“Đây là cái gì?”
Sở Thiên Ca thất kinh, không ngờ rằng “Thái dương chi long” có quan hệ với
tính mạng của hắn lại bị lò luyện chân khí kia chậm rãi luyện hóa.
“Thái dương chi long” là thứu mà hắn mất cả đời để thu thập tinh hoa của mặt
trời, trải qua rất nhiều thời đại, đem tinh huyết, ý thức, linh hồn của mình
toàn bộ quán chú vào trong đó, mới có thể luyện thành con chân long này.
Chân long một khi xuất uy, một ngọn núi lớn cũng có thể biến thành tro tàn.
Cho dù là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, một khi bị chiêu này cũng không thể trụ
nổi, đây là thủ đoạn vô địch. Thế nhưng hiện tại, nó lại bị giam cầm không
cách nào thoát ra nổi.
Sở Thiên Ca không còn dám tin vài mắt mình nữa, hai mắt hắn đỏ như máu, bắt
đầu vận chuyển linh hồn và chân khí toàn thân. Thế nhưng, con Hỏa Long ở trong
“Địa Ngục Dung Lô” vẫn liên tục bị luyện hóa, sinh mệnh bổn nguyên cứ mất dần,
trở thành thứ bổ dưỡng cho Dương Kỳ.
Nghe đồn một khi “Địa Ngục Dung Lô” luyện chế thành công, có thể hóa thành
thần khí vô thượng, luyện hóa tất cả chân khí dị chủng.
Hiện giờ trải qua bao khó khăn, Dương Kỳ mới có thể luyện hóa thành công, sinh
mệnh đậm đặc nhất, mới có thể khiến Địa Ngục Dung Lô xuất hiện bên ngoài, vây
khốn “Thái dương chi long”, có thể khiến cho hung uy của Sở Thiên Ca giảm bớt
thật nhiều, khiến cho hắn tổn thất hơn phân nửa sinh mệnh tinh hoa.
“Làm sao có thể, thái dương chi long, đại nhật hỏa long của ta, tài nghệ trấn
áp quần hùng, ngươi dùng thủ đoạn gì có thể giam cầm hỏa long của ta.”
Sở Thiên Ca luân phiên thi triển nhưng không cách nào khiến cho hỏa long thoát
khỏi Địa Ngục Dung Lô, hắn giống như phát cuồng, bàn tay thi triển Đại Nhật
Càn Khôn Kiếm ngang dọc xung phong liều chết, muốn bổ “Địa Ngục Dung Lô” của
Dương Kỳ vỡ thành trăm mảnh.
“Không có tác dụng gì đâu, ngươi chỉ còn cách nhận mệnh mà thôi, Địa Ngục Dung
Lô của ta một khi luyện thành thì chính là ngày chết của ngươi! Sở Thiên Ca,
ngươi cứ thoải mái ra tay đi, ngươi càng xuất thủ, lò luyện của ta càng lợi
hại, tất cả chân khí của ngươi sẽ bị hút vào trong lò luyện trở thành thuốc bổ
cho ta.”
Dương Kỳ đối mặt với đạo kiếm khí hung mãnh kia chẳng nhúc nhích tý nào, trong
khi cái lò luyện phía sau hắn càng lúc càng lớn.
Lấy hắn làm trung tâm trong vòng trăm bước đều có một lực lượng vô hình vặn
vẹp, tạo thành một thế trận vô địch, cho dù Sở Thiên Ca có dùng kiếm khí chém
giết tới mức nào, thì khi tới phạm trăm bước đều bị trận thế kia hút vào trong
Địa Ngục Dung Lô.
Từng đạo kiếm khí vừa tiến vào Địa Ngục Dung Lô, lập tức chuyển hóa là thành
kiếm khí bản thân, khiến cho chân long rên rỉ không thôi.
Sở Thiên Ca không chịu được nữa, phun ra một ngụm máu tươi.
“Đại sự không ổn, tẩu vi thượng sách!”
Sở Thiên Ca giờ này khắc này đã biết hắn có cố sức tới đâu cũng chỉ là phí
công, hắn oán hận nhìn Dương Kỳ, dường như muốn ghi nhớ thật kỹ, sau này sẽ
báo thù.
Tuy rằng tổn thất “Thái dương chi long”, mất đi hơn phân nửa chân khí và tinh
thần, thế nhưng chỉ cần trở lại học viện Thiên Vị, tu luyện trong một thời
gian dài, có được thiên tài địa bảo, vẫn có thể đủ bổ sung đầy đủ, một lần nữa
khôi phục công lực.
Nếu như hôm nay tiếp tục ở đây, rất có thể tính mệnh sẽ trôi theo mây gió.
Song chưởng của Sở Thiên Ca đột nhiên chấn động, ở sau lưng hắn kết thành một
đôi cánh kiếm khí, rộng chừng 10 trượng, lửa cháy bập bụng, sắt thép là lông
chim, đôi cánh vỗ mạnh phóng lên cao.
“Không có tác dụng gì đâu, Địa Ngục Dung Lô, hút cho ta!”
Dương Kỳ một lần nữa vận chuyển, vô số dòng máu trên lò luyện kia lan toản,
cái lò luyện nhắm ngay vào Sở Thiên Ca hút một cái.
Phốc!
Trong Địa Ngục Dung Lô có một dòng suối dung nham mãnh liệt xoay tròn, lao lên
bầu trời, trực tiếp tóm lấy Sở Thiên Ca, bắt đầu cướp đoạt cánh chim chân khí
của hắn.
“Đây là loại khí công gì? Tại sao lại hung mãnh như vậy.”
Sở Thiên Ca giờ này khắc này đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, vô cùng kinh
hãi nhìn Địa Ngục Dung Lô kia.
“Dương Kỳ, ngươi có thể dùng cảnh giới Khí Tông uy hiếp được cao thủ cảnh giới
Đoạt Mệnh!”
“Sở Thiên Ca, vì để cho ngươi chết một cách rõ ràng, ta sẽ nói cho ngươi biết.
Môn khí công của ta là Thần Tượng Trấn Ngục Kình, không phải hoàng cấp khí
công trong suy đoán của ngươi, cũng không phải thánh cấp khí công, lại càng
không phải thiên cấp khí công, mà là thần cấp khí công, chỉ có cao thủ trong
truyền thuyết hoặc là các vị thần trên trời mới có thể tu thành!”
Dương Kỳ lúc này đã quyết tâm giết Sở Thiên Ca, vì để cho lòng tin của mình
kiên định, hắn điên cuồng hét lên, một đạo âm ba tiến nhập vào trong đầu của
Sở Thiên Ca, trực tiếp làm tan dã lòng tin của đối phương.
Dương Kỳ toàn thân bành trướng, cao lớn uy mãnh, một người nhỏ bé hiện giờ
trông như thiên thần, có thể trích tinh cầm nguyệt, trên người hắn lực lượng
của 20 viễn cổ cự tượng đã hiển thị toàn bộ.
“Không có khả năng! Thần cấp khí công! Khí công dành cho thần tu luyện, người
phàm sao có thể luyện được, cho dù có thể tu luyện cũng không cách nào tu
luyện thành công. Ngươi là ai, một tiểu nhân vật, một tên phế vật đê tiện làm
sao có thể tu luyện khí công dành cho thần linh, cho dù trong hvtc chúng ta
cũng không có loại khí công này.”
Sở Thiên Ca lúc này đã kinh tâm động phách, thế nhưng hắn vẫn kiên quyết không
tin, kiếm khí trong tay hắn càng thêm mãnh liệt, muốn chém phá ràng buộc của
Dương Kỳ bay lên trời cao, chạy thoát khỏi thủ đoạn của đối phương, sau đó đem
tin tức này truyền bá ra ngoài, như vậy Dương Kỳ nhất định phải chết.
“Minh Thần Chi Mâu!”
Dương Kỳ tiếp tục tung một trảo, trong hư không, vô số chân khí màu ám kim
ngưng tụ thành hình thể, xuất hiện ở trong tay Dương Kỳ, biến thành một cây
tường mâu dài 10 trượng
Minh Thần Chi Mâu lại xuất hiện, Vù!
Xung quanh trường mâu này có dòng xoáy địa ngục, kình khí nổ tung, di chuyển
như sao xẹt.
A!
Một kích này khiến cho Sở Thiên Ca chịu đựng không nổi, máu tươi điên cuồng
phun ra, chân khí hộ thân tan rã, trực tiếp rơi từ trên trời xuống đất.
Chân khí tan rả, người đã hiện nguyên hinhf.
Dương Kỳ sải bước đi tới, một cỗ chân khí bao phủ lấy Sở Thiên Ca, làm cho hắn
không thể động đậy, sau đó rống to một tiếng:
“Sở Thiên Ca, thắng làm vua thua làm giặc, ngươi còn gì để nói không?”
“Ta thất bại? Thua ở trong tay một Khí Tông như ngươi? Ta không cam lòng.”
Sở Thiên Ca tóc rối bời, hình tượng thê thảm, trên thân thể máu chảy đầm đìa,
kinh mạch bị tổn thương nghiêm trọng.
Hắn hiện giờ đã là nỏ mạnh hết đà, ngàn vạn lần không thể tranh phong với
Dương Kỳ đang trong trạng thái đỉnh.
Huống chi, Dương Kỳ đã ngưng tụ thành Địa Ngục Dung Lô, hắn không thể nào cản
nổi.
“Sở Thiên Ca ta là ngút trời kỳ tài, năm tuổi đã có được khí cảm, vận hành
chân khí ở trong kinh mạch, 8 tuổi kỳ kinh bát mạch đã thông suốt toàn bộ, 9
tuổi Bạo Khí, bách bộ thần quyền, giết người trong lúc vô hình, không ngờ cũng
có ngày hôm nay.”
Sở Thiên Ca nhìn Dương Kỳ, nói:
“Nhưng mà, ngươi muốn giết ta, đó là hết sức khó khăn. Ta là đệ tử tinh anh
của học viện Thiên Vị, một khi tử vong sẽ khiến cho học viện Thiên Vị chấn
động, sớm muộn gì họ cũng điều tra ra ngươi, đến lúc đó thiên hạ này tuy lớn,
nhưng đâu có chỗ cho ngươi dung thân. Dương Kỳ, ta khuyên ngươi, không nên đi
vào ngõ cụt, thậm chí còn liên lụy tới Dương Tố Tố.”
“Ha ha!”
Dương Kỳ cười ha hả:
“Sở Thiên Ca, nói như vậy, đến ngươi bây giờ ngươi vẫn còn không chịu thua
sao? Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi? Hùng phong, ngạo khí của ngươi
chạy đi đâu rồi? Ngươi là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, ta chẳng qua chỉ là
một Khí Tông nho nhỏ, ngươi chết trong tay ta được ư?”
“Dương Kỳ, tội của ngươi đáng chết vạn lần.”
Tự tôn của Sở Thiên Ca bùng phát.
Tôn nghiêm của hắn không cho phép Dương Kỳ sỉ nhục, hắn là cảnh giới Đoạt
Mệnh, Dương Kỳ là Khí Tông, hai người khác nhau, một người là “quý tộc”, một
người là “dân đen”, căn bản không thể so sánh. Thế nhưng hiện tại, “dân đen”
đã đạp chân lên đầu “quý tộc”.
Sở Thiên Ca biết, Dương Kỳ sở dĩ không lập tức giết hắn là vì đối phương muốn
sỉ nhục mình.
“Nhật Nguyệt Nghịch Sát!”
Đột nhiên, cái thân tàn đang hấp hối của hắn phát ra vô vàn ánh sáng, hóa
thành một cái mặt trời vô cùng chói chang, đánh tới Dương Kỳ.
Đây là một kích thảm liệt, ẩn chứa sự bi tráng trong đó.
Thế nhưng, Dương Kỳ đã sớm có chuẩn bị, thân hình vẫn không nhúc nhích, Địa
Ngục Dung Lô xuất hiện ở trước mặt, chấn động một hồi.
Tất cả ánh sáng toàn bộ biến mất, Sở Thiên Ca bi chấn bay ra sau khoảng 10
trượng, rơi xuống mặt đất, thực sự hấp hối, một kích vừa rồi đã tiêu hao toàn
bộ chân khí của hắn.
“Ngươi…”
Hắn nhìn Dương Kỳ trân trân, trong miệng không cam lòng:
“Ta không cam lòng, vì sao ta không giết được ngươi.”
“Chết đi!”
Lần này, Dương Kỳ không còn nói nhiều nữa, trực tiếp tiến lên tung một chưởng
vào cơ thể hắn, khiến cho trái tim, kinh mạch, Khí Hải của dối phương toàn bộ
bị chấn nát.
Sở Thiên Ca chấn động toàn thân, phun cả mảnh vỡ nội tạng ra ngoài, khí tuyệt
thân vong, chết oan chết uổng.
Một kỳ tài ngút trời ngang dọc một đời, một tinh anh trong học viện Thiên Vị
rốt cục đã chết.
Chết ở trong tay Dương Kỳ.
“Sở Thiên Ca, ta còn phải cám ơn ngươi, thái dương chi long là tinh hoa cả đời
của ngươi đang bị Địa Ngục Dung Lô của ta giam cầm, cậm rãi luyện hóa, lúc đó
ta sẽ có đủ sinh mệnh bổn nguyên trùng kích đến cảnh giới Đoạt Mệnh!”
Dương Kỳ thản nhiên nói, hắn nhìn thi thể đã đông cứng của Sở Thiên Ca và nhận
ra một cỗ khí tức sinh mệnh đang tiêu tán trong không gian
Nghe đồn, khí công tu luyện đạt tới trình độ nhất định, có thể thấy được khí
tức sinh mện tiêu tán trong hư không, thậm chí có thể bắt lấy khí tức sinh
mệnh kia, khiến cho người ta tạm thời không thể chết.
Nhưng giờ hắn vẫn chưa tu luyện tới trình độ này, cho nên Sở Thiên Ca chỉ còn
cách hoàn toàn chết đi.
Dương Kỳ chậm rãi đem chân khí Địa Ngục Dung Lô thu vào trong khí hải đan
điền, sau đó chuyển động giới chỉ trên tay, một cánh cửa màu xanh xuất hiện.
Trong cánh cửa, bốn người Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi, Lương Đông lần lượt
đi ra, vẻ mặt khiếp sợ, thế nhưng khi bọn họ xuất hiện, nhìn thấy thi thể Sở
Thiên Ca, mặt ai nấy cũng đơ ra.
Qua nửa ngày, yết hầu Lý Hạc mới rung động, giống nhứ có gì đó làm vướng.
“Đây là thi thể Sở Thiên Ca? Hắn đã chết?”
“Đúng vậy, Sở Thiên Ca đã chết, vừa bị ta đánh chết tại đây xong.”
Dương Kỳ tự tin nói.