Thần Tọa

Chương 326: Nô bộc ác ma ngũ trọng


– Ba!

Trong nháy mắt tiếp nhận đan dược, trong mắt Lý Phần Đính hiện ra một tia ánh sáng lạnh, ngón tay sờ một cái thì viên Ích Khí Đan này tiêu tán.

Lý Phần Đính dùng phương thức này biểu đạt ta không mượn nhờ ngoại lực.

– A!

Lâm Hi thản nhiên cười, hắn cũng khinh thường chiếm tiện nghi của Lý Phần Đính, nhưng cũng không có học biểu lộ kịch liệt của Lý Phần Đính. Tâm niệm vừa động thu đan dược vào trong “Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại”, sau này sẽ sử dụng.

Đan dược tự nhiên càng nhiều càng tốt, không sử dụng trong “Thần Tiêu Tinh Túc Bảng” thì sử dụng ở chỗ khác, nói không chừng lại dùng tới. Cho thấy thái độ cũng không phải là chỉ có một phương pháp, đối với Lâm Hi mà nói thái độ của Lý Phần Đính quá mức cực đoan.

Đây là tính cách hai người khác nhau quyết định như vậy!

Mắt nhắm lại, Lâm Hi cùng Lý Phần Đính khoanh chân ngồi xuống điều dưỡng chân khí.

Hai người cảm giác được đối phương mang lại áp lực thật lớn, đều chuẩn bị toàn lực ứng phó trong trận đấu kế tiếp.

Kế tiếp hai người điều tức thì Thần Tiêu Sơn an tĩnh lại.

Bất kể là Lâm Hi hay là Lý Phần Đính, thực lực hai người biểu hiện ra quá dọa người. Nếu như không phải biết rõ sẽ rất khó tin tưởng đây là thực lực của ngoại môn.

Đừng nói là đệ tứ trọng “Khí Tiên Kỳ”, cho dù là đệ ngũ trọng “Pháp Lực Kỳ” cũng không phải đối thủ của bọn họ.Trận đấu này hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người.
Mỗi người đều chờ mong ai sẽ chiến thắng.

– Các ngươi nói hai người bọn họ ai sẽ thắng?

– Hẳn là Lý Phần Đính a! Hắn ta thật đáng sợ. Các ngươi không thấy được thảm trọng của Tần Quan, dù gì cũng là đệ tử truyền thừa đạo nho chính thống, tương lai sẽ thành đệ tử chân truyền lại bị Lý Phần Đính đánh thành bộ dạng như vậy.

– Đúng vậy. Còn có Tiểu Thiết Quan Yến Kỷ Đạo. Phóng nhãn cả ngoại môn thực lực của hắn đều xếp vào thượng đẳng. Không nghĩ tới vẫn bị một chiêu đánh bại.

– Nói vậy còn quá sớm. Tổn thương thảm là do tính chất chân khí quyết định. Ta không biết các ngươi có cảm giác hay không, Chân khí Liệt Dương của Lâm Hi chí dương chí cương, dường như khắc chế chân khí của Lý Phần Đính. Lý Phần Đính ra tay mạnh hơn nữa chưa chắc có thảm trạng như Tần Quan!

– Không sai. Ta cũng cảm giác không có đơn giản như vậy. Các ngươi chú ý tới hay không. Lâm Hi còn chưa dùng pháp khí bao giờ! Thực lực mạnh như vậy, lúc làm nhiệm vụ tông phái hắn đủ mua hoàng kim pháp khí đấy, thậm chí thượng phẩm ngũ thải pháp khí cũng không phải không được. Nhưng mà tới bây giờ hắn chưa bao giờ dùng qua…

– Hừ! Lý sư huynh cũng chưa từng dùng pháp khí…

Trong đệ tử ngoại môn cũng đang nghị luận nhao nhao, tranh chấp chủ yếu là biểu hiện của Lâm Hi cùng Lý Phần Đính quá cường hãn. Lý Phần Đính một chiêu đánh bại “Yến Kỷ Đạo”, nhưng Lâm Hi cũng một chiêu giải quyết “Sở Vân Vũ” ah!

Muốn nói thực lực “Sở Vân Vũ” cùng “Yến Kỷ Đạo” ai cao thấp chỉ đánh qua mới biết, trên miệng rất khó phân cao thấp. Trên thực tế thực lực của hai người cho người khác cảm giác sàn sàn nhau.

– Lâm Hi, nhất định phải thắng ah!

Thượng Quan Dao Tuyết đang nhìn bầu trời, âm thầm nắm chặt nắm đấm. Cho dù như thế nào thì Lý Phần Đính cùng nàng chính là người qua đường ất giáp nào đó, làm gì thân thiết bằng Lâm Hi. Trong nội tâm Thượng Quan Dao Tuyết đương nhiên mong Lâm Hi chiến thắng.

– Lý sư huynh, ngươi nói hai người bọn họ ai sẽ thắng?

Đột nhiên Thượng Quan Dao Tuyết nhìn qua bên người.

Lý Lâm Thần há miệng ra, nhưng rất nhanh nhíu mày, hơn nữa lông mày càng nhíu càng nhăn nhiều hơn. Cuối cùng đành thở dài, bất đắc dĩ nói:

– Nói thật ta cũng không biết. Kỳ thật từ lúc bắt đầu tới bây giờ ta cảm thấy quán quân Thần Tiêu Tinh Túc Bảng hẳn là của Lâm Hi cùng Lý Phần Đính. Cũng chỉ có Lâm Hi mới đối kháng được Lý Phần Đính. Nhưng mà hiện giờ hai người ai sẽ thắng ta không biết.

– Sư tỷ, ngươi cảm thấy hai người ai sẽ thắng?

Bên cạnh Thanh Liên thánh nữ là Lan Đài, Trúc Hinh mấy nha đầu, đang nhìn qua.

Mấy người các nàng vốn tới tham gia náo nhiệt, dù sao Thần Tiêu Tinh Túc Bảng càng lợi hại thì cấp bậc trong ngoại môn càng cao. Ai có thể ngờ đệ tử ngoại môn lại mạnh như thế.

– Ta cũng không rõ ràng lắm.

Thanh Liên thánh nữ lắc đầu, cười khổ:

– Tuy hai gia hỏa kia có cảnh giới Khu Thần Kỳ, nhưng luận thực lực chỉ sợ đã tiếp cận tầng thứ của ta rồi. Hỏi ta ai sẽ thắng ta không nhìn ra được.

– Cái gì! Hai người bọn họ lợi hại như thế?

Thanh Cúc, Lan Đài, Trúc Hinh ba người nghẹn ngào kinh hô, thần sắc giật mình.

Ba người mặc dù biết Lâm Hi cùng Lý Phần Đính rất lợi hại, nhưng mà không ngờ Thanh Liên thánh nữ đánh giá hai người cao như thế. Phải biết Thanh Liên thánh nữ chính là thánh nữ đấy.

Thanh liên thánh nữ gật gật đầu.

Nếu thực lực vượt qua nhiều thì đương nhiên nàng nhìn ra cao thấp của hai người này.

Nhưng mà thực lực không kém bao nhiêu thì khó nói.

Không chỉ đệ tử ngoại môn, ngay cả mấy trưởng lão trên quyển trục giờ phút này càng tò mò với thắng bại của hai người bọn họ.

– Đám đệ tử này thực lực thật mạnh!

– Đúng vậy a! Đệ tử có được truyền thừa nho đạo chính thống không thể đánh giá theo lẽ thường được. Dùng các ánh mắt của các ngươi thì Lâm Hi cùng Lý Phần Đính ai sẽ thắng?

– Khó mà nói. Luận tu vi hai người sàn sàn nhau. Nhưng là mà trong tông phái tiên đạo không chỉ so tu vi. Trừ tu vi, pháp khí và kinh nghiệm chém giết cũng rất trọng yếu.

– Đúng vậy a. Hai đệ tử này tới bây giờ còn chưa biểu lộ thực lực của mình ra. Cho dù chúng ta có đánh giá thế nào đi nữa cũng khó mà nói ai thắng ai bại.

– Ân. Ta cũng rất chờ mong trong bọn họ ai sẽ là quán quân Thần Tiêu Tinh Túc Bảng năm nay!

Từng trưởng lão nghị luận với nhau.

Bọn họ nhìn qua hai người mà ca ngợi không dứt, nếu bàn về tu vi, bọn họ đều là cường giả Tiên Đạo Cảnh, vượt xa Lâm Hi cùng Lý Phần Đính. Nhưng mà có nhiều thứ không thể nói trước cái gì, ví dụ như kinh nghiệm chém giết, nếu không chiến đấu thật thì khó nói cái gì lắm.

Thời gian chậm rãi qua đi, Lâm Hi cùng Lý Phần Đính đã khôi phục gần xong.

Keng!

Tiêng chuông vang lên, Tỷ Thí trưởng lão đứng dậy nói.

– Lâm Hi, Lý Phần Đính, nhập cuộc tranh tài

Âm thanh vang lên và nhìn qua hai người. Đợi lâu như vậy ai cũng có thần sắc không kiêng nhẫn.

– Đã đến giờ!

Tâm thần Lâm Hi khẽ động, đứng dậy.

Hắn có “Thái Cổ Chân Long” hộ thân, ít có chuyện thiếu chân khí. Chờ đợi chính là chờ Lý Phần Đính mà thôi.

Hô!

Thân hình nhoáng một cái, Lâm Hi thả người bay qua không gian, không mang theo chút sợ hãi nào nhảy lên đấu trường.

Ở bên khác Lý Phần Đính cũng đứng dậy, hắn cũng điều tức xong rồi.

Ông!

Thân hình nhảy lên, Lý Phần Đính trong nháy mắt như quỷ mị nhảy lên đấu trường.

Lúc này hắn cũng không dám mạo muội tấn công. Trên thực tế hắn cảm nhận được áp lực từ trên người của Lâm Hi, áp lực thật lớn. Lý Phần Đính từ trên người Lâm Hi nhận thấy thực lực của mình ngang bằng đối thủ.

Bởi vậy Lý Phần Đính cũng không mạo muội tấn công như lúc trước.

Tuy hai người không có làm gì, nhưng chỉ từ điểm này thì đệ tử ngoại môn đang xem cuộc chiến cảm giác hương vị kỳ quái. Càng như vậy càng chờ mong hai người chiến đấu.

– Ngươi rất không tồi.

Lý Phần Đính nhìn qua Lâm Hi, ánh mắt đen nhánh, âm lãnh chuyển động, lần đầu tiên mở miệng nói chuyện.

– Ngươi cũng giống như vậy.

Lâm Hi chậm rãi đi tới. Hai người đều đều rất cẩn thận.

Cái gọi là “Một núi không thể chứa hai cọp”, bất kể là vì ban thưởng của “Thần Tiêu Tinh Túc Bảng” hay là vinh quang tôn nghiêm của mình, hai người phải chiến đấu với nhau một trận.

Một trận chiến này là cuộc chiến đầu tiên giữa hai người. Cũng là trận chiến quyết định vị trí trong tông phái sau này.

Cho dù là bên nào cũng không muốn thua trong chiến đấu.

– Nhiều đối thủ như vậy nhưng chỉ có mình ngươi khiến cho ta có cảm giác là đối thủ mạnh mẽ.

Lý Phần Đính nói từng chữ như vàng.

– Đa tạ khen thưởng, nhưng mà đáng tiếc quán quân lần này ta phải có.

Lâm Hi thản nhiên nói.

– Đây cũng là lời ta muốn nói.

Trong mắt Lý Phần Đính hiện ra ánh sáng lạnh.

– Bắt đầu!

Âm thanh của Tỷ Thí trưởng lão vang vọng bầu trời.

Ông!

Thân hình hai người thoáng cái đồng thời lui về phía sau, kéo dài khoảng cách.

– Ngươi rất không tồi. Nhưng mà muốn chiến thắng ta không dễ vậy đâu.

Ánh mắt Lý Phần Đính lạnh lẽo, nói xong năm ngón tay nắm chặc lại.

Oanh!

Một đoàn tà khí cuồn cuộn từ trong cơ thể của hắn bắn ra ngoài. Trong nháy mắt kéo lê một đường vòng cung trên không trung, trùng trùng điệp điệp nện xuống đất.

– Rống!

Tiếng gầm ẩn chứa dữ tợn, thô bạo, hai cánh cực lớn theo từ trong sương mù dày đặc hiện ra ngoài, ầm. Một con ác ma xấu xí xuất hiện trong mắt của tất cả mọi người, phanh, hai bàn chân to lớn dẫm mạnh lên mặt đất.

Đầu ác ma vừa xuất hiện còn cao lớn hơn cả Lý Phần Đính!

– Ah! Đây là đại ác ma!

– Ma khí hội tụ, ngưng trọng như nước. Đây là đại ác ma đệ ngũ trọng Pháp Lực Kỳ!

Lý Phần Đính không ngờ có thực lực thu phục đại ác ma Pháp Lực Kỳ làm nô bộc!

– Địa ngục ác ma, sát khí rất nặng, kiệt ngạo bất tuần. Ít có khả năng thần phục. Hắn có thể hàng phục ác ma thì quá khó tin rồi.

Lý Phần Đính triệu hồi đại ác ma làm cho rất nhiều người chấn động mạnh.

Gương mặt đại ác ma này dữ tợn, ma khí lượn lờ quanh người, những ma khí chung quanh người của nó dày đặc như nước, một đại ác ma ngũ trọng Pháp Lực Kỳ lại là nô bộc của Khu Thần Kỳ.

Hơn nữa bởi vì thân thể đại ác ma cường tráng, đại ác ma ngũ trọng Pháp Lực Kỳ hoàn toàn có thể chiến đấu với luyện khí sĩ lục trọng Phù Lục Kỳ!

– Đến đây đi! Chiến thắng ác ma nô bộc của ta thì ngươi mới có tư cách khiêu chiến ta.

Lý Phần Đính nói một câu thì đám đông tập trung lực chú ý vào người Lâm Hi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.