“Địch nhân tập kích, địch nhân tập kích “
Xông lên phía sau một tòa núi nhỏ, Mã Đặc Nhĩ dùng hết sức lớn tiếng cảnh báo, thanh âm truyền ra xa. Rất nhanh khiến cho một đội binh lính tuần tra chú ý.
“Nhanh, lập tức thông tri đại đội trưởng, có kẻ địch tập kích”
Nhìn Mã Đặc Nhĩ cả người đầy vết máu trên sườn núi, đội trưởng đội tuần tra trầm giọng hạ lệnh, ra lệnh một gã binh sĩ lên ngựa chạy về báo tin. Còn chính mình suất lĩnh bốn gã binh lính còn lại giơ cao ngọn đuốc hướng tới chỗ Mã Đặc Nhĩ cứu hắn đem lại.
Thật không nghĩ tới, vừa mới lao tới hơn mười bước, bọn họ đã bị một loạt tên bắn tới chết ngay tại chỗ, ngã trên mặt đất. Cùng lúc đó trên sườn núi cả người Mã Đặc Nhĩ chấn động
“Ba”, lại trúng một mũi tên, cả người hắn ngã xuống.
“Hừ, tên ghê tởm này, đi tìm chết” Hung hăng đá một cước vào thân thể bị thương nặng đang nằm im trên mặt đất của Mã Đặc Nhĩ, một gã độc nhãn hắc y nhân suất lĩnh một đám người từ sườn núi phía sau xông ra, lớn tiếng hạ lệnh:“Nhanh, nhanh xông lên, người đầu tiên tiến vào thành, ta thưởng mười vạn tử tinh tệ”
Nhìn Duy Sâm thành mà mình đã rời đi bấy lâu, độc nhãn hắc y nhân hung hăng cắn chặt răng. Vốn hắn định chuẩn bị phái một bộ phận binh lính giả vờ tấn công A Tư Tháp Nạp, dụ vệ đội Duy Sâm trấn tới, sau đó xông qua Đa Não Hà thủy lộ trực tiếp tấn công Duy Sâm thành. Không nghĩ tới, một đường thực hiện gần như thành công lại bị Mã Đặc Ngươi phá vỡ.
Làm gia chủ của An Tạp gia tộc, biết được nhi tử Y Thước Á bị người ta giết chết, tin tức Duy Sâm tòa thành bị chiếm lĩnh, trong lòng hắn không lúc nào không muốn trả món nợ máu này. Nhưng để tập trung tất cả lực lượng phản công, không thể không nhẫn nhịn bấy lâu, tìm kiếm sơ hở của Duy Sâm trấn. Mấy tháng sau Dương Lăng thống lĩnh đại binh tiến vào Đặc Lạp Tư sâm lâm, rốt cuộc để cho hắn đợi được cơ hội tốt vô cùng hiếm hoi.
Trải qua một khoảng thời gian tìm hiểu, hắn đối với tình huống của Duy Sâm trấn rõ như lòng bàn tay. Chỉ cần dẫn dụ thủ thống lĩnh của Duy Sâm thành ra ngoài, trực tiếp từ Đa Não Hà tiến đánh bất ngờ, đối phương dám chắc không kịp phản ứng. Chỉ cần tấn công thật nhanh, dám chắc ngay cả cửa thành cũng không kịp đóng. Đáng tiếc thời khắc cuối cùng thất bại trong gang tấc.
Mười vạn tử tinh tệ!
Sau khi nhìn nau một cái, đông đảo hải đạo hưng phấn không ngừng, liếm môi lớn tiếng la hét. Giơ cao vũ khí điên cuồng chạy về phía tòa thành. Mười vạn tử tinh tệ cũng đủ cho họ uống rượu hơn mười năm rồi, làm sao họ không điên cuồng!
“Nhanh, đóng cửa thành, nhanh!”
Được người kịp thời cảnh báo, lính canh ngay lập tức đóng cửa thành nặng nề lại, nhìn xa xa hải đạo đằng đằng sát khí đánh tới, càng khiếp hãi nên càng hối hả không thôi.
Vốn đại môn tòa thành khi trời tối sẽ đóng cửa, nhưng hôm nay người đến người đi, cộng thêm điều động quân lính đến A Tư Tháp Nạp, cho nên đến giờ vẫn chưa đóng cửa. Không nghĩ tới bị đông đảo hải đạo quỷ quyệt nhân cơ hội đánh vào!
“Thông tri đại thống lĩnh, nhanh, để bọn họ nhanh chóng trở về!”
“Cung tiễn thủ chuẩn bị, nhanh, nhanh”
Nhìn đoàn hải đạo xông tới tầng tầng lớp lớp, thống lĩnh đội phòng vệ Duy Sâm thành trầm trọng hạ lệnh, chỉ huy lính tráng tất cả vào vị trí. Phái người thông tri đến A Tư Tháp Nạp quan tạp cho đại quân trở về đồng thời phái người triệu tập tất cả dũng sĩ trong thành, phái người sơ tán cư dân trên trấn.
Dương Lăng dẫn theo một nhóm quân tinh duệ thăm dò Ngõa Á Luân sơn cốc, sau đó lại điều thêm một số lớn binh lính đến Hạt Sư sơn cốc đóng quân canh giữ Mê Huyễn Thủy Tinh quáng. Cuối cùng, vì bảo vệ cho A Tư Tháp Nạp quan tạp, lại điều thêm một nhóm binh lính nữa. Bây giờ phòng thủ bên trong tòa thành gần như trống không. Đối mặt lượng lớn hải đạo đang đến, tình thế cực kỳ không ổn.
“Sát”
“vào thành, đại khai sát giới, nhanh”
Nhìn cửa thành chậm rãi đóng lại, đám hải đạo càng điên cuồng la hét, lao tới trước một đám binh lính đang đứng ở cửa thành. Cửa thành nặng nề phải một lúc nữa mới có thể khép lại, chỉ cần có thể hạ gục đám binh lính đang ngăn cản là có thể trực tiếp giết vào trong thành. Tới lúc đó, vì binh lực bên trong tòa thành không còn nhiều, thất thủ chỉ là chuyện sớm muộn. Nguồn: http://truyenfull.vn
“Trường cung binh chuẩn bị, phóng”
Toàn lực phòng thủ cửa thành, thống lĩnh dội thị vệ ngoại trừ phái một đội binh lính ra ngoài trì hoãn thời gian, tất cả còn lại đều tập trung trên người cung tiễn thủ, công kích đám hải đạo đang lao tới.
Trên Thái Luân đại lục, công kích của trường cung bình thường chỉ có phạm vi khoảng một trăm bước, ngay cả tiễn thủ và kỵ binh của La Tư đế quốc công kích cực hạn của trường cung thủ chỉ trong phạm vi khoảng một trăm hai mươi bước. Bất quá do Ải Nhân Lỗ Thước cùng Ngả Luân đại sư 2 người cùng đồng tâm hiệp lực làm việc, khả năng công kích của trường cung được nâng lên phạm vi một trăm năm mươi bước.
Một màn tên dày đặc xạ ra, tên hải đạo xông tới trước tiên bị trường cung mạnh mẽ bắn chết trên mặt đất. Cự ly xạ tiễn viễn siêu viễn, tiễn lực lực mạnh mẽ càng khiến cho đám hải đạo phía sau đều hấp một ngụm lãnh khí. Nhưng sau khi độc nhãn hắc y nhân ra lệnh, do sự hấp dẫn của mười vạn tử tinh tệ, bọn chúng lại cắn răng vọt lên.
Lúc này, đám hải đạo tản ra hành động, có người cầm khiên vọt tới trước, có tên nhờ cây cối và loạn thạch che chắn nhanh chóng vọt lên làm cho tiển thủ khó mà bắn trúng.
“A, phải làm sao bây giờ?”
Hải đạo thật sự quá đông đảo, bọn chúng lại tản ra hành động, cung thủ nhân số thực không đủ để cản trở. Trường cung mặc dù có khả năng xạ tiễn rất xa, lực lượng cũng cực kỳ kinh người nhưng tốc độ quá chậm, trừ phi có lượng cung thủ đông đảo, nếu không không cách nào áp chế được hành động của đối phương.
Làm sao bây giờ?
Nhìn đám hải đạo đang tràn lên, lại nhìn quân số ít ỏi bên trong thành, thống lĩnh thị vệ khó khăn nuốt nước bọt. Địch nhân lựa chọn thời cơ thật sự quá trùng hợp, vừa lúc cửa thành còn mở rộng tấn công vào, may mắn là đã có một đội tuần tra kịp cảnh báo, nếu không hậu quả thật không sao tưởng tượng!
“Hừ, muốn chết. Bọn chúng đã dám ngạnh kháng thì để cho ải nhân thiết chùy của chúng ta ngạnh đối với chúng”
“Nhanh tay, tất cả đều thay Lê Hoa Nõ, nhanh”
Mọi người càng ngày càng khẩn trương, lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đã suất lĩnh Ải nhân Lỗ Thước và Địa tinh trưởng lão chạy đến, mang đến một lượng lớn Lê Hoa Nõ. Sau lưng bọn họ còn có thêm Ải nhân, có từ xưa đến nay luôn nhát gan như chuột Địa tinh hỗ trợ, không ngờ tới còn có các vị công tượng và cả một lượng nữ hầu.
Vì bảo vệ tòa thành, không cần lão quản gia động viên, người hầu và công tượng đều chạy ra tham chiến. Không có đấu khí, không có ma pháp cũng không sao cả, bọn họ có thể sơ cứu những người bị thương, còn có thể cung cấp nõ tiễn cho binh lính!
Nhìn xem ngày xưa những tỳ nữ này dù chỉ nhìn thấy một con chuột cũng đã kêu to thất thanh, nhìn xem không hề để ý đến thân phận Ngả Luân đại sư, nhìn xem ngày xưa những Địa tinh nhát gan như chuột, nhiệt huyết của các binh lính dâng cao. Nhận lấy Lê Hoa Nỗ, lạnh lùng nhắm vào đám hải đạo đang tiến đến ngày càng gần.
Bất đồng so với trường cung, Lê Hoa Nõ bắn ra tuy phạm vi không xa lắm, nhưng uy lực lại rất lớn, tốc độ tên rất nhanh. Có đại lượng nhân lực chuẩn bị sẵn sàng nõ tiễn, binh sĩ rốt cuộc cũng thấy được tia hy vọng của thắng lợi.
“Nõ tiễn, chuẩn bị, bắn”
Ngay tức thì, thống lĩnh vệ quân vừa ra lệnh một tiếng, binh sĩ nhất tề hạ thấp Lê Hoa Nõ, cùng một lúc, hàng ngàn vạn nõ tiễn như ánh chớp phóng ra ngoài, dưới làn nõ tiễn một đám hải đạo lập tức ngã xuống. Tốc độ cực nhanh, liên miên ép tới làm địch thủ không cách nào ngẩng đầu lên.
“Ma pháp sư, nhanh, công kích cung tiễn thủ của bọn họ”
Đối mặt loạt tên phô thiên cái địa, độc nhãn hắc y nhân trầm giọng hạ lệnh, ma pháp sư phía sau nhanh chóng chạy lên, liên thủ thi triển liệt hỏa ma pháp hướng tới tòa thành công kích. Ngay tức thì, trên tường thành xuất hiện trùng trùng những quả cầu lửa điên cuồng thiêu đốt, làm cho một số cung thủ không kịp tránh lập tức thụ trọng thương, thậm chí còn có người tử vong!
Một kích đắc thủ, ma pháp sư thừa thắng tiếp tục tấn công, phát ra một chuỗi bạo liệt hỏa cầu hoặc là một thanh băng chùy sắc bén làm số binh lính trấn thủ ở cửa thành không chết cũng bị thương nặng. Thắng lợi ngày càng nghiêng về đám hải đạo!
Đại quần ma pháp sư?
Nhìn sau lưng độc nhãn hắc y nhân có hơn mười tên ma pháp sư, trong lòng lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ trỗi lên 1 cỗ hàn khí lạnh như băng. Tinh duệ bên trong thành hầu như đều đã bị điều đi hết, đối mặt một đám ma pháp sư thực lực kinh người, đối mặt đông đảo hải đạo trùng trùng sát khí, cho dù kịp thời đóng cửa thành một chút phần thắng cũng không có!
“Dát, dát, dát, xông lên cho ta! Ai tấn công vào thành đầu tiên sẽ có mười vạn tử tinh tệ cùng năm nữ nô phó xinh đẹp!”
Dụng sát thủ giết chết cung tiễn thủ trên trường thành xong, độc nhãn hắc y nhân hưng phấn không thôi. Sau mấy tháng nhẫn nhục chờ đợi, rốt cuộc hắn cũng chiếm lại được tòa thành của chính mình. Lúc này mà không đem thân nhân bên mình Dương Lăng hành hạ cho tới chết thì làm sao hả được mối hận nhi tử Y Thước Á thảm tử, mối hận bị đoạt mất tòa thành?
“Ngao”
Ngay khi lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ sắc mặt tái nhợt, chuẩn bị chỉ huy mọi người từ cửa sau chạy trốn thì đột nhiên cách đó không xa xuất hiện một đám tinh linh nữ liệp thủ cưỡi hắc báo, đồng thời trên bầu trời lượn vòng hơn mười đầu Miêu đầu ưng, phía sau còn chạy đến một đám tinh linh tiễn thủ, Lợi trảo Đức lỗ y và thụ yêu, thậm chí còn có vài tên sơn lĩnh cự nhân vác trên vai cự hình mộc bổng!
Lĩnh chủ đại nhân?
Chẳng lẽ là lĩnh chủ đại nhân trở lại?
Nhìn tinh linh nữ liệp thủ cưỡi hắc báo như tia chớp lao tới, lại nhìn Miêu đầu ưng trên không trung, lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ kích động không thôi. Nhưng rất nhanh, lão cảm giác được có gì đó không đúng, Dương Lăng đích xác có rất nhiều ma thú nhưng sao cũng có cả tinh linh dũng sĩ và ma pháp sư?
Trong nghi hoặc, lão nhìn chằm chằm về phía sau tinh linh đại quân, rất nhanh, đã nhìn thấy được một thân ảnh quen thuộc. Tác Phỉ Á tóc dài phiêu phiêu, thân mặc khôi giáp màu bạc, cầm trong tay một trường cung màu xanh biếc, ngồi trên một con bạch hổ hung mãnh nhanh như tia chớp lao tới!
Nguyệt nữ tế ti?
Tác Phỉ Á rốt cuộc đã trở thành một Nguyệt nữ tế ti, kip thời suất lĩnh đông đảo truy tùy giả kịp thời quay trở về?
Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của Tác Phỉ Á, nhìn thấy đại quần tinh linh võ sĩ và ma pháp sư theo hầu bên người nàng, lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ hai mắt đỏ bừng. Có một đoàn tinh duệ tinh linh đại quân, lão hiểu được Duy Sâm tòa thành đã được cứu!
Ma Thú Lĩnh Chủ.