Bước vào phòng tập An Kỳ cứ nghĩ sẽ là một gian phòng rộng rãi, có sàn catwalk nhỏ, có máy quay, có sản phẩm để làm quen với ống kính nhưng căn phòng hiện tại không hề giống trong trí tưởng tượng của cô.
Căn phòng này có diện tích vô cùng lớn, sàn catwalk nằm giữa hai mặt hồ, cuối sàn diễn là bàn ghế đã được bố trí sẵn có lẽ là dành cho những người giám sát buổi tập hôm nay.
Trong phòng đã có vài cameraman đến trước để chuẩn bị máy quay, nhiếp ảnh chính cũng đã có mặt, chỉ còn thiếu mỗi những nhân vật chính mà thôi.
Từ căn phòng nhỏ nằm trong góc, một nữ nhân viên chạy ra vừa trông thấy An Kỳ đã đanh giọng lên tiếng.
” An Kỳ mau vào trang điểm, thay trang phục. Đứng thừ ra đó làm gì.”
An Kỳ vội vàng đi về hướng nữ nhân viên vừa gọi mình.
Cô còn nghĩ có lẽ hôm nay sẽ được huấn luyện phần đi catwalk nên sẽ không cần trang điểm và thay trang phục nhưng những gì cô nghĩ đều đi ngược lại hoàn toàn.
Lẽ ra những công việc này sẽ do trợ lý riêng của nghệ sĩ sắp xếp rồi thông báo cụ thể lại nhưng cô là người mới còn chưa biết có làm ra ngô ra khoai được chuyện gì không nên phần trợ lý riêng tạm thời sẽ chưa có.
Đến phòng trang điểm An Kỳ mỉm cười thân thiện, nhã nhặn cúi đầu chào tất cả mọi người rồi đi đến trước bàn trang điểm ngồi chờ chuyên viên đến makeup cho mình.
Yona một trong số ba người được chọn vào Trình thị sau An Kỳ.
Mạn Nhu và Giang Nguyệt cũng có mặt tại đây cả ba đã trang điểm và thay trang phục xong đang ngồi chờ.
Trông thấy An Kỳ bước vào Yona nhíu mày nhìn cô một lúc rồi nhỏ giọng lên tiếng
” Đó là người được chọn thẳng vào mà không cần phải đi qua hai vòng khảo sát sau casting đúng không?”
Mạn Nhu, Giang Nguyệt cũng hướng mắt nhìn về phía An Kỳ, Mạn Nhu gật đầu rồi nói
” Đúng là cô ta, nghe cả công ty đồn rằng cô ta đi cửa sau nên mới được chọn thẳng vào đó.”
” Hóa ra là vậy sao? Vừa đi hai vòng catwalk đã được chọn thẳng vào trong tôi còn tưởng cô ta tài giỏi thật cơ, ai ngờ lại dùng mấy trò lăn giường bẩn thỉu để đi lên, đúng là đê tiện mà.”
Giang Nguyệt cũng không kém cạnh hai người bạn của mình, gương mặt đã không được thuận mắt người nhìn trong lúc này còn tỏ ra biểu cảm khinh thường người khác trông càng trở nên khó coi hơn.
An Kỳ ngồi cách đó không xa, cô cũng không phải không nghe được mấy lời có sức sát thương cực kì lớn đó nhưng cô không muốn đôi co với loại người như bọn họ.
Người tài giỏi có nhân phẩm tốt rồi sẽ được mọi người công nhận sau khi chứng kiến được tài năng và bản lĩnh của mình chứ không phải là những lời nói suôn bằng miệng.
Chính vì thế mà An Kỳ luôn bỏ ngoài tai tất cả những lời thị phi, chỉ thở dài một tiếng rồi tự hỏi bản thân mình rằng tại sao đi đến đâu cô cũng cảm thấy lạc lõng, không một ai bầu bạn với cô, ai ai cũng ghét bỏ trong khi cô chưa từng nói gì đến họ cả.
– —————
_Tập Đoàn Cửu Phong_
Trình Hạo Phong ngồi bên bệ cửa sổ mang vẻ mặt thăng trầm ngắm nhìn về phía chân trời xa xăm…
Những cơn gió nhẹ nhàng lướt qua khẽ lung lay vào sợi tóc mái đang rũ xuống gần đôi mắt phượng lạnh lùng.
Anh khẽ lắc nhẹ ly rượu trong tay rồi nâng lên đưa qua mũi ngửi mùi thơm đặc trưng của loại rượu thượng hạng này rồi mới đặt lên vành môi từ từ thưởng thức hương vị tuyệt vời.
Thừa Mạnh Quân vừa từ ngoài đi vào anh nhìn Trình Hạo Phong khẽ cong môi cười đầy hàm ý rồi ngồi xuống sô pha tự rót cho mình một ly rượu.
“Dạo này Trình tổng dường như rất chú ý đến Cửu Phong thì phải, một tuần phải hơn ba ngày ngài tới đây “khảo sát”. Điều mà trước nay chưa từng có.”
Thừa Mạnh Quân nhướng mày nhìn về phía Trình Hạo Phong cười trêu đùa rồi mới nâng ly rượu lên uống một ngụm.
“Chuyện anh kêu em làm đã làm đến đâu rồi?”
Vẫn là thái độ thờ ơ lạnh nhạt đó, khiến Thừa Mạnh Quân nhiều lúc muốn trêu đùa với Trình Hạo Phong một chút cũng không có cơ hội được thành công lần nào.
Lần này cũng thế, lại bị quăng cho khối băng lạnh nên đành nhanh chóng quay về nghiêm túc.
Anh hắng giọng rồi nghiêm chỉnh trả lời câu hỏi của Trình Hạo Phong
“Người em đã sắp xếp xong rồi mọi chuyện liên quan đến chị dâu sẽ được báo cáo sau mỗi ngày làm việc.”
Trình Hạo Phong rời khỏi bệ cửa sổ anh đi đến ngồi xuống đối diện với Thừa Mạnh Quân, đặt ly rượu lên bàn rồi nhàn nhã nói
“Đợt tuyển chọn sắp tới không cần thực hiện nữa.”
Nhận được thông tin mới nhất từ Trình Hạo Phong suýt nữa thì Thừa Mạnh Quân ngã ngửa vì sốc tâm lý bất ngờ, anh nhìn ông anh quái đản của mình bằng nét mặt dở khóc dở cười
“Một dự án vô cùng lớn, những kế hoạch đã được vạch ra xong cả rồi, mọi thứ cũng sắp xếp ổn thỏa, chờ đến ngày casting nữa là hoàn tất giờ anh đột nhiên nói hủy thì cũng phải cho em xin cái lí do để còn giải thích với mọi người nữa chứ.”
“Vì vị trí được chọn đã có rồi. Không cần tuyển nữa.”
Vẫn là thái độ vô cùng điềm nhiên ăn nói kiệm lời của Trình Hạo Phong khiến Thừa Mạnh Quân trong lòng đã gấp đến sắp phát cáu lên nhưng phải cố đè xuống, kiên nhẫn tiếp tục đối thoại với anh.
” Anh hai, người anh nói đến là ai vậy? Có thể nói hết trong một lần cho em tỏ tường được không, chứ trái tim nhỏ bé của em sắp bị anh hại đến ngừng đập luôn rồi đây.”
Trình Hạo Phong nhoẻn miệng cười rồi tùy ý chọn một cuốn tạp chí lên xem.
“Anh không ngờ Thừa Mạnh Quân em cũng có lúc lại chậm tiêu đến vậy. Người anh nói đến còn không phải là chị dâu em sao.”
Thừa Mạnh Quân đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác cho đến tận bây giờ anh vẫn chưa hiểu được rốt cuộc Trình Hạo Phong đang toan tính chuyện gì, một người đa mưu túc trí như anh thì mấy ai đoán được anh nghĩ gì trong đầu chứ.
“Nhưng hợp đồng ở Trình thị của chị ấy tận hai năm? Anh hai, đừng nói anh định thẳng thừng ra mặt cướp người về nha, chuyện đó thì không được đâu.”
Khóe môi Trình Hạo Phong khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười thâm sâu khó đoán, thanh giọng cũng trở nên trầm xuống vài phần.
“Thời cơ sẽ đến nhanh thôi. Người của anh thì phải ở bên anh.”
– —————
Trở lại buổi huấn luyện của An Kỳ, trong phòng tập mọi thứ đã bắt đầu sẵn sàng.
An Kỳ diện trang phục dạ hội là chiếc đầm đen hai dây có tà khá dài phủ xuống sàn nhà.
Gương mặt thanh tú, xinh đẹp được trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn tôn lên nét đẹp thuần khiết.
Chiếc đầm hai dây để lộ ra vùng cổ trắng nõn với hàng xương quai xanh gợi cảm thu hút mọi ánh mắt tại nơi đây, đặc biệt là Trình Thế Vỹ, đôi mắt sâu sắc của anh chưa một lần nào rời khỏi vóc dáng lẫn thần thái quyến rũ của An Kỳ.
Nhã Đan ngồi bên cạnh, trông thấy ánh mắt mê ly của Trình Thế Vỹ như đang muốn lột sạch quần áo trên người An Kỳ xuống mà trong lòng không giấu nổi sự bực tức.
Cô đường đường là bạn gái của anh, vậy mà ngay lúc này ngồi bên cạnh cô nhưng lại say đắm nhìn người phụ nữ khác, những người xung quanh thì đang không ngừng bàn tán khiến cô không biết giấu mặt vào đâu.
“Em không muốn ở đây nữa.”