Trời tối , năm người Trần Thiên Minh liền ra. Đình tỷ từ chỗ bằng hữu của mình
đã hỏi được địa chỉ phòng làm việc của thị trưởng, tiếp đó mọi người chuẩn bị
tất cả cho tốt, đi bắt thị trưởng Tra Đức kia.
Vào khu vực thành thị, Đình tỷ liền mang theo đám Trần Thiên Minh hướng chỗ
tối chạy tới tuy rằng bọn họ không dùng khinh công nhưng là tốc độ chạy của
bọn hắn phi thường nhanh, chỉ sau chốc lát bọn họ liền biến mất ở trong màn
đêm .
“Thiên Minh, tầng cao nhất của tòa building phái trước kia chính là phòng làm
việc thị trưởng, vừa rồi tôi đã gọi điện thoại cho bọn hắn nói tôi là phóng
viên muốn tìm thị trưởng, phỏng vấn thị trưởng, người ta nói thị trưởng đang
họp bảo tôi hôm nào lại phỏng vấn.” Đình tỷ chỉ vào tòa nhà phía trước nói với
Trần Thiên Minh .
Trần Thiên Minh nhìn một chút nói: “Tốt lắm, Đình tỷ một hồi nữa tôi cùng với
chị đi vào, ba người Lâm Quốc các cậu ở bên ngoài canh gác, có chuyện gì lập
tức báo cáo cho tôi.”
“Rõ.” Lâm Quốc gật đầu nói.
Trần Thiên Minh cùng Đình tỷ hai chân dẫm một cái liền hướng tòa nhà lầu bay
đi. Dưới tòa nhà, có mấy người cảnh sát đang đứng, đều cầm súng xem ra canh
gác cho thị trưởng.
Tra Đức làm sao nghĩ đến đámTrần Thiên Minh dám ở động thủ trên đầu thái tuế,
hắn chỉ là phái mấy người cảnh sát gác ở dưới lầu. Đội hành động kia đã kéo
hết sang bên kia.
Cảnh sát không có võ công căn bản không biết Trần Thiên Minh cùng Đình tỷ đến,
vả lại hai người Trần Thiên Minh chỉ là hướng phía sau tòa nàh mà lên, bọn họ
cũng không nhìn thấy được.
“Thiên Minh, chúng ta lên như thế nào?” Từ khi Trần Thiên Minh nói thực hiện
cái kế hoạch này ,Đình tỷ liền toàn bộ nghe Trần Thiên Minh chỉ huy.
“Từ nóc nhà đi tới đi, nơi đó hẳn là có thể đi tiếp nữa.” Trần Thiên Minh nhìn
địa hình một chút nhỏ giọng nói.
Đình tỷ gật đầu liền cùng Trần Thiên Minh bay đi tới tầng đỉnh, Trần Thiên
Minh bọn họ liền đi xuống dưới. Đây là một nhà lầu cao tám tầng, bọn người kia
không ngờ có người bay qua được.
Cho nên cửa từ mái nhà đến tầng dưới không có khóa.
Vào tầng tám, bọn Trần Thiên Minh bắt đầu tìm kiếm phòng làm việc của thị
trưởng, Đình tỷ kéo Trần Thiên Minh chỉ chỉ bảng hiệu trên mặt phòng tìm một
hồi. Bởi vì Trần Thiên Minh không biết tiếng nước ngoài cho nên hắn cũng chỉ
là đi theo Đình tỷ.
Cửa này bị khóa trái có điều là cũng không làm khó được Đình tỷ, Đình tỷ móc
ra một thanh sắt nhỏ từ trong túi, chọc chọc khóa cửa vài cái, cửa liền mở ra.
Sau khi đi vào, Trần Thiên Minh giữ cửa khóa trái lại. Bởi vì vừa rồi bọn họ
nghe nói Tra Đức đang họp cho nên bọn họ phỏng chừng ở đây cũng không có
người, quả nhiên trong phòng làm việc không có ai. bên trong phòng làm việc
rất lớn này có một trăm mét vuông mét, bên kia còn có toilet cùng phòng nghỉ
ngơi, phòng lãnh đạo thông thường đều là như thế này.
Đình tỷ cười cười nói :”Thiên Minh ở đây không có ai, chúng ta trước tiên chờ
ở chỗ này đi, phỏng chừng tên Tra Đức họp xong sẽ tới.”
Trần Thiên Minh gật đầu ngồi ở trên sa ***, lấy tay vỗ nhẹ da của salon một
chút nói: “Salon này là nhập khẩu từ nước ngoài, ngồi xuống thật thoải mái.”
“Trời, chúng ta bây giờ đang ở nước ngoài, những thứ kia cơ bản đều phải là đồ
nước ngoài rồi.” Đình tỷ tức giận trợn mắt liếc Trần Thiên Minh sau đó ngồi ở
bên cạnh Trần Thiên Minh.
“Đúng vậy, làm sao tôi lại không nghĩ tới nhỉ.” Trần Thiên Minh vỗ đầu của
mình một chút.
Đột nhiên Trần Thiên Minh sửng sốt một chút, hắn nhỏ giọng nói: “Đình tỷ, hình
như bên trong phòng nghỉ ngơi có người.”
Nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, Đình tỷ cũng sửng sốt một chút, nàng nhỏ
giọng nói: “Thiên Minh chúng ta đây có vào hay không?” Đình tỷ cũng biết nội
lực của Trần Thiên Minh thâm hậu hơn so với mình, nghe được bên trong có thanh
âm cũng là bình thường .
Trần Thiên Minh lắc đầu nói: “Đình tỷ, chị ở chỗ này nhìn cửa, tôi đi vào đem
người ở bên trong bắt ra.” Nói xong hắn lén lút hướng bên kia đi đến.
Đi tới cạnh cửa, Trần Thiên Minh âm thầm nghe thanh âm bên trong.
“Bảo bối, nếu như em đáp ứng tôi, tất cả khó khăn trong nhà em, tôi đều sẽ
giúp em giải quyết.” Một người nam nhân nói.
“Không, thị trưởng xin buông ra, bằng không tôi liền hô người cứu mạng .” Một
nữ hài nói.
“Em hô làm gì, phòng ở đây đều là cách âm, cho dù em gọi rách họng cũng không
có người nghe được đâu.” Nam nhân âm hiểm cười.
“Đồ đê tiện, không nghĩ tới ông thân là một thị trưởng lại có thể đối phó với
tôi, gạt tôi nói văn kiện ở bên trong này như vậy.” Thanh âm của nữ hài có
chút kinh hoảng xem ra tên nam nhân kia đã ra tay đối với nàng.
“Tê” Trần Thiên Minh nghe được bên trong có tiếng “tê” của quần áobị xé, tiếp
đó lại nghe được tiếng kêu sợ hãi của nữ hài truyền đến. Hắn bây giờ có chút
hối hận là mình qua tới bởi vì hắn nghe không hiểu người ở bên trong nói cái
gì. Có điều là Trần Thiên Minh vẫn là nghe được nam nhân bên trong muốn cưỡng
đoạt nữ nhân, nếu như hai người ngươi tình ta nguyện thì không có khả năng
xuất hiện tình huống xé quần áo với cả nữ nhân kia kêu la sợ hãi như vậy.
Nghĩ tới đây Trần Thiên Minh dùng thanh sắt mở cửa bên trong, sau đó một cước
đá văng cửa ra, hiện ra bên trong một nam nhân hơn bốn mươi hơn tuổi, hắn đang
dùng lực xé quần áo của nữ hài kia. Quần áo đã bị nam nhân xé mở lộ ra áo lót
màu hồng bên trong.
“Mày… mày là ai?” Nam nhân nước ngoài kia hoảng hốt lo sợ nhìn Trần Thiên
Minh, cửa không phải đã khóa sao? Làm sao còn có người tiến vào được, người
này vừa nhìn cũng biết không phải là người trong nước.
“Tao là ông nội mày, nói cho tao biết Tra Đức ở đâu?” Trần Thiên Minh tiến lên
một tay nắm lấy cổ áo của nam nhân nước ngoài kia, đối với sắc lang như vậy,
hắn là sẽ không bỏ qua, hắn đá cho nam nhân một cước vào hạ bộ, văng xuống
dưới tủ hồ sơ.
“Ôi!” Tra Đức bưng phía dưới của mình thống khổ kêu lên. Hắn cũng nghe không
hiểu Trần Thiên Minh đang nói cái gì.
“Tiên sinh ngài cứu tôi với, hắn chính là Tra Đức, hắn muốn cường bạo tôi.” Nữ
hài nước ngoài thấy Trần Thiên Minh xuất hiện ngạc nhiên kêu lên. Nàng dùng
tiếng Trung Quốc bập bẹ nói với Trần Thiên Minh .
Trần Thiên Minh còn tưởng rằng cả hai người này đều sẽ không biết nói tiếng
Trung Quốc, không nghĩ tới cô gái này lại có thể nói được. Nghe được nàng nói
nam nhân kia chính là Tra Đức, trong lòng Trần Thiên Minh mừng thầm không nghĩ
tới dễ dàng như vậy đã bắt được Tra Đức.
“Cô là ai? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Trần Thiên Minh có chút không tin
hỏi cô gái, dù sao cô gái biết nói tiếng Trung Quốc.
Cô gái hướng Trần Thiên Minh đơn giản nói chuyện đã trải qua, hoá ra này cô
gái tên Ái Liên là con gái của ông chủ một công ty ngoại mậu ở thành phố Lạc
Lâm, bởi thuyền của nhà nàng thường đến Trung Quốc, nàng cũng đi qua vài lần,
cũng học một ít tiếng Trung cho nên có thể nói tiếng Trung Quốc.
Lần này công ty nhà nàng xảy ra một ít vấn đề, cha của Ái Liên cùng Ái Liên
tìm đến thị trưởng Tra Đức hỗ trợ, mong muốn hắn hỗ trợ một ít chuyện của công
ty.
Tra Đức thấy Ái Liên xinh đẹp liền nổi lên sắc tâm . Vì vậy hắn bảo Ái Liên
chờ hắn ở phòng làm việc, hắn một hồi lại ký tên cho nàng. Để đuổi cha Ái Liên
đi, Tra Đức bảo người khác gọi điện thoại cho cha nàng bảo cho hắn rời khỏi
đây. Tra Đức thấy cha của Ái Liên đi rồi liền nói có văn kiện liên quan ở bên
trong bảo
nàng cùng mình đi vào ký là có thể tốt.
Thật không ngờ sau khi vào gian phòng liền cài chốt cửa, tiếp đó bắt đầu muốn
cường bạo Ái Liên. Bởi vì quyền lực của Tra Đức lớn, công ty của Ái Liên căn
bản hắn không để trong lòng cho nên hắn muốn cường bạo Ái Liên ở chỗ này sau
đó cho nhà Ái Liên một chút chỗ tốt là được. Chuyện về sau, Trần Thiên Minh
liền chạy vào được.
Nghe Ái Liên nói như vậy, Trần Thiên Minh không khỏi nhìn thoáng qua Ái Liên
quả nhiên lớn lên dáng người phi thường tươi ngon mọng nước,tóc xõa trên vai,
lông mi chớp chớp cực kỳ khả ái. Mê người chính là quần áo của nàng sau khi bị
Tra Đức xé lộ ra áo lót bên trong mơ hò thấp thoáng tô phong sừng sững.
Đó là một đôi tô phong phi thường khả ái cao thẳng, da bên trong cực kỳ trắng,
không biết viên cầu bên trong có trắng hay không nhỉ? Trần Thiên Minh ở trong
lòng âm thầm nghĩ.
Ái Liên cũng phát hiện Trần Thiên Minh nhìn mình, nàng vội vàng dùng hai tay
che ở trên tô phong của mình không cho Trần Thiên Minh xem. Trần Thiên Minh
cũng phát hiện mình thất lễ, vội vàng ngại ngùng nói: “Ái Liên tiểu thư, bên
kia hình như có một tủ quần áo, cô nhanh lên một chút qua đó tìm một bộ áo
thích hợp cô mặc vào đi.” Nói xong Trần Thiên Minh bóp tai nghe mọt chút nói:
“Đình tỷ, người bên trong hình như là Tra Đức, chị tiến đến xem thử đi.”
Đình tỷ đi vào bên trong nhìn Tra Đức một chút rồi gật đầu nói “Không sai, hắn
chính là Tra Đức.”
Nghe được Đình tỷ xác nhận, Trần Thiên Minh điểm huyệt Tra Đức sau đó dùng lực
đánh Tra Đức một hồi, khiến cho Tra Đức bưng phía dưới của mình đau đến quỳ
trên mặt đất muốn kêu lại không ra âm được.
“Mày nói cho tao nghe về mấy người tao muốn tìm, nếu như dám kêu ra âm, tao sẽ
giết mày.” Đình tỷ trừng mắt nhìn Tra Đức nói.
Tra Đức nghe Đình tỷ nói tiếng phiên quốc vội vàng lắc đầu ý tứ là nói mình
không dám kêu ra.
“Tốt lắm, Thiên Minh, cô gái này làm sao bây giờ, có đúng hay không muốn. . .”
Đình tỷ nhìn thoáng qua Ái Liên, nàng cho rằng Ái Liên là tình nhân của Tra
Đức chuẩn bị giết nàng.
Ái Liên thấy ánh mắt của Đình tỷ vội vàng nói “Không phải, tôi cũng là người
bị hại, tôi sẽ không nói ra các người.”
Trần Thiên Minh nói: “Đình tỷ, cô gái này là bị Tra Đức uy hiếp.” Trần Thiên
Minh đem chuyện vừa rồi nói cho Đình tỷ.
“Vậy em xem rồi làm đi!” Đình tỷ nói với Trần Thiên Minh.
“Ái Liên, văn kiện kia ở nơi nào? Cô còn có gì cứ mang qua đây cho hắn ký giúp
cô .” Trần Thiên Minh thẳng thắn làm người tốt giúp nhà Ái Liên giải quyết khó
khăn.
Nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, Ái Liên vội vàng đi tới bàn bên cạnh, cầm
lấy một văn kiện, tiếp đó đi tới cạnh Trần Thiên Minh. Trần Thiên Minh đem Tra
Đức kéo đến một bên nói với Ái Liên: “Ái Liên, cô nói cho hắn, bảo hắn ký
nhanh lên một chút bằng không tôi sẽ giết hắn.”
Trần Thiên Minh thấy Tra Đức ký xong liền giải khai huyệt đạo của Tra Đức nói:
“Đình tỷ, chị hỏi hắn đi.”
“Lạp Đạt ở nơi nào?” Đình tỷ hỏi Tra Đức.
Tra Đức lắc đầu nói không biết.
“Mày không nói tao có biện pháp làm cho mày nói.” Đình tỷ nói xong điểm lên
mấy chỗ trên người Tra Đức. Sau khi Đình tỷ điểm xong, Tra Đức liền cảm thấy
máu của mình giống như chảy ngược dường như sắp chảy ra. Vả lại trong cơ thể
của hắn giống như có mấy vạn con sâu cắn xé, hắn đau đến nỗi khuôn mặt cũng
méo mó thành một đoàn.
Tra Đức quỳ trên mặt đất kêu thảm: “Tôi nói, cô nhanh lên một chút thả tôi,
tôi nói.” Ái Liên thấy hình dạng thống khổ của Tra Đức, phỏng chừng bọn Trần
Thiên Minh là người không đơn giản.
“Mày nói đi.” Đình tỷ thả Tra Đức ra, lạnh lùng nói.”Nếu như mày nói sai, vậy
mày xong, mạng của mày quan trọng hay của Lạp Đạt quan trọng, tự mày nghĩ đi.”
“Chỉ cần các người không giết tôi, tôi nói cho các người, Lạp Đạt đang ở một
căn biệt thự ở đường Lạc Lý.” Tra Đức thở phì phò nói.
“Thiên Minh chúng ta. . .” Đình tỷ đem lời Tra Đức nói, nói cho Trần Thiên
Minh.
Trần Thiên Minh lắc đầu nói: “Đình tỷ chúng ta đem Tra Đức mang đi, hắn nói
chưa chắc đã là thật .” Nói xong, Trần Thiên Minh xoay người nói với Ái Liên:
“Ái Liên tiểu thư, chúng ta lần này cứu cô, mong cô không nên đem chuyện lần
này nói cho người khác.” Nhìn đôi mắt to đen của Ái Liên, Trần Thiên Minh
không biết vì sao mình sẽ tin Ái Liên trước mắt này, tin tưởng nàng sẽ không
tố giác.