Củng Nhất Hoàng năm người công kích, Hướng Hữu Sơn làm sao có thể là đối thủ, ngoại trừ Củng Nhất Hoàng ra bốn người còn lại đều có thực lực mạnh hơn Hướng Hữu Sơn rất nhiều, một người trong đó có thực lực thiên thần ngũ tầng đỉnh phong.
Hướng Hữu Sơn lần trước là hiểm tượng hoàn sinh, nếu không phải gặp được cơ duyên có được thân pháp thượng cổ thì đã sớm bị đánh chết.
Hướng Hữu Sơn không ngừng lui về phía sau, trên người tràn ngập huyết nhục mơ hồ đúng lúc này một thanh âm đạm mạc vang lên:
– Dừng tay.
Thanh âm không lớn nhưng có lực trấn nhiếp nhất định, khiến cho năm người Củng Nhất Hoàng không khỏi dừng lại.
Long Kình Thiên từ từ đi tới sáu người.
Hướng Hữu Sơn dù sao cũng là thái thượng trưởng lão của Đại Huyền Thần Tông, nếu gặp được Long Kình Thiên dĩ nhiên không thể không để ý.
Mà Củng Nhất Hoàng nhìn thấy Long Kình Thiên đi tới thì ngẩn người, Cổ Thần ngũ tầng đỉnh phong, năm người bọn họ ngẩn ra sau đó có cảm giác bị trêu đùa, trong lòng tức giận.
Một cổ thần nho nhỏ mà cũng muốn bọn họ dừng tay?
– Muốn chết.
Một vị cường giả thiên thần tứ tầng không nói gì hư không đánh một quyền oanh giết về phía Long Kình Thiên, quyền kình phá không, song gió cuồn cuộn như hổ gầm núi rừng.
Chúng cường giả bốn phía thấy thế thì lắc đầu cười một tiếng.
– Một cường giả Cổ Thần dám nhúng tay vào cuộc chiến của cường giả thiên thần, căn bản là ngại mạng mình quá dài.
– Hơn nữa đối phương là Băng Phách Thần Giáo, xem như chết vô ích, cho dù là thái thượng thần giáo, âm dương môn cũng không dám.
– Không sai, thái thượng thần giáo, âm dương môn không thể nào vì một Cổ Thần đệ tử mà đòi Băng Phách Thần Giáo có câu trả lời.
Trong tiếng nghị luận bốn phía, Long Kình Thiên bỗng nhiên hành động, mọi người hoảng sợ không gian trước Long Kình Thiên liền sụp đổ.
Không gian sụp đổ, là khái niệm gì?
Tiền đà, Long Kình Thiên hô lên, khí lưu nổ tung, không gian chi lực trong nháy mắt đem mấy vị thần giáo kia giết sạch, sau đó mấy cường giả thiên thần tứ tầng bọn họ phải hoảng sợ, bị oanh phi dựng lên, hướng về phía Oan Hồn Huyết Hà mà rơi xuống.
– Vu Hoan thái thượng trưởng lão.
Củng Nhất Hoàng bốn người nhìn Vu Hoan thái thượng trưởng lão rơi xuống huyết hà thì mới có phản ứng, sắc mặt đại biến, rối rít xuất thủ, cố gắng cứu lên.
Long Kình Thiên làm sao để cho bọn họ như ý được, hai tay áo của hắn vung lên, bốn người Củng Nhất Hoàng chỉ cảm thấy lực lượng kinh người vọt tới, rối rít vung tay cản lại.
Tiếp theo một ngón tay của Long Kình Thiên xuyên thủng mi tâm của Vu Hoan thái thượng trưởng lão, tiện đà đem thân thể kia bắt lấy, nắm lấy thần cách vào trong tay, sau đó quăng vào trong vtd.
Một thần cách, Long Kình Thiên dĩ nhiên không thể lãng phí.
Củng Nhất Hoàng bọn họ thấy vậy liền chấn động thân thể, liên tục lui về phía sau, sau khi tới bên cạnh huyết hà mới hoàn toàn ổn định lại, bị cảnh tược ngoài huyết hà làm cho sợ kinh người.
Bọn họ quay đầu lại nhìn Long Kình Thiên.
Bốn phía toàn bộ yên tĩnh.
Ngũ đại thiên thần không làm gì nổi thiên thần?
– Các ngươi muốn tự xử hay để ta động thủ?
Long Kình Thiên thản nhiên nói.
– Khoan các hạ là người phương nào, tại sao lại nhúng tay vào chuyện của Băng Phách Thần Giáo?
Củng Nhất Hoàng và đám cường giả Băng Phách Thần Giáo gấp giọng nói.
– Ta là người của Đại Huyền Thần Tông.
Long Kình Thiên nói.
– Đại Huyền Thần Tông.
Củng Nhất Hoàng và Hướng Hữu Sơn đều kinh ngạc hỏi.
– Các hạ nói đùa sao? Đại Huyền Thần Tông chẳng qua là thế lực bên ngoài Thái Hư Thần Phủ không thể có cường giả tuyệt thế như vậy.
Củng Nhất Hoàng nói.
Long Kình Thiên cũng không nghe nói nhảm, phất tay một cái, bốn người Củng Nhất Hoàng cảm thấy thân thể không nhúc nhích được, đột nhiên cảm thấy linh hồn chi hải đau đớn, thần cách bị phá vỡ.
Long Kình Thiên không thể để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người đem nguyên thần của bọn họ đốt diệt sau đó thu nhập lại thần cách.
Khi Long Kình Thiên làm xong tất cả, Hướng Hữu Sơn mới có phản ứng nói:
– Hướng Hữu Sơn tạ ơn tiền bối cữu mạng. Truyện được copy tại Truyện FULL
Long Kình Thiên gật đầu nói:
– Không cần phải khách khí, ta cũng là người của Đại Huyền Thần Tông.
Hướng Hữu Sơn nghe vậy trong lòng càng nghi hoặc.
– Chuyện của ta ngươi không cần hỏi nhiều, đến lúc cần thiết ngươi sẽ biết.
Long Kình Thiên nói.
– Vâng.
Hướng Hữu Sơn cung kính nói.
– Ngươi muốn đi Phá Diệt Thần Điện không?
Long Kình Thiên nói.
Hướng Hữu Sơn gật đầu, tuy nhiên nhìn vô số oan hồn phía trước thì do dự.
– Đi, ta dẫn ngươi qua.
Long Kình Thiên nói xong, Hướng Hữu Sơn chưa kịp phản ứng đã có một lực lượng dựng lên, trong nháy mắt phóng qua huyết hà.
– Giáo chủ chúng ta đã tra ra, Củng Nhất Hoàng thái thượng trưởng lão đã bị đánh chết.
Sau khi Long Kình Thiên đi không bao lâu, một người của Băng Phách Thần Giáo nói với trung niên nhân bên cạnh.
Giáo chủ, trung niên nhân này chính là đệ nhất cường giả của Thái Hư Thần Phủ? Băng phách thần giáo giáo chủ Âu Tu Văn?