Đi ra từ lối đi dành cho người khiêu chiến, thân thể Hạ Ngôn không khỏi chấn động.
Bởi vì hắn thấy toàn bộ kết cấu phòng khách khiêu chiến tầng thứ ba này, đều sử dụng thủy tinh để tạo thành. Dù ngay cả lôi đài khiêu chiến, cũng đều dùng thủy tinh trong suốt quý giá. Toàn bộ tầng thứ ba, đều lộ ra một hơi thở xa hoa, thật giống như một thiên đường bằng thủy tinh hoàn mỹ.
Bốn phía quanh lôi đài, có bảy tám gian phòng trong suốt.
Lúc này, trong bảy tám gian phòng này đều đã ngồi đầy người.
Lúc Hạ Ngôn đi ra từ lối đi dành cho người khiêu chiến, ánh mắt những người đặt cược bên trong các gian phòng đều tập trung lên trên người Hạ Ngôn. Những ánh mắt này, hàm ý khác nhau.
Bốn phía cũng không có tiếng động ồn ào, đây là chỗ khác nhau giữa tầng thứ ba cùng tầng một và hai. Những người có tư cách vào tầng thứ ba này đặt cược, dù cũng có lén bàn tán, nhưng cũng chỉ là khẽ nói nhỏ, cũng không sẽ không quá lớn tiếng.
Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua khuôn mặt những người này, trong lòng vô cùng khiếp sợ. Những người đặt cược trên tầng ba lúc này, toàn bộ đều là nhân sĩ danh tiếng oanh động một phương ở thành Ngọc Thủy, dù ngay cả Chấp sự Thánh đường quyền cao chức trọng, cũng tới mấy người.
Bát trưởng lão Hạ gia cũng có trong số đó. Không riêng gì Hạ gia, Vương gia cùng Tịch gia cũng có trưởng lão ở nơi này. Các gia tộc thế lực khá lớn khác, đều có đích thân tộc trưởng tới xem.
Trận khiêu chiến giữa Linh La cùng Phi Vân lúc này, đã làm cho các thế lực lớn thành Ngọc Thủy đều rất lưu ý. Linh La mới quật khởi, khiến cho không ít người quan tâm. Chẳng qua phần lớn người xem vẫn không xem trọng Linh La, nhất là nhưng gia tộc thế lực lớn, bọn họ càng có tự tin với Phi Vân.
Trước khi đi ra, Hạ Ngôn từ chỗ Nhã Phân đã hiểu được trận khiêu chiến lần này Phi Vân là một đền một chấm tám. Nói cách khác, đặt một vạn kim tệ, nếu thắng có thể lấy được một vạn tám ngàn kim tệ.
Bởi vậy có thể thấy được, người đặt cược vẫn có khuynh hướng Phi Vân. Dù sao Phi Vân đã từng là cường giả Linh sư.
Mà người đặt cược lên Hạ Ngôn, phần lớn đều là người đặt cược nhà nghèo. Tuy rằng số lượng nhiều, nhưng rốt cuộc bọn họ vẫn không thể so sánh với các thế lực lớn. Linh La thắng liên tiếp mười trận lúc trước, để cho bọn họ tràn đầy lòng tin với Linh La. Tuy rằng bọn họ cũng nghe nói tới đại danh của Phi Vân, thế nhưng dù sao cũng không tiếp xúc qua. Nhưng mà các đại gia tộc nhà giàu trên tầng ba này, càng hiểu biết về Phi Vân nhiều hơn, đa số bọn họ đều đặt Phi Vân chiến thắng, cho nên mới đưa đến việc tỷ lệ cược Phi Vân thắng hơi cao.
Hạ Ngôn chậm rãi đi tới chỗ ngồi tuyển thủ, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, vững vàng ngồi vào chỗ của mình.
– Đây là Linh La kia sao?
Ở trong một gian phòng thủy tinh, Trưởng lão Vương gia mới lần đầu tiên thấy Linh La.
– Phải! Bước đi vững vàng, chẳng qua muốn chiến thắng Phi Vân thật không có khả năng!
Một gã tộc trưởng nhà giàu ánh mắt chợt lóe lên.
– Ha ha! Ta cũng đặt Phi Vân. Hai vạn kim tệ, lần này ta đưa hết của cải đặt lên. Lần trước đặt quá ít, không kiếm được bao nhiêu. Trận lôi đài cao cấp này nói không chừng nửa năm mới đánh một lần, lần này ta phải bắt lấy cơ hội.
– Hắc hắc! Lão Liễu, ngươi gạt ai đây? Hai vạn kim tệ, là cả gia tài của ngươi? Ta thấy là hai mươi vạn kim tệ còn không kém!
“. …”
– Trưởng lão! Vì sao phải đặt Linh La vậy chứ?
Ở phía sau Bát trưởng lão Hạ gia, một gã con cháu Hạ gia cau mày thấp giọng hỏi.
Theo hắn thấy Phi Vân tất thắng, Bát trưởng lão lấy kim tệ đặt lên người Linh La, vậy chẳng phải có đi không về?
Bát trưởng lão trầm ngâm chốc lát, mới hơi nghiêng người thấp giọng nói:
– Đây là ý của tộc trưởng, ta cũng không biết tình huống cụ thể. Nói không chừng Linh La sẽ thắng thì sao.
Lúc này đây Hạ gia cũng đặt năm vạn kim tệ, hơn nữa là đặt lên người Linh La.
– Ha ha! Đồ ngốc, đặt Linh La thắng, trên thế giới này lại còn có kẻ ngu ngốc như vậy.
Tuy rằng Trưởng lão Hạ gia hạ giọng rất thấp, thế nhưng Trưởng lão Tịch gia vẫn nghe được, giọng nói trào phúng mỉa mai.
– Hừ!
Trưởng lão Hạ gia hừ lạnh một tiếng, sắc mặt hơi đổi, không để ý tới Trưởng lão Tịch gia.
.
– Các vị! Khiêu chiến lần này sắp bắt đầu. Trận khiêu chiến lần này lôi chủ vẫn đang là Phi Vân tiên sinh, mà người người khiêu chiến là Linh La tiên sinh. Tin rằng trận khiêu chiến lần này nhất định sẽ không làm mọi người thất vọng. Hì hì, Linh La tiên sinh đã xuất hiện, Phi Vân tiên sinh cũng đang đi ra lôi đài.
Chủ trì trận khiêu chiến lần này, là Nhã Phân đích thân xuất hiện.
Lúc Nhã Phân nói, ánh mắt nhìn một cánh cửa khác. Giọng nói ngọt ngào của nàng vừa dứt, phía sau cánh cửa kia liền lóe lên một thân ảnh bình thần. Toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tụ tập qua đó, chính là Phi Vân mặc một thân áo trắng.
Vũ khí Phi Vân sử dụng cũng là một thanh trường kiếm.
Hạ Ngôn, cũng đồng thời chuyển ánh mắt về phía Phi Vân.
Phi Vân này sắc mặt có chút tái nhợt, chẳng qua hai mắt lại lấp lánh hữu thần, dáng đi vững chãi, lúc cất bước thân trên không chút rung động.
“Khí tức thật đáng sợ. “
Tuy rằng còn chưa bắt đầu chiến đấu, nhưng Hạ Ngôn cũng đã cảm thụ được khí tức trên người Phi Vân truyền đến. Sau khi Phi Vân xuất hiện, hắn cũng chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, trên mặt tái nhợt đột nhiên hiện vẻ tươi cười, gật đầu với Hạ Ngôn.
“Hắn khinh thường ta!”
Hạ Ngôn sững sờ, sau đó ý nghĩ này xông ra trong lòng. Hạ Ngôn từ trong ánh mắt Phi Vân thấy được sự khinh thường, dường như Phi Vân cũng không chân chính coi mình là đối thủ ngang hàng, cũng không quá coi trọng Hạ Ngôn.
Cũng phải, từ khi Phi Vân tới Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến vẫn chưa từng thua trận. Chỉ e rằng hắn đã hình thành một loại thói quen tất nhiên thắng lợi, cảm thấy ở Hội trường Khiêu Chiến này đã không có ai là đối thủ của hắn nữa.
Bởi vì cường giả cảnh giới Linh sư, tất nhiên không có khả năng đi quận thành này tham gia Khiêu Chiến Cực Hạn.
Mà dưới Linh sư, lại có kẻ nào là đối thủ của Phi Vân đã từng là cường giả Linh sư? Phi Vân tự phụ, cũng là tất nhiên!
“Hừ! Muốn thắng ta, đâu phải dễ dàng như vậy chứ?” Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên, cũng không bởi Phi Vân khinh thường mà sinh ra bất cứ dao động nào, trong lòng hờ hững.
Phi Vân càng khinh thường, vậy đối với Hạ Ngôn mới càng có lợi.
Lý Thiên Luân cũng xuất hiện trong gian phòng thủy tinh, ánh mắt đảo qua trên người Hạ Ngôn cùng Phi Vân, khóe môi nhếch một tia cười quỷ dị.
– Hội trưởng! Ngài nghĩ Linh La có cơ hội không?
Bát trưởng lão Hạ gia ngồi ngay cạnh Lý Thiên Luân không xa, lúc này lão cười thấp giọng hỏi.
Từ sau trận tranh đoạt, quan hệ giữa Hạ gia cùng Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy liền rất thân cận. Nếu như trước đây, sợ rằng Bát trưởng lão Hạ gia căn bản không hỏi vấn đề này, thế nhưng hiện giờ lão hỏi lại không thấy có vẻ đột ngột.
Lý Thiên Luân cười cười, xoay người lại nói:
– Bát trưởng lão muốn nghe nói thật sao?
Trong lòng Bát trưởng lão co rút, dáng cười trên mặt cứng đờ, bắt đầu có chút khẩn trương. Năm vạn kim tệ, đối với Hạ gia mà nói cũng đã là một món tiền không nhỏ.
– Đương nhiên!
Tuy rằng sắc mặt Bát trưởng lão có chút căng thẳng, chẳng qua vẫn còn trấn định.
– Ta cảm thấy thắng bại giữa hai người bọn họ chia đôi 5-5. Nếu kéo dài một thời gian, xác suất Linh La thắng sẽ trên cả Phi Vân.
Trong mắt Lý Thiên Luân chợt lóe sáng, sau đó chậm rãi nói.
– Cái gì?
Không chỉ có Bát trưởng lão kinh ngạc, mấy người bên cạnh Lý Thiên Luân cũng kinh ngạc, mắt trợn to.
Làm sao Lý Thiên Luân cho rằng Linh La có phân nửa xác suất chiến thắng?
Mấy Chấp sự Thánh đường ở nơi này, cũng nhìn Lý Thiên Luân không thể giải thích được.