Anh mím môi, hồi lâu, nói thầm ra một câu, “Ba của chúng mình cho. . . . . .”
Ba. . . . . . Ba. . . . . .của chúng mình? Có người như vậy sao? Đầu óc của cô bị đông lại rồi, vòng vo lần nữa rốt cuộc hiểu ba của chúng mình mà anh nói là Thư Đại Hưng. . . . . .
“Tả Thần An! Anh càn quấy cái gì?” Anh bị điên rồi, không có nghĩa là cô cũng đi theo anh cùng nhau điên khùng! Kết hôn? Trò đùa trẻ con gì chứ? Ấu trĩ!
Cô xoay người muốn đi ra ngoài, nhưng làm sao chạy được? Bị anh ôm một cái trở lại, cũng không buông tay nữa, chỉ thúc giục Tôm Tép, “Cậu làm nhanh một chút cho tôi! Mè nheo làm gì đó?”
Tôm Tép cười trộm, liều chết nói một câu, “Tiểu Tam Tử, cậu chẳng lẽ còn chưa có cầu hôn thành công đã tới bức hôn dân nữ hả?”
Tả Thần An sắc mặt cương cứng, cầu hôn phải không? Được! Gậy ông đập lưng ông!
Anh nắm tay của cô, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Hạ Vãn Lộ, em đồng ý gả cho Tả Thần An làm vợ không?”
Quay về thời gian năm năm, một màn này sao mà tương tự, giống như năm đó cô ở bên ngoài giáo đường hỏi anh. . . . . .
Cô đương nhiên sẽ không nói đồng ý, “Tôi. . . . . .”
“Đồng ý!”
Cô nghẹn họng nhìn trân trối, cô chỉ nói ra một chữ “Tôi”, Tả Thần An người này tự nhiên liền tiếp hai chữ “Đồng ý”. . . . . .
Được rồi! Báo ứng! Báo ứng! Cô thật tin tưởng cõi đời này có báo ứng!
Bồ Tát ơi Bồ Tát! Đừng chơi như vậy chứ? Năm năm trước mặc dù cô cũng chơi bức hôn, nhưng đó là làm việc thiện! Anh là người tàn tật! Cô có tấm lòng yêu thương! Không phải nói thiện có thiện báo sao? Bồ Tát cũng gạt người hay sao?
“Được rồi, cô ấy nói đồng ý rồi! Tiểu tử cậu đừng nói nhảm nhanh đưa biểu mẫu cho tôi!” Anh không nhịn được, chân mày rối rắm một giây sắp muốn đánh người rồi!
Tôm Tép cũng một dạng ngây mặt ra, lại nói đây là màn cầu hôn trâu bò nhất anh đã từng gặp trong lịch sử! Những lời này anh không nói ra miệng, nếu như nói ra Tả Tam Thiếu nhất định muốn xem thường bác bỏ anh, đây tính là gì? Người nghĩ ra là vị bên cạnh kia, năm năm trước đã từng dùng chiêu này, sớm lỗi thời rồi!
Mặc dù trong lòng lo lắng trùng trùng cảm khái muôn vàn, nhưng vì để tránh cho bị đánh, Tôm Tép vẫn là quyết định trước tiên đem cái vị thần này dụ dỗ tốt rồi nói sau. . . . . .
Cô sững sờ, vẫn là không cách nào tin tưởng chuyện đã xảy ra hôm nay. . . . . .
Cho đến Tôm Tép giao hai quyển sổ màu đỏ cho Tả Thần An, đồng thời chúc mừng anh, thời điểm bọn họ chính thức kết thành vợ chồng, cô vẫn ngơ ngác hỏi, “Tôi. . . . . . kết hôn rồi?”
“Đúng vậy! Chúc mừng hai người, chúc vĩnh kết đồng tâm, sớm sinh quý tử!” Tôm Tép nói lời tốt đẹp.
“Đúng vậy, vợ, chúc mừng em chính thức trở thành Tả phu nhân!” Tả Thần An cười híp mắt, nói như thế. Ngoài thả mồi nhử lừa gạt cộng thêm ép hôn, bộ dáng Tả Tam Thiếu xanh mặt hiện lên đối lập rõ rệt với lúc trước.
Chúc mừng!? Cô tại sao một chút cũng không cảm thấy vui? Quả thật chính là không giải thích được! Điều này thật đúng là phù hợp với phong cách trước sau như một của Tả Tam Thiếu, làm theo ý mình, muốn gió có gió!
Sau khi mơ hồ một lúc lâu, cô rốt cuộc bộc phát, không bộc phát trong mơ hồ, thì diệt vong trong mơ hồ. . . . . .
“Chúc mừng em gái anh a!” Giờ đến phiên cô rống giận rồi.
Anh cười cười, “Anh không có em gái, chỉ có chị gái, ưmh. . . . . . Đợi lát nữa nói với Thần Hi một chút, bảo chị ấy cho chúng ta phong bì lớn! Là phải chúc mừng chúng ta!”
Cô cảm thấy phổi mình sắp nổ tung, anh còn có tâm tình nói đùa? Anh choáng nha, tâm tình khẳng định rất tốt. . . . . .”Tả Thần An! Tôi không kết hôn!” Cô phẫn nộ mà gào thét.
Anh cười dung túng, chỉ quyển sổ cho cô xem, “Không kịp rồi, đã kết hôn rồi!”
“. . . . . .” Cô làm sao lại cảm thấy lửa giận của cô giống như đánh một quyền vào bọt biển, cô khóc không ra nước mắt! Làm thế nào? Nhìn Tôm Tép nhờ giúp đỡ, “Cầu xin anh, thu hồi quyển sổ lại được không? Thu hồi đi đi! Trên thương trường người ta bán một số thứ còn bao đổi một tuần mà, Taobao cũng có thể trả lại hàng mà!” (Taobao: một kênh mua bán trên mạng ở Trung Quốc)
“À?” Tôm Tép làm dân chính nhiều năm như vậy, còn chưa từng nghe nói là kết hôn cũng có trả lại hàng . . . . . .”Cái này. . . . . . Ừ. . . . . . Người ta đó là chất lượng có vấn đề mới trả lại hàng. . . . . .”
“Có! Anh ta chất lượng có vấn đề! Thật sự có!” Cô chỉ vào Tả Thần An gài tang vật, được rồi, thật ra thì chất lượng có vấn đề là bản thân cô. . . . . .
Tôm Tép nghe lời của cô rất là kinh ngạc, mắt không tự chủ được nhìn lướt qua giữa hai chân Tả Thần An, trong đôi mắt vẻ từng dấu chấm hỏi, có vấn đề về chất lượng? Chẳng lẽ không sinh được? Khó trách cô nương người ta không muốn gả, khó trách Tiểu Tam Tử muốn bức hôn. . . . . .
Tả Thần An cảm nhận được ánh mắt của anh, nổi giận, người đàn ông không thích nghe nhất chính là cái này. . . . . . Liền rống về phía Tôm Tép, “Nhìn đâu vậy?” Vì danh tiếng của chính mình, rống xong lại gầm thét với Hạ Vãn Lộ, “Chất lượng có vấn đề hay không em không phải rõ sao? Hay là tối nay nghiệm chứng một chút?!”
Ách. . . . . . Cô tự biết lỡ lời, vừa ngẫm nghĩ lại, sinh ra chủ ý mới, “Không thể trả, vậy ly hôn thì có thể chứ? Tôi muốn ly hôn! Ly hôn!”