễn tả cảm giác này đây?
Giống như một cậu bé nghèo, mỗi ngày đều mong ước trở nên giàu có, nhưng mà thực tế thì không thể giàu nổi.
Chỉ có thể an phận, tiếp tục sinh tồn trong hoàn cảnh như vậy.
Nhưng mà cậu bé nghèo đó không ngờ rằng đột nhiên một ngày, tài khoản của nó có những một tỷ, một trăm tỷ. Chính là cái cảm giác kinh ngạc sung sướng này.
Ngay cả Trần Khiêm cũng khiếp sợ.
Sao linh khí lại dồi dào như vậy? Rốt cuộc chỗ này là sao đây?
Tiếu Thương Sinh hoảng hốt. Trần Khiêm cau mày, đánh giá sơ bộ cung điện này.
Cuối cùng, ánh mắt dừng lại ở bên trong đầm cổ ngũ sắc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!