Đám Thần cảnh sợ hãi rống lên:
– A!
Tử Xuyên buồn bực giơ kiếm lên trời, chỗ này gã có tu vi cao nhất, trừ đám người độ kiếp ra thì gã hấp dẫn thiên lôi nhiều nhất.
Uy lực sấm sét như thác đổ, ân oán cá nhân tạm thời bỏ sang bên, cùng nhau nghênh hướng ý chí của phượng hoàng.
Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ đang định đỡ thiên lôi thì Diêm Xuyên bỗng chạy tới che trước mặt mọi người.
Diêm Xuyên há mồm rống hướng trời:
– Grao!
Trong tiếng rống, mấy trăm lôi điện đánh xuống đoàn người Diêm Xuyên như bị sức hấp dẫn to lớn lôi kéo, đầu nhọn tụ lại cùng bắn vào miệng Diêm Xuyên.
Ầm ầm!
Thiên lôi đầy trời, lôi điện to lớn như thác nước cuối cùng hội tụ trong miệng Diêm Xuyên.
Mắt Bạch Long trợn to suýt rớt tròng:
– A!
Chu Tước há hốc mồm ngạc nhiên hỏi:
– Ta trông thấy cái gì thế này?
Huyền Vũ lắp bắp nói:
– Công tử đang nuốt thiên lôi!
Bốn người độ kiếp, thiên lôi liên tục đánh xuống, từng vòng từng vòng, liên tiếp nhau.
Miệng Diêm Xuyên tựa như cột thu lôi hấp thu trăm ngàn lôi điện đến từ bốn phương tám hướng.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Thiên địa như biến tối đen, khoảnh khắc này Diêm Xuyên trở thành tiêu điểm của mọi người.
Bên kia Tử Xuyên vốn bị thương, lại phải đỡ lấy thật nhiều thiên lôi, chật vật không chịu nỏi. Tử Xuyên đang đối kháng thiên lôi, khóe mắt vô tình liếc hướng Diêm Xuyên.
Tử Xuyên ngây ra:
– A!
Có lẽ đây là hình ảnh rung động nhất đời Tử Xuyên, Diêm Xuyên đang nuốt vô số thiên lôi?
Tử Xuyên không thể tin dụi mắt, kêu lên:
– Không thể nào!
Ầm!
Ba, bốn thiên lôi tạc tóc Tử Xuyên rối xù, y phục rách nát, buộc gã không thể không chăm chú đối kháng thiên lôi. Nhưng hình ảnh trông thấy làm Tử Xuyên không cách nào tập trung.
Thiên lôi? Đùa giỡn đi?
Tử Xuyên cực kỳ chật vật, mười Thần cảnh càng tệ hơn.
Mười Thần cảnh sớm bị Diêm Xuyên giết đến thể xác và tinh thần mỏi mệt, giờ phút này thiên lôi đánh xuống, ai nấy nóng nảy la làng, muốn mau chóng trốn khỏi đây. Nhưng dù tốc độ của họ nhanh hơn thì sao bằng được thiên lôi? Đã bị thiên lôi nhắm túng còn muốn chạy? Mười Thần cảnh trái tim lạnh giá.
Bên kia.
Hoàng một đao bức Tử Ôn vào góc chết, nàng ngoái đầu thấy cảnh tượng đồ sộ Diêm Xuyên nuốt thiên lôi thì ngẩn ngơ.
Hoàng nghiêm túc nói một câu:
– Diêm Xuyên? Lúc trước ta đã xem thường ngươi!
Nhưng Hoàng chỉ liếc một cái rồi thôi, nàng lại tập trung vào Tử Ôn.
– Vạn Đao Quy Lưu!
Hoàng một đao chém ra, ngàn vạn đao khí đánh hướng Tử Ôn.
– A!
Tử Ôn bị cuốn vào ngàn vạn đao khí.
Hai phong thủy sư luôn nhìn chằm chằm vào chiến đấu phía x, nhìn cảnh tượng Diêm Xuyên há mồm nuốt lôi. Hai phong thủy sư chợt phát hiện trong Diễn Sinh giới thì Diêm Xuyên mới là chủ khống, còn bọn họ chỉ là làm nền.
Mấy ngàn phượng hoàng, gần ngàn long tộc, trước thiên lôi huyến lệ, không, là nuốt thiên lôi huyến lệ thì chỉ là phông nền.
Độc Sư ngây như phỗng, ngơ ngác nói:
– Đang đùa phải không? Có nuốt thiên lôi như vậy sao?
…
Xẹt đùng xẹt đùng!
Lỗ chân lông của Diêm Xuyên toát ra nhiều lôi điện, vòng quanh thân thể hắn, xoay tròn.
– Grao!
Diêm Xuyên không ngừng nuốt thiên lôi.
Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ dìu Thanh Long từ từ đứng dậy.
Vèo!
Thiên lôi hơi dừng lại, Diêm Xuyên bặm môi.
Diêm Xuyên quay đầu, người toát ra lôi điện nhìn hướng ba người Chu Tước:
– Vòng cuối cùng phải tự các ngươi làm rồi.
Mọi người cảm kích nói:
– Vâng, đa tạ công tử!
Đã đến một vòng cuối cùng, nhận thiên kiếp tẩy lễ. Ba người tích súc lực lượng đã lâu đương nheien có thể dốc hết sức độ qua.
Ầm ầm!
Lại một vòng thiên lôi từ trên trời giáng xuống.
Ầm!
Ngân xà múa may, thác lôi đổ xuống.
Phía không xa mười Thần cảnh đã hấp hối, dù Tử Xuyên là Hư cảnh nhưng giờ đây bị sét đánh chật vật không chịu nổi.
Diêm Xuyên không để ý đến mọi người, quanh thân lôi điện càng lúc càng nhiều, dần hiện hình bàn long xoay quanh hắn, chậm rãi nâng hắn lên.
Ầm ầm!
Thân thể Diêm Xuyên càng lúc càng cao, hắn vừa nuốt một phần lôi điện vừa bay lên trời.
Ầm ầm!
Thật nhiều thiên lôi giáng xuống xông hướng mọi người.
Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ siết nắm tay hướng trời, nghênh đón thiên kiếp tẩy lễ cuối cùng.
Miêu Miêu đứng bên cạnh Thanh Long, nhìn Miêu Miêu bay lên cao, trong mắt lóe tia thương tâm. Không ai chú ý đến Miêu Miêu thương tâm cái gì, dù sao thì lúc này nó rất im lặng.
Ầm ầm!
Một vòng thiên lôi cuối cùng, bầu trời bị thiên lôi tạc ra một cái lỗ hổng chậm rãi bị tử khí che đậy, khiến người không thấy kiếp vân bên ngoàn Diễn Sinh giới.
Diêm Xuyên đang ra khỏi Diễn Sinh giới.
Diêm Xuyên bay lên trời, vẫn đang hú dài.
– Grao!
Ầm ầm!
Nhị trọng thiên kiếp vân bị Diêm Xuyên kéo xuống.
Diêm Xuyên há mồm, kiếp vân ùa vào người hắn.
Mọi người trong Diễn Sinh giới nếu trông thấy cảnh này thì sẽ kinh thán.
Kiếp vân cuồn cuộn, Diêm Xuyên gầm rống, nó như nhất trọng thiên kiếp vân ngày trước, hoàn toàn bị hắn hút vào trong người.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
– Vẫn chưa đủ, chưa đủ!
Diêm Xuyên ngẩng đầu, nhìn hướng càng cao.
– Tứ trọng thiên kiếp vân?
Không trung càng cao, kiếp vân đám Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ độ kiếp chưa tán đi.
– Có quá sớm không?
Diêm Xuyên sắc mặt trầm xuống nói:
– Không, ta có siêu cấp thần thông, có ý chí tinh thần, ta còn có ý chí chân long đế vương kiếp trước!
Vù vù!
Trên bầu trời sao xa xôi, Tử Vi Tinh càng thêm lấp lánh, tinh lực ùa vào người Diêm Xuyên.
– Grao!
Diêm Xuyên há mồm trừng mắt tứ trọng thiên kiếp vân, rống to.
Ầm ầm!
Tứ trọng thiên kiếp vân đột nhiên lăn cuồn cuộn, dường như tức giận con kiến bên dưới khiêu khích.
Diêm Xuyên gào thét:
– Đại Thế Thôn Thiên!
Ầm ầm! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Thật nhiều thiên lôi đánh xuống, Diêm Xuyên đón lôi mà lên. Trong tiếng nổ, quanh thân Diêm Xuyên bao phủ ánh sao, huyết vụ vòng quanh.
Một tiếng rồng ngâm tận trời:
– Grao!
Ầm ầm!
Diêm Xuyên há mòm hút lôi điện, không ngừng hút tứ trọng thiên kiếp vân.
kiếp vân giãy dụa, nhưng Diêm Xuyên cố gắng cuối cùng nó chậm rãi tới gần hắn.
Ầm ầm!
kiếp vân vào trong miệng Diêm Xuyên.
– Grao!
Diêm Xuyên mạnh hút nó.
Xẹt đùng xẹt đùng!
Thân xác Diêm Xuyên rung động mãnh liệt, vô số lôi điện thoát khỏi người.
Ầm ầm!
Lôi điện không ngừng nổ như muốn đánh nát thân xác Diêm Xuyên.
– Grao!
Ý chí chân long động lại xác thịt Diêm Xuyên, khiến thân thể không nổ tung.
Ầm ầm!
Toàn thân Diêm Xuyên rung rung, y phục cháy, làn da khét đen, hắn như biến thành cục than.
Vèo!
Diêm Xuyên một hơi hoàn toàn nuốt trọn kiếp vân vào trong bụng.
Tứ trọng thiên kiếp vân, cũng bị nuốt vào.
Vù vù!
Lỗ chân lông của Diêm Xuyên đóng lại, ngăn cản lôi điện thoát ra.
Diêm Xuyên mắt đỏ ngầu trừng trừng:
– Toàn bộ đi huyệt Thần Đình khiếu cho ta!
Ầm ầm!
Trong người Diêm Xuyên liên tục nổ vang, vô số lôi điện, kiếp vân cuồn cuộn ùa vào huyệt Thần Đình khiếu, dung hợp với mây đen lúc trước bị hắn nuốt.
Mây đen càng tụ tập càng nhiều.
Bỗng nhiên mây đen trướng lên, vô tận lôi điện nổ vang huyệt Thần Đình, nhưg muốn bạo tạc huyệt Thần Đình khiếu.
– Grao!
Một con kim long gầm rống, ý chí chân long mạnh quất lôi điện vô tận.
Vèo!
Lôi điện bị áp súc lại, biếnn hỏ xíu.
Ầm!
Kiếp vân lần thứ hai bạo tạc, kim long lần thứ hai áp súc.
Một bạo một rút lại, tròn ba trăm sáu mươi mốt lần.
Thể xác và tinh thần Diêm Xuyên như bị dằn vặt.