Lưu Manh Lão Sư

Chương 289: Lôi Quyền


Cả đám Trần Thiên Minh len lén đi vào, sau đó hắn vung tay lên, ba người đám
Lâm Quốc đi về bên trái, mà 6 huynh đệ khác thì đi về bên phải, còn Trần Thiên
Minh thì tất nhiên là đi thẳng rồi.

'Có người, anh em chú ý.' Lúc đám Trần Thiên Minh vừa tiến vào, đám người Ma
Môn đã phát hiện ra đầu tiên, vì thế, bọn chúng vội vàng kêu lên báo động.

'Mọi người làm theo kế hoạch, cẩn thận.' Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói, sau đó
lại tiếp tục hướng về phía phòng của Lôi Ma, hắn muốn trước khi Lôi Ma phát
hiện ra, kìm hãm Lôi Ma luôn trong đó.

Nhưng, Trần Thiên Minh đã phải thất vọng, lúc hắn vừa mới vọt vào trong phòng,
một lão già đã vọt ra, Trần Thiên Minh thấy thân thủ của hắn nhanh nhẹn, biết
ngay hắn chính là Lôi Ma.

'Mày là ai? Mày tới đây làm gì?' Lôi Ma lớn tiếng quát Trần Thiên Minh đang
đeo mặt nạ. Hắn vốn nghỉ ngơi bên trong, nhưng đột nhiên lại nghe thấy có
người đột nhập, sau đó thì âm thanh đánh lộn vang lên, hắn biết ngay là có
chuyện, đang vội lao ra thì Trần Thiên Minh lại lao vào.

Lôi Ma nhìn mộy chút, đại khái là có 8 hay 10 người mặc đồ đen giống Trần
Thiên Minh, hơn nữa còn đang cũng đám thủ hạ của hắn và Thái Đông Phong đánh
nhau.

'Mày là Lôi Ma sao?' Trần Thiên Minh thấp giọng hỏi.

'Mày, mày làm sao biết tao? Mày là ai?' Lôi Ma kỳ quái hỏi. Ban đầu hắn vốn
tưởng chỉ là đám tiểu tặc, hiện giờ lại nghe Trần Thiên Minh nói vậy, xem ra
là có chuẩn bị mà tới, vì thế hắn phải cẩn thận.

Trần Thiên Minh nghe Lôi Ma nói thế, biết là tình báo của Phong Hải Nhai là
chính xác, nên lại tiếp tục nói: 'Vậy thuốc phiện có phải trong phòng mày
không?'

'Mày rút cục là ai?' Lôi Ma bắt đầu khẩn trương, hắn vốn đã vận công lên song
chưởng, chuẩn bị nếu Trần Thiên Minh nói không rõ, sẽ dùng chưởng này đánh
chết.

'Tao là sứ giả hắc ám mà Diêm La Vương phái tới, chúng tao đang thay trời hành
đạo, chuyên môn giết đám kẻ xấu chúng mày.' Trần Thiên Minh thâm trầm nói,
hiện giờ giọng điệu của hắn giống hệt như tiểu quỷ dưới trướng của Diêm La
Vương, dướng như là muốn lấy mạng bọn Lôi Ma.

'Mày đừng giả thần giả quỷ, tao biết mày là người, hơn nữa đã biết thuốc phiện
ở đây, vậy thì chúng mày cũng sắp thành người chết rồi.' Lôi Ma hung tợn nói.

'Ha ha, lời này nên là tao nói mới đúng, thiện thì có thiện báo, còn ác thì ác
báo, chúng mày chưa bị báo ứng, đó là do chưa đến lúc, nhưng đáng tiếc, thời
điểm đó đến rồi.' Trần Thiên Minh cười hahả. Mặc dù hắn không đóan được công
lực của Lôi Ma hơn Điện Ma nhiều hay ít, nhưng mà hắn vẫn cẩn thậnm chuyện tối
nay chỉ có thể thành, không thể bại được.

'Vậy để tao đánh chết mày đã!' Lôi Ma nghe giọng điệu thì biết Trần Thiên Minh
tuổi cũng không lớn, vì thế, hắn đoán công lực của Trần Thiên Minh cũng không
mạnh, bởi vậy, hắn chỉ vận 5 thành công lực, sau đó đánh tới Trần Thiên Minh.
Nhất thời, một đạo kình phong mạnh mẽ phát ra từ tay Lôi Ma, đánh thẳng về mặt
Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh vừa nhìn thấy chưởng phong của Lôi Ma, biết công lực của hắn
hơn Điện Ma 2 phần, cho nên, hắn cũng không còn khẩn trương nữa. Chân phải hơi
xoay, bay lên cao, nhẹ nhàng tránh một quyền của Lôi Ma.

'Ôi, Lôi Ma, tao thấy mày già như vậy rồi, tao nhường mày 3 chiêu, không mày
lại nói là tao khi dễ mày, đến lúc gặp Diêm La Vương lại nói tao trẻ ăn hiếp
già, chẳng qua là mày già thế rồi, có còn gặp được Diêm La Vương không còn khó
nói đấy.' Trần Thiên Minh khinh bỉ Lôi Ma, chỉ cần tâm thần Lôi Ma càng tức,
hắn sẽ càng loạn, công lực cũng không phát huy được hết.

'Mẹ kiếp, con thỏ như mày cũng dám cười tao, tao mà không giết mày, tao sẽ
không gọi là Lôi Ma nữa.' Lôi Ma nói xong, cũng không dám khinh Trần Thiên
Minh. Bời vì hành gia đã rat ay là biết, vừa rồi Trần Thiên Minh dễ dàng tránh
khỏi công kích của hắn như vậy, hắn biết ngay Trần Thiên Minh là người không
dễ đối phó, cho nên, hắn muốn dùng tuyệt chiêu.

Đột nhiên, hai tay Lôi Ma đan chéo nhau, sau đó hét lớn một tiếng, chưởng phải
xoay nửa vòng giữa không trung, sau đó đánh về phía Trần Thiên Minh, công lực
so với chưởng vừa rồi mạnh hơn gấp đôi, thế như lôi đình, hơn nữa một quyền
này của Lôi Ma như còn có lôi quang, xem ra, quyền này của Lôi Ma cũng không
phải ‘đồ tàu’.

Thật ra, Lôi Ma đúng là dựa vào quyền này mà thành danh, quyền chiêu này gọi
là Lôi Quyền, đánh ra như lôi đình công kích, uy lực rất mạnh, Lôi Ma dựa vào
quyền này mà chiến thắng không ít cao thủ thành danh. Hôm nay, hắn thấy Trần
Thiên Minh võ công cao cướng, hơn nữa còn chưa rõ chi tiết, trong lòng có chút
sợ hãi, vì vậy nên quyết định dùng tuyệt

chiêu.

Bởi vì, một người đã đến đánh lén ngươi, nếu hắn đã biết ngươi là Lôi Ma, vậy
thì nhất định đã rõ chi tiết về ngươi, mà đã biết rồi còn dám tới, chứng tỏ là
hắn đã nắm chắc, vì vậy, Lôi Ma không thể không cẩn thận.

Nhìn thế công mạnh mẽ như sét đánh đang tới gần, Trần Thiên Minh cũng không
dám quá khinh thường như vừa rồi, bởi vì, quyền này của Lôi Ma thế rất mạnh
mẽ, vì vậy, Trần Thiên Minh cũng bắt đầu đề phòng.

'Lấy nhu khắc cương,' Trong lòng Trần Thiên Minh thầm nghĩ, thế công của Lôi
Ma mạnh mẽ như vậy, nếu như mình cũng lấy cứng đối cứng, như vậy sẽ sinh ra
khí lưu rất lớn, khiến cho kho hàng này bị ảnh hưởng. Nếu như kho hàng này bị
sụp, vậy mọi người sẽ cùng chết, cho nên, Trần Thiên Minh ngu như vậy sao? Hắn
còn có một đám mỹ nữ đang chờ, nếu như hắn chết, vậy thì thật có lỗi với các
nàng.

Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vung tay lên, bên cạnh hắn nổi lên một tầng khí lưu
hơi mỏng, bao kín cả người hắn lại. Mọi người đừng thấy tầng khí lưu này mỏng,
thật ra bên trong lại có rất nhiều nhu khí, loại nhu khí này do chân khí tạo
thành, nhìn vừa mềm vừa mỏng, thật ra lại có thể ngăn được thế công như thiên
quân vạn mã.

Quyền kình mạnh mẽ của Lôi Ma sau khi công kích lên tầng khí lưu này, thoáng
cái đã biến mất, dường như là công kích đó không tổn thương chút nào đến Trần
Thiên Minh vậy.

Lôi Ma kỳ quái nhìn lại tay mình, sau đó lại nhìn Trần Thiên Minh, lạ lùng,
quyền phong của mình đi đâu? Lôi Ma tự mình cảm thấy khó hiểu. Thật ra, quyền
phong này đã bị lớp nhu khí phòng hộ của Trần Thiên Minh hóa giải, tan thành
mây khói, điều này chính là lấy nhu khắc cương.

'Lôi Ma, đây là chiêu thứ 2, mày còn 1 chiêu nữa, 3 chiêu mà qua, đến lúc đó
tao sẽ rat ay. Chẳng qua, tao nói cho mày, tao cũng chỉ ra 1, 2 chiêu thôi,
nếu mày có thể tránh được, tao cũng không còn gì để nói.'

Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói, hắn nói đều là sự thật, đến lúc hắn rat ay,
hắn sẽ dùng tới 8 hoặc 10 phần công lực, nếu như lôi mà không có chuyện gì,
vậy thì võ công của Lôi Ma so với hắn mạnh hơn.

'Mày còn giễu cợt tao, vậy thì mày tiếp chiêu Lôi Đình Chi Hỏa của tao đi!'
Lôi Ma tức giận kêu lên, chiêu vừa rồi hắn còn không biết là nguyên nhân gì mà
không thấy quyền phong, hắn cũng không tin chuyện tà quái, thế nên lại chuẩn
bị dùng tuyệt chiêu đánh Trần Thiên Minh.

Lôi Ma lần này hai tay đan chéo, chẳng qua là không quay nửa vòng, mà lần này,
tay phải xuất ra một nửa, công kích chưa xuất, tay kia cũng sinh ra khí lưu,
khí lưu này không phải là màu trắng hay không màu, mà nó là màu đỏ, giống như
là lửa vậy, có lẽ chính là Lôi Đình Chi Hỏa nổi danh.

Ồ, không biết khí lưu màu đỏ này có thể thiêu đốt như lửa thật không đây?
Trong lòng Trần Thiên Minh lại nghĩ. Nhưng mà, hắn còn chưa nghĩ được bao lâu,
Lôi Đình Chi Hỏa của Lôi Ma đã tới.

Hiện giờ, đoàn hỏa khí đang công kích Trần Thiên Minh cứ mỗi lúc một lớn, cứ
như một quả cầu lửa khổng lồ đánh về Trần Thiên Minh, nếu như Trần Thiên Minh
mà không trốn kịp, có thể sẽ bị biến thành lợn quay.

Chẳng qua, Trần Thiên Minh cũng không sợ, mặc dù hắn đã nói là không phản kích
3 chiêu của Lôi Ma, nhưng mà, hắn biết làm thế nào cho thỏa đáng. Hắn thầm vận
chân khí, biến trước mặt mình thành tường chắn, muốn đem công kích của Lôi Ma
bắn ngược về. Mẹ, muốn biến ta thành lợn quay sao, vậy ta đốt mi trước. Trong
lòng Trần Thiên Minh nghĩ.

Khi đám khí lưu màu đỏ đến trước mặt Trần Thiên Minh, lúc này nó bị chân khí
của Trần Thiên Minh cản lại, chúng nó lập tức như gặp phải tấm chắn, bắn ngay
về phía Lôi Ma.

Lôi Ma thấy quyền phong của mình đến gần Trần Thiên Minh, nhưng bỗng nhiên lại
bị bắn ngước về phía chủ, vì thế hắn vội vàng nhảy lên, muốn tránh khỏi đám
khí lưu này. Bởi vì hắn biết, chiêu này gọi là Lôi Đình Chi Hỏa, vì thế nó
giống như là chân hỏa, nếu bị chạm phải, chắc chắn là bị thiêu đốt.

Mặc dù Lôi Ma đã nhảy lên, nhưng mà hắn đã muộn một bước, khí lưu này đã đốt
vào chân hắn, đem phía dưới quần hắn đốt cháy phừng phừng.

Nhìn thấy quần mình bị cháy, Lôi Ma vội vàng nhảy xuống đất, sau đó vận chân
khí, nhẹ nhàng vẫy một chưởng xuống chân, nhất thời, đám lửa đã bị dập tắt.
Nhưng mà, quần của hắn đã bị đốt cháy, đến cả đôi giày hàng hiệu mới mua cũng
không còn ra hình gì nữa.

'Lôi Ma, mày có phải đang cảm thấy rất lạnh không, trời nóng thế này, mày mặc
quần đùi là được rồi, mặc quần dài làm gì? Mà mày muốn cảm ơn tao à, quần này
tao sửa cho mày rất hợp đó.' Trần Thiên Minh thấy quần của Lôi Ma đã bị cháy
một phần ba, hắn không tự chủ được cười lên. Hiện giờ dáng vẻ của lôi mà rất
tức cười, quả thật là 100% giống thằng ăn xin.

'Mẹ kiếp, mày tiếp thêm một chiêu nữa của tao xem,' Lôi Ma thấy Trần Thiên
Minh giễu cợt hắn, tức giận hai mắt trợn trừng, cắn răng rít lên.

'Này, mày nói vậy là có ý gì hả? Mày đã đánh ba chiêu rồi, đến tao rat ay mà.'
Trần Thiên Minh nhìn qua Lôi Ma, oán giận nói. Thằng cha này sao một điểm công
đức cũng không có thế, mình đã cho hắn đánh 3 chiêu, thế mà hắn còn muốn đánh
nữa, xem ra tố chất của thằng cha Lôi Ma này rất thấp.

Nhưng mà Lôi Ma làm sao lại nghe Trần Thiên Minh chứ, hắn hiện giờ chỉ muốn
đánh bại Trần Thiên Minh, nếu không, 50kg thuốc phiện sau hắn sẽ phiền đây,
hơn nữa, cả hắn cũng có thể lành ít dữ nhiều.

Nghĩ đến đó, Lôi Ma vận toàn thân công lực lên, sau đó quát lớn: 'Lôi Đình Chi
Nộ!' Lúc này hai tay hắn để thẳng, chậm rãi đặt gần phía ngực, giữa song quyền
hình như có tiếng vang nho nhỏ.

Lúc song quyền của Lôi Ma đến ngực hắn, đột nhiên song quyền giao nhau, cả
người Lôi Ma lúc này như được quyền phong bao phủ, hơn nữa còn khó thấy sắc
mặt của Lôi Ma. 'Nộ Long Xuất Hải!' Lôi Ma vừa kêu lớn, hai nắm đấm rất nhanh
công kích về phía Trần Thiên Minh.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.