Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm

Chương 126 : Cuộc đời rất ngắn


Giằng co.

Bọn họ trong lúc đó đang âm thầm thực hiện.

Cô không muốn, cô không có nghĩa vụ phải bồi anh ăn bữa tối cuối cùng.

Vẻ mặt anh thản nhiên, bàn tay lại dùng hết sức lực, trong lúc giằng co,giọng nói anh vang lên nhàn nhạt, “Đưa anh ngồi xe điện ngầm……”

Thời gian quay lại, cô vẫn như trước không tìm thấy lối ra……

Nước mắt trên lưng anh trong đêm tối cứ rơi chực trào, tay giằng co, dần dần buông lỏng.

Sau khi được gió hong khô nước mắt, tay bị anh nắm vào trạm xe điện ngầm, giống như con rối gỗ bị anh khống chế.

“Đi nơi nào đây?”

“Mua vé chỗ nào?”

“Làm sao mua được vé?”

“Làm sao vào được?”

“Xe điện ngầm ở đâu mà to như vậy?”

Anh luôn dùng giọng nói ôn hòa để hỏi cô, mà cô, cũng không thèm để ý đến, vẻ mặt thản nhiên, giống như không có nghe thấy.

Anh ngược lại lại chờ đợi, không nóng vội, vẫn hỏi, cô không trả lời cũngtheo hỏi không thôi. Cũng may có dì giúp việc đi theo, Hạ Vãn Lộ khôngchịu trả lời những chuyện này, dì cũng thay cô trả lời hết thảy.

Trong xe điện ngầm, vừa vặn đúng vào giờ tan tầm, người đông nhiều thànhphần, đối với một người ngồi trên chiếc xe lăn sang trọng thật khônghiểu, sao phải đi chen chúc trong xe điện ngầm, dì giúp việc cũng khônghiểu, chỉ là làm tận chức trách để giúp anh, mà anh, một người đi đứngbất tiện, lại cứ cư nhiên dùng cánh tay ôm cô, nghiễm nhiên giống nhưmột đôi tình nhân nhân viên trí thức vừa tan làm.

Đối với tất cả những chuyện này, cô đều coi thường rồi.

“Thì ra là hai người sao! Mẹ ta luôn lo, phải nhất định một lần nhìn thấyđược các người mới chịu dọn quán, ta còn nói bà quá nghiêm túc, chủkhách bèo nước gặp nhau, ai còn nhớ đến ai, bà lại cố tình không nghe,nói là các người nhất định sẽ đến!” Chú trung niên cười nói.

Bà lão cũng rất là đắc ý, nói với con trai, “Con xem đi, ta nói đúng chưa!”

Tả Thần An gật đầu một cái, nghiêm túc chưa từng có, “Đúng! Bà nói rất đúng! Chúng con nhất định sẽ nhớ đến bà!”

Bà lão vui vẻ, dọn hàng đi, Chú trung niên vỗ vỗ vai Tả Thần An, ghé vàolỗ tai anh nhẹ nhàng nói, “Cảm ơn cháu, đã hoàn thành tâm nguyện cuốicùng của mẹ ta!”

Tả Thần An cầm chiếc nhẫn trong tay xoay mộtvòng, trên mặt nhẫn khắc hoa văn vô cùng đơn giản, có khắc bốn chữ:thiên trường địa cửu. Bất giác trong lòng cảm thấy chua xót, anh làm sao hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của bà nội? Tâm nguyện của bà nội làmuốn bọn họ thiên trường địa cửu…… Với trí tuệ của một bà lão bìnhthường mà cũng có thể nhận ra bọn họ có vấn đề…… Nếu là bình thường, aicũng sẽ không đối với một người không quen biết mà quan tâm kiểu này,anh và Hạ Vãn Lộ là không bình thường là vì bọn họ yêu nhau khác vớinhững người khác, là vì, anh là một người mù……

Không khỏi thương cảm, gật đầu với chú trung niên, “Nếu như bà nội…… Ngày đó nhất địnhphải cho con biết!” Anh trịnh trọng đem số điện thoại của mình, chính là số 1399 để viết cho chú trung niên.

Chú trung niên gật đầu cảm kích, một lần nữa vỗ vỗ vai anh, “Sẽ! Cám ơn!”

“Hồ Tử, đi thôi! Bảo nhi và Tiểu Lộ châu cũng nên về nhà! Trời tối rồi!” Bà nội vui vẻ gọi nhũ danh con trai.

“Đến ngay!” Chú trung niên giúp đỡ bà nội đem xe đẩy đi, quay đầu lại cười chào hai người bọn họ.

Hạ Vãn Lộ cũng không nhịn được nữa, ở một bên che miệng lại, tiếng khóc len từ giữa kẽ tay lọt ra ngoài.

Anh đưa ngón tay lau đi nước mắt cho cô, cô lại tránh né, tự mình lau nướcmắt, hướng đến anh trách móc, “Tại sao? Tại sao lại muốn nói bà nội……”Cô rốt cuộc cũng không thể nói ra cái chữ “Chết” đó, chỉ có thể khócthút thít.

Anh kinh ngạc nhìn cô, nói sâu xa, “Em cùng bà nộibèo nước gặp nhau cũng không thể bỏ được, tại sao lại cam lòng một mìnhrời bỏ anh?”

Cô giống như trong nháy mắt bị người chặn họng, cũng khóc không ra tiếng, chỉ có nước mắt, ào ào tuôn rơi.

“Còn muốn về Hàng Châu sao?” Anh giữ chặt chiếc nhẫn của bà nội, đụng đến lòng lại đau rồi.

Cô nói không nên lời, cắn chặt hàm răng không để cho mình lại khóc nữa, cổ cứng ngắc, nhẹ nhàng gật đầu. Trở về, nhất định phải trở về!

“Được! Đi thôi!” Anh nhanh chóng di chuyển xe lăn, trời chạng vạng tối, lệ quang trong mắt lấp lánh……


Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.