“Đệ tử ngoại viện và đệ tử tạp dịch không giống nhau, đệ tử ngoại viện ở nhà
cao tầng, liếc nhìn mây bay, cúi nhìn suối chảy, thật là thoải mái.”
Một tòa lầu cao 36 tầng giống như một cái tháp mọc lên từ mặt đất, thẳng tắp
tới trời, mỗi một tầng đều cao 10 trượng, vô cùng bao la hùng vĩ.
Đây là chỗ ở của đệ tử ngoại viện, nếu so với gian phòng của đệ tử tạp dịch
thật đúng là khác không biết bao nhiêu lần.
Dương Kỳ khoanh chân ngồi ngay ngắn ở bên cạnh cửa sổ, nhìn cảnh sắc mùa đông
ở bên ngoài.
Đây là thứ phải dùng điểm công lao đổi lấy, sau khi được học viện kiểm tra,
xác thức đúng là đạt tới cảnh giới Khí Tông, họ mới cho mấy người tấn chức trở
thành là đệ tử ngoại viện, đồng thời ban cho phòng ở mới.
Hắn dọn vào một tầng lầu
Bốn người khác cũng ở cùng một lầu, chia nhau phòng ở làm động thủ, sắp xếp
lại một số thứ theo ý mình.
Ở trong gian phòng kia, cửa sổ có treo một tầm thủy linh lớn dùng để ngăn cản
gió lạnh, đồng thời có thể phản chiếu ánh sáng mặt trời, khiến cho phòng ốc
sáng trưng.
Đây là một gian rộng khoảng 10 mét, bên trong có bày biện đầy đủ mọi thứ, thậm
chí còn có lò luyện đan, lửa, giường ngọc… những thứ cần thiết cho cảnh giới
Khí Tông tu luyện.
Loáng thoáng có thể thấy trên những bức tường không biết được đúc bằng thứ kim
loại gì có máy những đồ án, hoa văn của những đồ án này tạo thành một trận
pháp.
Trận pháp này có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, thiên địa linh khí mang lại
tác dụng lớn cho người tu luyện.
Đây mới tinh hoa của toàn bộ gian phòng.
Đây là đãi ngộ của đệ tử ngoại viện.
Phải biết rằng trong học viện Thiên Vị, đệ tử tạp dịch có tới hàng trăm vạn,
mà đệ tử ngoại viện chỉ bằng một phần mười trong số họ, đệ tử nội viện, đệ tử
tinh anh lại càng ít.
Từ đệ tử tạp dịch đến đệ tử ngoại viện, địa vị tăng vọt về chất.
Đệ tử tạp dịch mỗi ngày đều phải làm đủ loại tạp vụ, gác cửa, gác cổng, thậm
chí còn phải hoàn thành một số nhiệm vụ, thậm chí còn bị sai tới khác thác mỏ.
Thế nhưng, đệ tử ngoại viện không phải làm như vậy, họ chẳng cần làm gì cũng
có đãi ngộ tốt.
Ví như trong tòa nhà cao tầng này, trong mỗi gian phòng đều có “Tụ Linh Trận”,
đây chính là một phúc lợi bằng trời.
“Tụ Linh Trận” là một loại trận pháp có thể tụ tập thiên địa linh khí, tinh
hoa nhật nguyệt, chỉ có cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh mới có thể bố trí được.
Ở trong đó tu luyện khí công có thể tiếp thu thiên địa linh khí của trận pháp
này hấp thu, thẩm thấu qua những lỗ chân lông trên cơ thể, cường hóa kinh
mạch, bổ sung Khí Hải, hiệu suất tu luyện tăng thêm vài lần.
Loại này ở thành Yến Đô không thể nào biết tới được.
Thành Yến Đô là địa phương thuộc về “ở nông thôn”, nếu so sánh với học viện
Thiên Vị chỉ là một xóm nghèo.
Ở thành Yến Đô, đừng nói tới việc tu luyện trong trận pháp, mà chỉ nhìn thôi
cũng chẳng có.
Dương Kỳ cảm thấy việc này vô cùng thần kỳ, nếu như hắn ra khỏi phòng thì sẽ
cảm thấy khí tức ở bên ngoài nhiều tạp chất ô uế, không thuần túy, mà chỉ cần
vào phòng là lại thấy thần thanh khí sảng, toàn thân đều đắm chìm trong gió
mát, thoải mái như tiên, chân khí trong cơ thể vận chuyển nhanh hơn nhiều.
Một cỗ lực lượng không biết tên từ trong không khí tiến nhập theo lỗ chân
lông, thẩm thấu vào kinh mạch.
Dương Kỳ cố gắng ghi nhớ tất cả hoa văn, đồ án trên tường, nếu như tấn chức
đến cảnh giới Đoạt Mệnh, hắn sẽ về gia tộc thiết lập một đại trận ở trong
Dương gia, phụ thân huynh đệ và mọi người có thể tu luyện trong đó, có hiệu
quả vô cùng tốt trong việc bồi dưỡng con em trong gia tộc.
Bình thường, tu luyện vài chục năm mới tới cảnh giới Bạo Khí, nếu có đại trận
này chỉ mất trong vòng mấy năm.
“Dương Kỳ huynh, đây là đãi ngộ của đệ tử ngoại viện, Tụ Linh Trận.”
Có một tiếng gõ cửa, Dương Kỳ vung tay lên, cửa mở. Lý Hạc, Lương Đông bốn
người đi vào, bọn họ vui sướng vô cùng, trên người tỏa ra sự hãnh diện.
“Nghe nói phòng của đệ tử nội viện có bố trí cao cấp Tụ Nguyên Trận, trợ giúp
tu vi tốt hơn nhiều, không biết nó như thế nào nhỉ? Chúng ta tích góp mãi cũng
được một ít điểm công lao, tranh thủ tấn chức là đệ tử nội viện nhanh hơn mới
được.”
Dương Kỳ khoát khoát tay bảo những người này ngồi xuống.
Nghiễm nhiên, hiện giờ hắn đã trở thành người đứng đầu tiểu đội này.
Bốn người khác giống như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó.
“Tấn chức đệ tử nội viện phải cần rất nhiều điểm công lao. Chúng ta còn phải
tích góp từng chút một mới được, nhưng mà nếu cứ tìm cách tích góp công lao
thì không bằng dành thời gian tu luyện, Dương Kỳ huynh tấn chức cảnh giới Đoạt
Mệnh, sắp tới sẽ tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, không cần công lao gì cũng có
thể trực tiếp tấn chức thành đệ tử tinh anh. Những đệ tử bình thường không thể
đột phá tới cảnh giới Đoạt Mệnh được, hiện giờ chúng ta chỉ có cách tích lũy
điểm công lao đổi lấy những tài nguyên tu luyện tốt, mau chóng tấn chức.”
Lý Hạc nói.
“Đúng vậy, chỉ cần đạt đến cảnh giới Đoạt Mệnh, cho dù học viện cũng phải coi
trọng hơn nhiều.”
Lương Đông ngồi nghiêm chỉnh, nói:
“Dương huynh, chúng ta đều đã được huynh trợ giúp tấn chức đến Khí Tông, tu vi
tăng vọt, hiện giờ trở thành đệ tử ngoại viện phải trở về nhà thăm viếng,
giành lấy một chút tài nguyên và địa vị trong gia tộc. Trước khi khởi hành
chúng ta thông báo với Dương huynh một chút, không biết huynh có căn dặn gì
không? Chẳng hạn như chuyện viện trợ Dương gia? Hiện giờ Dương gia cũng chính
là gia tộc của chúng ta, phụ mẫu huynh cũng chính là phụ mẫu của chúng ta,
chúng ta đã lập minh ước, sinh tử cùng hưởng, vinh nhục cùng chịu.”
“Dương huynh, vừa rồi ta cũng có tìm hiểu qua một chút.”
Hoa Dần Hổ nói:
“Thành Yến Đô là địa phương có phạm vi 10 vạn dặm, dường như đã toàn diện bao
phủ trong chiến tranh, trường chiến tranh này là do nhân loại Hải tộc khởi
xướng, Dương gia ở trong đó nguy hiểm vô cùng.”
“Có đúng không? Không biết mấy vị huynh đệ có kiến nghị gì hay không? Gia tộc
của ta yếu thế, đối với việc Hải tộc xâm lấn lần này nên làm thế nào cho
phải?”
Dương Kỳ nhìn về phía Lý Hạc, hắn biết người này chắc chắn sẽ có ý kiến hay.
“Không sao, bốn người chúng tôi đã thương lượng được rồi, trước tiên chúng tôi
về gia tộc tiếp nhận tài nguyên và địa vị, trong vòng 3 ngày sẽ phái cao thủ
Khí Tông liên lạc với thành Yến Đô, sắp xếp đường lui cho Dương gia. Một khi
có gió thổi cỏ lay sẽ lập tức rút lui.”
Lý Hạc chậm rãi nói:
“Lấy thế lực của mấy gia tộc chúng ta việc này cũng dễ làm, nhưng mà Dương Kỳ
huynh phải cho chúng ta một số tín vật, điều này mới khiến cho bá phụ tin
được.”
“Được!”
Dương Kỳ đại hỉ:
“Chuyện của gia tộc ta đành phải nhờ các ngươi, đây là mười viên Cửu Chuyển
Kim Đan, còn có mười viên Tử Kim Cường Mạch Đan, khi các ngươi tới gia tộc của
ta thì giao cho phụ thân ta, bảo người giao cho đại ca và nhị ca, còn thừa thì
để bồi dưỡng người trung tâm trong gia tộc.”
“Đây là đương nhiên, trong vòng 10 ngày hoặc nửa tháng, chúng ta nhất định sẽ
từ gia tộc trở về, báo tin tức tốt cho Dương huynh.”
Sau khi thương lượng một thời gian, 4 người kia rời đi.
Dương Kỳ nhìn căn phòng vắng vẻ của mình, im lặng gật đầu, bốn người này đã
trải qua một hồi phong ba mã tặc hút máu, tạo nên một liên minh chặt chẽ, đối
với gia tộc hắn có trợ giúp rất lớn.
Bây giờ không còn chuyện gì để làm nữa, Dương Kỳ đành tiếp tục ngồi trong
phòng tu luyện, đồng thời suy nghĩ xem trùng kích cảnh giới Đoạt Mệnh như thế
nào?
Hắn khoanh chân ngồi ngay ngắn ở trong phòng, hô hấp thổ nạp theo phương pháp
tu luyện.
Nhất thời, chân khí trong cơ thể dâng lên, tiến hành cường hóa kinh mạch, tẩy
luyện xương cốt, trong Khí Hải sóng cuộn ngập trời, giống như sấm sét nổ vang,
núi lửa phun trào, dung nham lan tỏa.
Chỉ cần hơi phát kình một chút là sơn băng địa liệt, uy thế biển gầm phá trời
cao.
Thế nhưng, ở trong đan điền khí hải, sinh mệnh tinh hoa của Lôi Đình Cự Tượng
đã hoàn toàn biến mất, không cách nào sinh ra nữa.
Dương Kỳ tiếp tục vận chuyển “Thần Tượng Trấn Ngục Kình”, hắn cảm thấy gian
phòng đã biến mất, bản thân hắn đi tới một không gian khác, hóa thân trở thành
840 triệu ngôi sao vi hạt, những ngôi sao này hợp thành một cái tinh hệ, hình
dáng của tinh hệ lại giống như… voi thần.
Nhưng mà con voi thần tinh hệ này chỉ có 20 ngôi sao phát sáng, những ngôi sao
khác đều tối om, điều này đại biểu cho mình đã thức tỉnh 20 viễn cổ cự tượng.
20 ngôi sao này vô cùng nhỏ bé trong một tinh hệ.
Trong lòng Dương Kỳ biết, nếu như thức tỉnh được 840 triệu vi hạt trong cơ
thể, vậy thì lực lượng của hắn sẽ không khác gì thần linh, bản thân hắn đã
thành thần.
“Sinh mệnh tinh hoa, thức tỉnh vi hạt thứ 21 đi nào!”
Thôi không suy nghĩ, Dương Kỳ nhắm mắt lại, chân khí toàn thân thúc đẩy sinh
mệnh tinh hoa, ý đồ rót vào viên vi hạt thứ 21, cố gắng làm nó thức tỉnh.
Đáng tiếc là sinh mệnh tinh hoa rót vào viên vi hạt đó chẳng khiến nó rung
động, cũng không có dấu hiệu thức tỉnh.
Việc này khắc hẳn với quá trình tu luyện thuận buồm xuôi gió trước kia, bây
giờ hắn đã lâm vào bình cảnh.
Trước đây, trong cơ thể của Dương Kỳ có sinh mệnh tinh hoa của Lôi Đình Cự
Tượng, khi nào bị kích phát sẽ có thể luyện hóa, thức tỉnh vi hạt trong cơ
thể, thế nhưng hiện giờ hắn tự bản thân tu luyện chưa thấy một chút thành quả
nào.
“Phù… ”
Hắn thở dài một hơi, nói:
“Quả nhiên, Lôi Đình Cự Tượng trong cơ thể đã tiêu hao hết, tốc độ tu luyện
của ta đã chậm hơn trăm lần, nghìn lần, thần cấp khí công đâu có dễ tu luyện,
lực lượng của ta hiện giờ đã đạt tới bình cảnh, phải thức tỉnh vi hạt mới có
khả năng trùng kích tấn cấp, hướng thiên cướp đoạt thọ mệnh và nguyên khí,
tiến tới đẳng cấp cảnh giới Đoạt Mệnh, đáng tiếc muốn thức tỉnh thêm một vi
hạt mà dựa vào tốc độ hiện giờ chắc phải mất thêm 20 năm.”
Nói cách khác, dựa theo hắn tốc độ hiện giờ của hắn phải tích lũy sinh mệnh
tinh hoa trong vòng 20 năm tới mới có thể thức tỉnh vi hạt thứ 21.
Khổ tu 20 năm, đồ ăn đã nguội.
Dương Kỳ hiện giờ muốn dùng tất cả các biện pháp, tu luyện thành công Địa Ngục
Dung Lô trong đan điền Khí Hải, lúc đó có thể dựa vào Địa Ngục Dung Lô luyện
hóa tất cả chân khí dị chủng, thậm chí trực tiếp thôn phệ yêu hạch của yêu
thú.
Đến lúc đó, trong cơ thể Dương Kỳ có một cái lò luyện lớn, có thể tiêu hóa
được cả đá tảng.
Trong khi chân khí đang dâng lên, Dương Kỳ hơi dịch chuyển giới chỉ, nhất thời
một cánh cửa màu xanh nước biển hiện ra, bên trong đó có vô số hộp đan dược
xuất hiện.
Đương nhiên, các làm người khác chú ý nhất chính là bức “Thánh Ma Đồ” được
khảm hơn vạn viên yêu hạch của yêu thú Khí Tông, đồng thời còn có một yêu hạch
của yêu thú cảnh giới Đoạt Mệnh. Nó xếp thành một đại trận, phát ra khí tức
thần thánh.
“Có số linh đan diệu dược này tốc độ tu luyện của ta sẽ nhanh hơn một chút,
đáng tiếc là bản thân mình lại không biết nó là đan dược gì, không thể dùng
một các tùy tiện, thế nhưng ở trong học viện Thiên Vị lại không có ai đáng để
tín nhiệm… . . .”
Dương Kỳ tự hỏi.
Đột nhiên, ánh mắt hắn trở nên sáng ngời:
“A đúng rồi, tại sao ta không đi tìm cô cô? Hiện tại ta là đệ tử ngoại viện,
có thể đi lại một cách thoải mái.”