Nụ hôn khiến Lâm Mặc Ca trố cả mắt.
Giờ đều lúc nào rồi? Anh lại lửa cháy đổ thêm dầu, e sợ thiên hạ không loạn à?
Bởi vì hoảng loạn, cô hung hằng cắn mạnh xuống, muốn làm anh bị đau lại bị anh nhẹ nhàng tránh khỏi.
“Nếu em còn đám nói đến hai chữ vợ chồng, xen vào việc của người khác, anh sẽ rút đầu lưỡi của eml Tiện thể… Lại cho em tẩy ruột một lần!”
Cô giật thót, sợ đến mức rùng mình.
Uy hiếp trần trụi!
Chưa kể còn lén nhắc nhở cô nhớ lại chuyện ở trong nhà vệ sinh hôm ấy, khiến gương mặt cô. thoáng cái đỏ bừng.
Cô cắn chặt rằng, không cam lòng cúi thấp đầu xuống.
Nhưng cô lại không phục, tay nhỏ bé cách vải vóc hung hằng nhéo hông anh một cái, làm Quyền Giản Li đau đến nhướng mày, nhưng chỉ giây lát đã khôi phục bình thường.
Mà hình ảnh hai người lưu luyến liếc mắt đưa tình đâm đau hai mắt Bạch Nhược Tuyết.
Mặt cô ta cắt không còn một giọt máu, yếu ớt như lớp vải sa mong manh.
Sao lại thế được?
Sao anh có thể hôn một cô gái khác ngay trước mặt cô ta?
Dáng vẻ đau đớn của cô ta khiến Lâm Mặc Ca không đành lòng nhìn thẳng.
Hai mắt Sở Tầm Phong cũng đỏ bừng, nắm. tay chặt siết chặt, chỉ ước vung quyền đánh Quyền. Giản Lï một trận, lại bị ánh mắt của Bạch Nhược Tuyết ngăn l
Hôm nay là tiệc sinh nhật của Bạch Nhược Tuyết, anh ta không thể làm ồn ào quá, khiến Bạch Nhược Tuyết mất mặt xấu hổ.
Tiếng đàn dương cầm du dương chợt vang
lên, phá vỡ không khí ngột ngạt giữa mấy người. Quyền Giản Li vẫn ôm chặt người trong ngực.
Chỉ để lại cô gái bạch y nhược tuyết kia buồn bã đau lòng.
Tiếng dương cẩm du dương khiến lòng người mê say.
Âm tiết từ đầu ngón tay tràn ra như giọt sương sớm trong bụi cỏ.
Trong khoảnh khắc đã dẫn người vào khung. cảnh vui sướng thoải mái.
Đương nhiên, ngoại trừ Lâm Mặc Ca.
Cô cứ thế bị Quyền Giản Li ôm, chậm rãi khiêu vũ, xoay tròn.
Giữa những người xoay tròn đến say mê tình cảm, cô lại cứng ngắc như con búp bê không chút sức sống, ánh mắt đờ đẫn.
Cho tới hiện tại cô còn chưa hồi phục tỉnh thần từ đoạn đối thoại vừa rồi.
Người đàn ông này lạnh lùng đến khiến cô khiếp sợ.
Tình cảm mười năm, sao có thể nói kết thúc bình tĩnh đến thế?
Bình tĩnh đến mức cứ như đoạn tình cảm này chưa từng dừng lại trong cuộc đời anh vậy.
Nhưng anh bình tĩnh thật sao?
Vì sao cô lại cảm thấy người này đang che giấu?
Cô nhướng mắt nhìn vào đôi mắt âm trầm của anh, muốn nhìn ra gì đó từ đáy mắt anh, cuối cùng chỉ đành thất bại.
Phòng tuyến của người đàn ông này quá mạnh.
“Trong con ngươi sâu thẳm không mang theo. bất cứ tình cảm gì.
Chỉ có bóng tối vô tận và lạnh băng, liếc mắt nhìn vào chính là lạnh đến thấu tận xương tủy.
‘Thật lâu sau, cô vẫn không nhịn được lên tiếng hỏi: “Chuyện đó… tình cảm nhiều năm như vậy, anh định chấm dứt chỉ vì một câu nói hờn dỗi thật à? Con gái mà, đều là miệng một đằng lòng. một nẻo, đỗ đành chút là được. Với cả…”
Cô ngập ngừng chốc lát, cuối cùng vẫn nói ra: “Với cả anh không xót cô ấy cũng cần thương con trai mình chứ? Trẻ con vô tội, thiếu tình thương. của bố hay mẹ đều sẽ khiến đứa trẻ khổ sở…”
Quyển Giản Li lạnh lùng nhìn thoáng qua gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn của cô, thu hết vẻ hốt hoảng của cô vào đáy mắt
Mày kiếm cao ngất thoáng nhướn lên, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, tựa như trước kia.
“Ai nói cho em biết cô ta là mẹ của con anh?”
Hả?
Lâm Mặc Ca chợt giật thót, đồng tử co rụt.
“Đương nhiên là của cô ấy… Nếu không…”
Cô muốn nói, nếu không thì đó là con ai?
Anh hao hết tâm tư bảo vệ Bạch Nhược Tuyết, vì cô ta mà từ chối liên hôn với An Giai Thiến. Như vậy đã đủ để chứng minh anh cuồng sỉ Bạch. Nhược Tuyết chừng nào.
Huống chỉ bọn họ có mười năm bên nhau, nếu. có con thì cũng rất đỗi bình thường.
Nhưng giờ anh lại nói không phải ư?
Dáng vẻ hốt hoảng của cô thoáng cái chạm vào đáy lòng anh.
Anh nhếch môi mỏng quyến rũ, mắt phượng sáng ngời: “Hình như em rất quan tâm đến chuyện con trai anh thì phải? Cả chuyện của. Nhược Tuyết nữa. Sao vậy, chẳng lẽ em đang ghen à?”
“Khụ khụ…”
Lâm Mặc Ca bị sặc, suýt nữa nghẹn thở.
Cái gì gọi là ghen?
Cô biểu hiện rõ ràng thế cơ à?
Cô đanh đá lườm anh: “Sao có thể! Quyền Giản Li, có phải anh tự tin thái quá rồi không? Đừng cho mình là phong hoa tuyệt đại, thiên hạ vô song, nằm mơ hão huyền!”
“Thật không?”
Giọng anh càng thêm ngả ngớn, đôi môi mỏng lạnh lẽo lộ ra nụ cười quyến rũ đến cực điểm.
Chỉ một thoáng đã khiến mắt cô dao động, tim đập rối loạn tiết tấu.
Cứ như có hơn mười con nai nhỏ đâm loạn trong tim vậy, thình thịch thình thịch, nhảy nhót làm người hoảng loạn.
Đúng là kẻ gây họa mà.
Chỉ riêng nụ cười này đã đủ câu hết hồn phách của người ta, làm cho người khác khó lòng phòng bị.
Ý cười bên môi anh càng thêm quyến rũ, cúi người đán sát tới vành tai nõn nà của cô, hô hấp khiến cô ngứa ngáy trong lòng: “Lâm Mặc Ca, em đám nói em không ghen ư? Có phải em thích anh không?”
‘”Thích anh cái khi gió ấy!”
Cô trợn tròn mắt, nũng nịu nói: “Sao tôi lại coi trọng tên khốn nạn háo sắc cô phụ tuổi thanh xuân của cô gái khác mà không chịu trách nhiệm như anh được!”
Nói thì nói như vậy, cô vẫn không che giấu được đáy lòng hoảng loạn và cl
Cứ nhưbị anh nhìn thấu nội tâm vậy, muốn trốn cũng không có chỗ mà trốn.
Ánh mắt e thẹn, gương mặt trắng nõn đỏ bừng một mảnh.
Mắt anh thoáng cái tối sầm, hàng mi cau chặt: “Chuyện giữa anh và cô ta không như cô nghĩ, tôi cũng chưa từng nhúng chàm cô ta, sao lại nói là háo sắc được?”
Giọng nói lạnh băng lại không âm trầm.
Ngược lại, lời giải thích này có vẻ quật cường, cứng rắn.
Chẳng biết tại sao, tìm của cô chợt rối loạn vài phần.
Khí thế nghiêm nghị mới rồi thoáng cái suy sụp hẳn, cô hốt hoảng né tránh, giọng nói cũng yếu đi nhiều:” Ừm… Là tôi nhiều chuyện..”
Tiếng đàn dương cầm thay đổi, tiếu tấu sục sôi.
Quyền Giản Li lặng lẽ tắng thêm lực tay, cánh tay giữ eo cô tựa như gông cùm xiểng xích.
Mặt của cô đỏ lên, hô hấp lại loạn nhịp.
Đôi mắt vốn trong trẻo, sấn với trang điểm. ngày hôm nay càng thêm quyến rũ động lòng người, long lanh sáng ngời, thoáng cái khiến tâm. trí anh quay cuồng.
Đôi mắt phượng đẹp đến yêu dị của anh hơi nhướn, giọng nói càng khàn khàn, phối với tiếng đàn dương cầm gợi lên hồ nước xuân dập dềnh.
”Chuẩn bị thế nào rồi?”
Một câu hỏi bất chợt khiến cô không. phục tinh thần, ngây ngốc chớp mắt hỏi lại: Chuẩn bị cái gì? Công việc ngày mai à?”
Cô thẩm suy nghĩ trong lòng, chẳng lẽ cô quên mất nhiệm vụ nào anh giao à?
Anh cười khẽ, phong lưu vô hạn: “Chuẩn bị chủ động quyến rũ anh, anh vẫn đang chờ đây…”
Lời bông đùa thoáng cái đánh cho phòng thủ của cô nát bấy.
Cũng gọi tỉnh đầu óc đang hỗn độn đến cùng. cực.
Tựa như kéo tơ bóc kén vậy, nối liền vô số đoạn ngắn thành một chuỗi
Cô lập tức tỉnh ngộ, thì ra mọi chuyện chỉ là trò chơi an ủi tâm hồn bị tổn thương mà thôi.
Từ đầu tới cuối đều do anh đạo điển, mà cô chỉ Tà vai phối hợp do anh tìm đến.
Lời kịch và nội dung vở kịch đều phải do anh nắm trong tay.
Mà cô, ngoại trừ phối hợp thì không có bất kỳ quyền lợi gì, thậm chí ngay cả sống chết cũng không do mình.
Tim cô chợt chìm xuống, nhoi nhói đau đớn.
Cô cảm thấy hô hấp khó khăn như có thứ gì chẹn ngang yết hầu, nghẹn đến mức khiến người hoảng hốt.
Cô hít sâu một hơi, dẫn đau đớn dưới đáy lòng. xuống, lần nữa ngước mắt lên thì đáy mắt cũng.
chỉ còn dư lại một mảnh trong trẻo, lạnh lùng.
“Quyền Giản Li, anh chỉ được có thể thôi à? Chẳng qua là bị người ta đá, cần gì phải đạo diễn một vở kịch vừa tổn thương người vừa tổn thương mình như thế? Làm vậy thì tâm trạng anh sẽ tốt hơn chút nào à?”
Lời này của cô không rõ ràng lắm, thái độ trước sau trái ngược cũng khiến anh không hiểu ra sao.
Anh nhíu mày:”Có ý gì”
Cô hừ lạnh một tiếng, học đáng vẻ của anh, giọng nói cũng ngày càng mỏng lạnh: “Lúc đó anh quyết định hẹn hò với tôi một tuần chẳng qua là vì bị người đá, cảm thấy khó chịu trong lòng thôi! Anh chỉ muốn tìm một nơi phát tiết, muốn dùng. biện pháp này dằn vặt chính mình, cũng dằn vặt cô ta mà thôi! Anh muốn cho cô ta ghen, muốn cô ta hối hận!”
Càng nói thì lòng cô càng đau đớn, cơn tức cũng càng lớn: “Bởi vì cô ta là nốt chu sa trong lòng anh, là cái gai trong tim anh, thế nên anh không cam lòng, bị người nói chia tay, anh muốn tìm lại thoải mái từ chỗ tôi. Quyền Giản Li, ngày đó không cần tới tôi, bất cứ người phụ nữ nào xuất.
hiện trước mặt anh thì anh cũng đưa ra yêu cầu tương tự cho đối phương! Bởi vì cái anh cần chỉ là một công cụ trả thù!”
Nói cũng nói ra rồi, nhưng tim cô lại đang rỉ máu tí tách.
Tuy mấy ngày này cô vẫn luôn biết anh là tồn tại mà mình không cách nào tới gần, cô lại vẫn rung động vì anh.
‘Thậm chí sẽ cảm động, nhẹ dạ vì vài lần địu dàng của đối phương.
Nhưng hiện thực tàn khốc đến mức ấy, khi chân tướng bày ra trước mắt thì thường sẽ khiến cho máu tươi giàn dụa, cả người đầy vết thương.
Cơn giận của cô, ánh lửa trong đáy mắt là chân thật, lọt vào mắt anh lại khiến anh cảm thấy
Gò má cô tức đến đỏ bừng, đôi mắt trong trẻo thoáng nổi hơi nước, làm lòng anh tê rần, hận không thể ôm cô vào lòng yêu thương.
Nhìn cô tức giận càng khiến tâm trạng anh phơi phới.
Cứ như cô càng giận thì anh càng thoải mái vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!