Tiên Hà Phong Bạo

Chương 181: Tâm tất thắng (1)


– Ha ha.

Từ Huyền bật cười, không nói gì.

– Đông Phương Bá, đánh cược kiểu này mà ngươi cũng nói ra được, với luyện thần kì tiên sư tu vi, cùng luyện khí ngũ trọng tu giả luận bàn, ngươi có mục đích gì?

Trương Phong trừng mắt cười lạnh nói.

– Cái này…

Đông Phương Bá ngập ngừng, đến hai thủ hạ bên cạnh, cũng cảm thấy đỏ mặt ngượng ngùng.

– Thiếu chủ, hay là thế này, để thuộc hạ thay người xuất chiến.

Một nam tử huyền y bên cạnh, từ từ bước ra, chân lực cường đại trên người bắt đầu khởi động, nghiễm nhiên đạt tới cấp độ luyện khí thất trọng.

Luyện khí thất trọng võ tu!

– Tiểu tử, bây giờ thế nào, chỉ cần ngươi có thể kiên trì một trăm hiệp không bại trước thủ hạ ta, bổn thiếu chú miễn phí tặng ngươi một bình tam lộc huyết. Đương nhiên, tu vi thủ hạ ta, vẫn hai ngươi hai bậc, nhưng thế giới này muốn đạt được, thì phải chấp nhận mạo hiểm.

Khóe miệng Đông Phương Bá nhếch lên một đường cong tà ác.

Từ Huyền nội tâm hơi động, vụ đánh cược này, hoàn toàn có thể thử.

– Từ huynh đệ, tuyệt đối không nên nhận lời, huyền y nam tử này biệt hiệu “Quỷ Phong”, là võ tu cường giả dưới trướng Đông Phương Bá, thủ đoạn tàn nhẫn, thực lực đáng sợ, đến luyện khí thất trọng tu giả, cũng phải tránh hắn ba phần.

Trương Phong ngữ khí lo lắng, một mặt ngưng trọng, sợ Từ Huyền nhất thời xúc động đáp ứng.

– Luyện khí thất trọng? Còn là một võ tu hung tàn độc ác…

Từ Huyền hít một hơi thật sâu, nhìn huyền y nam tử trước mặt, lập tức cảm nhận được một luồng lệ khí cường đại, khiến tâm thần người ta run rẩy. Đối phương rõ ràng là võ tu cao thủ thân kinh bách chiến, giết người như ngóe.

Khoảnh khắc này, hắn tựa hồ có chút do dự, phân tích thắng thua.

-… Đông Phương Bá rõ ràng là muốn mạng ngươi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Trương Vũ Hàm đi đến trước mặt hắn, một mùi hương thanh nhã nhẹ nhàng đập vào mũi, môi son hé mở, giọng nói dịu dàng như mây.

Có Hoàng Long đệ nhất mỹ nữ khuyên nhủ, thiếu niên bình thường chắc chắn khó có thể chống lại mị lực, thuận theo bậc thang nàng đã bày sẵn bước xuống, biết khó mà lui.

– Ha ha, Từ huynh đệ, ngươi sợ à? Thông thường người muốn có được “tam linh lộc huyết”, khẳng định là muốn cứu người thân yêu mình, nếu bỏ qua cơ hội này, biết đâu ngươi sẽ hối hận một đời. Cho dù đối thủ ngươi rất mạnh, nhưng đâu phải bắt ngươi đánh thắng hắn, chỉ cần kiên trì một trăm hiệp, ngươi sẽ có thể thực hiện nguyện vọng của mình.

Đông Phương Bá thấy thắng lợi đã nắm chắc trong tay, ngữ khí lộ tia mê hoặc.

Bên kia, Trương Phong mặt mày lo lắng:

– Nghe lời ta, tuyệt đối không được nhận lời hắn!

Trương Vũ Hàm cũng khẽ thở dài, nàng có thể nhìn thấy một tia kiên định, và một tia tự tin bất luận thế nào cũng không thể lý giải nổi trong mắt Từ Huyền.

Sự tin tin này…từ đâu mà có?

Nàng không thể lý giải, cũng không thể biết, nhưng Trương Vũ Hàm biết, huynh đệ mình khẳng định không thể khuyên nhủ hắn.

– Được, ta nhận lời!

Giọng nói Từ Huyền quả quyết có lực.

Khi hắn nhận lời, trong mắt Đông Phương Bá và Khương sư huynh đồng thời xẹt qua một tia mừng thầm, nghĩ rằng âm mưu sẽ thực hiện được.

– Nhưng…

Từ Huyền đột nhiên dừng lại, đổi giọng nói:

– Đây là một vụ cá cược, Đông Phương thiếu chủ phải chứng minh được trong tay mình có tam linh lộc huyết trước đã, hơn nữa phải có người làm chứng? Nếu không Từ mỗ dựa vào cái gì tin tưởng ngài, nhỡ sau này ngài không giữ lời hứa thì sao.

Giờ phút này, Từ Huyền sắc mặt tỉnh táo, nhưng ánh mắt thì như nước chết, không có lấy một tia tình cảm nào.

Ánh mắt này, khiến Trương Vũ Hàm bên cạnh cũng phải rùng mình, cảm nhận được hàn ý khó hiểu. Nàng có thể xác định, Từ Huyền lúc này, vô cùng bình tĩnh lý trí. Nếu bình tình như vậy, sao hắn lại đưa ra lựa chọn gần như chắc chắn thua?

– Từ huynh đệ cẩn trọng.

Đông Phương Bá cũng bất ngờ, vỗ lên túi trữ vật, quả thật lấy ra một bình nhỏ màu đen:

– Đây chính là tam linh lộc huyết!

Nhưng, bây giờ cần có ngươi làm chứng đủ thuyết phục, mấy người quay sang nhìn nhau.

– Để lão phu làm cho.

Lão giả áo cà sa lúc nãy cùng Từ Huyền giao dịch, chậm rãi bước ra, tiếp nhận chiếc bình nhỏ màu đen trong tay Đông Phương Bá, mở ra xem, gật đầu nói:

– Không sai, đây là tam linh lộc huyết, phân lượng không nhỏ.

– Hồ tiên sư kiểm định, chắc chư vị không còn ý kiến gì nữa chứ.

Đông Phương Bá rõ ràng cũng biết vị luyện thần kì lão giả áo cà sa này.

Từ Huyền gật gật đầu, Đông Phương Bá thân là một võ tu, thông thường đều là cận thân tác chiến, tỷ lệ thương gân gãy cốt tương đối lớn, Đông Phương gia tộc lại là võ tu gia tộc truyền thừa cổ lão, trong tay thiếu chủ có một bình tam linh lộc huyết trân quý, cũng là chuyện dễ hiểu.

Tiếp đó, cả nhóm lên tầng năm “Trương Thiên linh lâu”, trên đó có một đấu pháp đài nho nhỏ, dài rộng mỗi chiều hơn mười trượng.

Trương Phong một mặt không tình nguyện khởi động trận pháp trên đấu pháp đài, một tầng thủy màn lam sắc lập tức xuất hiện xung quanh, lực độ phòng ngự, có thể bỏ qua công kích luyện thần kì trở xuống.

Vụt!

Huyền y nam tử bật người nhảy lên, tàn ảnh nhoáng lên một cái tại chỗ, một khắc sau đã thấy ở trên đấu pháp đài, thân hình giống như quỷ mị.

Từ Huyền trong lòng nghiêm nghị, huyền y nam tử này là võ tu sở trường thân pháp tốc độ, chẳng trách có biệt hiệu “Quỷ Phong”.

– Từ huynh đệ, bây giờ ngươi từ bỏ, vẫn còn kịp.

Trương Phong vẫn tận tình khuyên bảo Từ Huyền.

Đằng!

Thân hình Từ Huyền nhoáng lên một cái, trực tiếp nhảy lên đấu pháp đài.

– Hắc hắc tiểu tử, nói trước với công chứng viên một điểm, quyết đấu giữa chúng ta, sinh tử bất luận, không kì trì đủ một trăm hiệp, ngươi cũng không được rút lui.

Huyền y nam tử liếm liếm môi, khóe mắt mang theo một tia trêu tức.

– Được, bất luận là sinh hay tử, dám chơi dám chịu.

Từ Huyền gật đầu đáp ứng, hai người quay sang công chứng viên tuyên bố mình đã chuẩn bị xong, dù sao Hoàng Long Thành, cũng là khu vực pháo quy có danh nghĩa, người thống trị cao nhất, là “Linh thành chi chủ” ở trên phái xuống.

Sau khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, trên tràng một phiến tĩnh mịch, hai người trên đấu pháp đài, đứng đối diện nhau.

Huyền y nam tử thân hình hơi cong, hai tay chụm lại như ưng trảo, một luồng chân lực màu xám nhạt, lưu chuyển trên cánh tay và hai đùi.

Khó có thể tưởng tượng, võ tu cấp độ luyện khí thất trọng, toàn lực phát khởi công kích, sẽ là quang cảnh này?

Đây cũng là võ tu mạnh nhất Từ Huyền giao thủ từ trước đến nay, so với hắn, huyết linh đạo độc nhãn lão đại, căn bản không là gì.

– Hừ hừ, thực lực Quỷ Phong, trong luyện khí thất trọng Hoàng Long Thành, chẳng khác gì ác mộng, không biết bao nhiêu luyện khí ngũ lục trọng iên sĩ, đã bị hắn chém như chém củ cải.

Đông Phương Bá mặt lộ thần sắc âm lạnh.

Khương sư huynh cũng âm thầm gật đầu, cho dù Từ Huyền trong không gian bí cảnh biểu hiện rất xuất sắc, nhưng gặp phải “Quỷ Phong” kẻ giết người như ngóe, e rằng chỉ có nước bại, chí ít hắn cho rằng mình trước mặt Quỷ Phong, không có lực phản kháng.

Một luồng khí tức âm lãnh quỷ dị, từ trên người Quỷ Phong tán phát, ánh mắt lạnh như u diện, nhìn vào là thấy kinh hồn.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.