Thân thể cô cứng ngắt, mặc anh ôm, không có phản ứng, càng không có nụ cười xinh đẹp trong kỳ vọng của anh.
Anh dường như đã hiểu ra điều gì, trái tim anh như từ trên mây ngã xuống đáy vực, ngã đau đớn. . . . . .
A. . . . . . Coi như là biểu hiện giả dối, đó cũng là cô. . . . . . Chỉ
cần là cô, ở nơi mà anh có thể thấy được sờ được, là đủ rồi. . . . . .
Đầu của anh đặt trên lưng cô, vòng quanh eo cô, nhắm mắt lại.
Thân thể cô cứng ngắt, nhưng vẫn mềm mại và ấm áp như cũ. Hơi thở của cô,
nhiệt độ của cô, làm cho anh cảm thấy an tâm. Anh lầm bầm gọi tên cô,
“Heo nhỏ. . . . . . Heo nhỏ. . . . . .”
Khát vọng đối với cô như
đốm lửa nhỏ, từng chút từng chút tăng lên trong quá trình vây quanh cô,
từng chút từng chút cháy rực lên . . . . .
Môi của anh từ từ dời
lên trên, rơi vào sau gáy cô, nóng bỏng thiêu đốt da thịt như sứ của cô, trằn trọc, si mê, in dấu xuống một cái lại một cái.
Vốn chỉ là lướt qua, hô hấp đang hút lại dần dần dồn dập lên, nhiệt độ môi cũng càng ngày càng nóng. . . . . .
“Heo nhỏ. . . . . .” Anh có chút khó nhịn, quay người cô lại, đối diện mình, môi ở trên cổ cô từ từ thăm dò, chi chít chằng chịt, từng chút từng
chút dao động, cuối cùng, phủ lên môi cô.
Vừa chạm lên cái mềm
mại ngọt ngào đó, liền làm cho anh không nhịn được khẽ hừ một tiếng,
cánh tay thu lại càng ngày càng gấp. . . . . .
Anh bế cô dời lên
trên hai chân mình, bàn tay nóng rực vuốt ve dọc theo đường cong uyển
chuyển của cô, trong lòng bàn tay dần dần ướt mồ hôi, cuối cùng không
thể nhịn được, thăm dò vào bên trong áo cô, vuốt ve làn da bóng loáng.
Xúc cảm mềm mại tinh tế ấm áp này đốt cháy khát vọng của anh tới cực
điểm, không chút do dự cởi nội y của cô ra, sau đó, nắm chắc. . . . . .
Lưỡi, cũng cạy mở môi cô ra, khẽ chạm vào đầu lưỡi nhọn của cô, cùng dây dưa. . . . . .
Từ đầu đến cuối, cô đều không có phản kháng, nhưng, cũng không có đáp lại, thân thể cứng ngắc, không có bởi vì lửa nóng của anh mà đốt lên nhiệt
Cũng tốt, theo như lời anh nói, không cần cả ngày đối mặt với anh, áp lực cũng không còn lớn như vậy rồi.
Cô thở phào một cái, vào phòng bếp giúp dì một tay.
Tả Thần An hôm nay tâm tình không tệ, sáng sớm cùng tài xế A Vĩ đi đến
công ty, nghỉ phép lâu như vậy, công việc của công ty gác lại đủ nhiều
rồi.
Không có ai biết hôm nay tổng giám đốc sẽ trở về đi làm,
nhưng trong công ty vẫn là bộ dạng ngay ngắn trật tự, anh rất vui vẻ và
yên tâm.
Ra khỏi thang máy, A Vĩ đẩy anh đến phòng làm việc,
nhưng, thời điểm đi qua khu thư ký, kết quả thư ký lại xúm lại bàn luận
xôn xao:
“Tổng giám đốc lâu như vậy cũng không đến làm việc rồi, không biết đã khỏe lại chưa?”
“Vấn đề này, tôi nghĩ phải hỏi Hạ Hiểu Thần rồi.”
“Vậy sao? Mấy người nói, Kiều Á sắp kết hôn, Hạ Hiểu Thần thật vinh dự trở thành tân sủng?”
“Haizz! Trong công ty này cũng truyền ra rồi, đã không phải là bí mật của bí
mật rồi! Tổng giám đốc đều mua nhà cho Hạ Hiểu Thần, kim ốc tàng kiều
rồi!”
“Chính là như vậy! Khó nói Kiều Á không phải bởi vì thất
sủng mới oán hận gả cho người khác hay sao? Xem ra, Hạ Hiểu Thần này còn có thực lực hơn Kiều Á!”
“Mọi người cũng nói như vậy! Thời đại giang sơn đều có mỹ nhân xuất hiện, thời đại người mới thay người cũ!”
Tả Thần An nghe vào tai trong, mặt ngoài vẫn bình tĩnh như nước, trong mắt lại cơ hồ lóe lên ánh sang màu xanh. A Vĩ lúng túng nghe, vội vàng ho
khan hai tiếng.
Mấy vị thư ký nghe được âm thanh quay đầu lại, tất cả đều sợ choáng váng.
“Làm việc!” Tả Thần An giống như cái gì cũng không nghe được, trực tiếp bảo A Vĩ đẩy anh vào phòng làm việc.
Ngồi trầm lặng trong phòng làm việc một lát, gọi điện thoại, “Bảo Hạ Hiểu Thần lập tức đến phòng làm việc của tôi.”