Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1702: Tôi cũng cho rằng anh nên có


Trong lòng Diệp Mặc cười thầm. Quả nhiên là như vậy! Hắn đã đoán chắc được
rằng Khải Phong Tiên Vương sẽ dựa theo ý kiến của hắn trong việc phân phối thẻ
bài Vấn Đạo Các, hiện tại thì không hề sai rồi. Chỉ là hắn không ngờ Khải
Phong Tiên Vương không chỉ dựa theo ý kiến của hắn, mà còn trực tiếp giao việc
phân chia thẻ bài Vấn Đạo Các cho hắn nữa.

Mang Dũng kia tuy rằng thông minh, nhưng lại chỉ nghĩ tới những nhân tố khách
quan mà thôi, không hề để ý tới các vấn đề chủ quan. Đối với loại người khôn
vặt không hề muốn bỏ ra quá nhiều nhưng chỉ muốn hưởng thành quả, thì Diệp
Mặc luôn luôn xem thường.

Mang Dũng nhíu mày. Y rất muốn đề nghị mấy vị Tiên Vương phân cho y một thẻ
bài Vấn Đạo Các, nhưng y biết rõ rằng một khi y nói ra miệng, thì chỉ khiến
cho Diệp Mặc càng thêm phản cảm mà thôi. Nếu như đề nghị của y được chấp nhận
thì còn may, nhưng nếu như không được thì sẽ đắc tội với Diệp Mặc. Khi đó thì
y ngay cả nửa điểm hi vọng cũng không còn nữa, tất cả mọi chuyện sẽ vượt ra
ngoài tầm khống chế của y.

Từ Ki lúc này lại đứng ra nói:

– Một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các của tôi cũng xin để lại cho Mạc sư huynh phân
phối. Đối với việc phân chia của Mạc sư huynh tôi hoàn toàn không có ý kiến
gì.

Chỉ có Từ Ki biết rõ, cái tấm thẻ bài Vấn Đạo Các này thực tế chính là của
Diệp Mặc đấy, hoàn toàn không có quan hệ gì với y cả. Thậm chí nếu như không
phải là Diệp Mặc để cho y từ bỏ thi đấu vòng thi thứ ba, thì không chừng là y
đã bị Giản Sát giết rồi. Cho nên y đối với Diệp Mặc thực sự là vô cùng cảm
kích.

– Ha ha, được, được!

Khải Phong Tiên Vương liên tiếp nói mấy chữ “được” sau đó nhìn về phía Trung
Châu Tiên Vương và Hòa Hoàn Tiên Vương.

Trung Châu Tiên Vương cùng Hòa Hoàn Tiên Vương cũng mỉm cười gật đầu đồng ý.
Hòa Hoàn Tiên Vương còn nói một câu:

– Như thế tốt lắm, những tấm thẻ bài Vấn Đạo Các này đều là do Mạc Ảnh cùng
Từ Ki đạt được. Hiện giờ Từ Ki cũng đã đồng ý để cho Mạc Ảnh phân chia, thì
ta cũng hoàn toàn đồng ý.

– Mạc Ảnh, cậu thấy thế nào?

Khải Phong Tiên Vương nhìn Diệp Mặc rồi hỏi.

– Mạc Ảnh nghe theo sự an bài của Tiên Vương đại nhân.

Trong lòng Diệp Mặc hơi khó hiểu. Tuy rằng những tấm thẻ bài Vấn Đạo Các này
là hắn lấy được, nhưng việc phân chia vẫn nên do các Tiên Vương làm chủ, tối
đa thì cũng chỉ nên lấy chút ý kiến của hắn làm chủ mà thôi. Hiện taị Khải
Phong Tiên Vương lại trực tiếp giao toàn quyền phân chia thẻ bài Vấn Đạo Các
cho hắn, cái này chẳng những là vô cùng tôn trọng ý kiến của hắn, càng là thể
hiện tầm quan trọng của hắn trong mắt các vị Tiên Vương.

Sau khi Diệp Mặc cung kính tiếp nhận tám tấm thẻ bài Vấn Đạo Các, thì ánh mắt
của toàn bộ mọi người liền tập trung vào Diệp Mặc.

Diệp Mặc lấy ra ba tấm thẻ bài Vấn Đạo Các màu vàng đưa cho ba vị Tiên Vương
của Tông Phiêu Thiên rồi nói:

– Thành tích của Tông Phiêu Thiên chúng ta không thể nào bỏ qua sự nâng đỡ
của ba vị Tiên Vương, cho nên ba vị Tiên Vương nên nhận lấy ba tấm thẻ bài Vấn
Đạo Các này.

Tuy ba vị Tiên Vương vốn đã biết chắc mình sẽ có một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các,
nhưng khi chân chính được cầm nó trong tay thì cũng kích động vô cùng. Đây là
thẻ bài Vấn Đạo Các đó, chỉ cần tiến vào trong Vấn Đạo Các tìm hiểu và học tập
vài năm về ‘Đạo’ cùng các loại đạo pháp thần thông, thì tu vi và cảnh giới sẽ
là một đường thẳng tắp bay lên.

Cho dù ba người đã là Tiên Vương rồi, nhưng đều cùng nhau hướng tới Diệp Mặc
nói lời cảm tạ.

Diệp Mặc lại lấy ra một cái thẻ bài Vấn Đạo Các Thiên Tiên đưa cho Từ Ki rồi
nói:

– Tử huynh tự mình đạt được một thẻ bài Vấn Đạo Các, vậy thì nên tiến vào Vấn
Đạo Các để Vấn đạo thôi.

Từ Ki vội vàng tiếp nhận, đồng thời nói lời cảm tạ Diệp Mặc. Rất nhiều người
đều cho rằng Từ Ki đã quá mức khách khí rồi, vì vốn là chính Từ Ki đã tự mình
lấy được một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các đấy. Nhưng chỉ có Từ Ki biết rằng, y
chẳng hề có gì là khách khí thái quá cả, vì y biết rõ cái thẻ bài Vấn Đạo Các
này từ đầu đến cuối vẫn là Diệp Mặc tặng cho y mà thôi.

Diệp Mặc lại lấy ra một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các nữa rồi đưa tới trước mặt Tử
Vũ tiên tử:

– Mạc Ảnh tôi rất xem trọng Tử Vũ tiên tử, nên xin được tặng một tấm thẻ bài
Vấn Đạo Các.

Tử Vũ tiên tử ngạc nhiên tiếp nhận thẻ bài Vấn Đạo Các, không ngừng cảm tạ
Diệp Mặc. Cô thật sự không ngờ là thẻ bài Vấn Đạo Các còn có phần của cô.

Trong lòng Mang Dũng lúc này đang trầm xuống, dựa theo lý thuyết thì sau khi
Từ Ki đã có được thẻ bài Vấn Đạo Các, thì y chính là người kế tiếp được nhận
thẻ bài Vấn Đạo Các rồi. Nhưng Diệp Mặc căn bản là không hề nhìn tới y, mà lại
đưa thẻ bài Vấn Đạo Các cho Tử Vũ tiên tử. Không tính tới một thẻ bài Vấn Đạo
Các của Diệp Mặc, thì chỉ còn có hai thẻ bài Vấn Đạo Các trong tay Diệp Mặc mà
thôi.

Càng làm cho Mang Dũng lo lắng chính là khi Diệp Mặc đưa thẻ bài Vấn Đạo Các
cho Tử Vũ tiên tử thì cũng không hề nói gì tới việc Tử Vũ tiên tử có đạt được
thành tích gì khi tham gia Đại Hội Vấn Đạo hay không. Mà hắn nói rằng bản thân
hắn rất xem trọng Tử Vũ tiên tử, đó là ý kiến cá nhân của hắn, không ai có thể
phản bác lại được.

Không thể chờ đợi thêm nữa! Nghĩ tới đây Mang Dũng liền chủ động đứng ra ôm
quyền khom người trước ba vị Tiên Vương của Tông Phiêu Thiên rồi lại quay sang
ôm quyền với Diệp Mặc, lúc này y mới lên tiếng:

– Ba vị Tiên Vương đại nhân, Mạc Ảnh sư huynh, dựa theo thành tích của vòng
thi thứ ba Đại Hội Vấn Đạo thì tôi nghĩ mình xứng đáng được nhận một tấm thẻ
bài Vấn Đạo Các phải không?

Ba vị Tiên Vương cười nhạt một tiếng, nhưng không hề nói gì, chỉ cùng đưa ánh
mắt nhìn về phía Diệp Mặc.

Diệp Mặc gật gật đầu:

– Mang huynh nói rất đúng. Mang huynh đạt được vị trí thứ 32 trong vòng thi
thứ ba, cho nên tôi cũng nghĩ rằng Mang huynh có thể có được một tấm thẻ bài
Vấn Đạo Các.

Trong lòng Mang Dũng liền vui vẻ đồng thời cũng yên lòng. Xem ra cái tên Mạc
Ảnh này cũng biết lấy đại cục làm trọng.

Sau khi Diệp Mặc nói xong câu đó, thì lại cầm lấy một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các
màu vàng cuối cùng đi về phía một vị nữ tiên mặc áo đỏ của Tông Phiêu Thiên
rồi nói:

– Vị sư tỷ này, tuy tôi không biết tên của cô, nhưng tôi cũng rất coi trọng
cô, tấm thẻ bài Vấn Đạo Các Thiên Tiên này tặng cho cô…

– A…

Vị nữ tiên áo đỏ kia đang nhìn thẻ bài Vấn Đạo Các trong tay Diệp Mặc một cách
hâm mộ, nhưng không ngờ là bỗng dưng một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các lại được đưa
tới tay của mình. Chiếc bánh ngọt khổng lồ từ trên trời rơi xuống khiến cô
thậm chí còn quên luôn cả việc cảm tạ Diệp Mặc. Chỉ có thể sững sờ vô thức mà
cấm lấy thẻ bài Vấn Đạo Các vào trong tay.

Trong lòng Hòa Hoàn Tiên Vương thầm than. Cái tên Mạc Ảnh này quả thực rất
biết làm người. Hắn biết rõ Thiên Khâm là được cô mang tới nơi này, cho nên
lập tức đưa tới cho cô một cái ân tình. Mạc Ảnh vẫn còn để lại một vị sư tỷ
định cư ở Tông Phiêu Thiên, xem ra sau này cô cần phải đi chiếu cố nàng ta một
chút.

Trên thực tế Diệp Mặc đúng là đã nghĩ như vậy. Vị nữ tiên kia chính là được
Hòa Hoàn Tiên Vương dẫn tới đây, ngay từ lúc ở Truyền tống trận đi Thanh Mạt
tiên thành hắn đã thấy rồi. Hiện giờ hắn cấp cho Hòa Hoàn Tiên Vương một cái
ân tình, cũng đồng nghĩa với việc cho Chân Băng Du một chỗ dựa vững chắc.
Huống chi cách làm người của Hòa Hoàn Tiên Vương cũng làm hắn rất khâm phục,
vì theo lý thuyết một vị Tiên Vương nếu muốn có thêm một tấm thẻ bài Vấn Đạo
Các nữa là hoàn toàn không thành vấn đề. Nhưng Hòa Hoàn Tiên Vương biết rõ bản
thân cần thêm một cái danh ngạch nữa, nhưng cũng không hề mở miệng yêu cầu
Diệp Mặc.

Vị nữ tiên áo đỏ kia cũng lập tức hiểu được, nên liền vội vàng thu hồi thẻ bài
Vấn Đạo Các lại xoay người cảm tạ Diệp Mặc:

– Thiên Khâm đa tạ Mạc Ảnh đại ca.

Mang Dũng nhíu mày hỏi lại lần nữa:

– Mạc huynh, còn tấm thẻ bài Vấn Đạo Các cuối cùng có phải là cho tôi hay
không?

Diệp Mặc sầm mặt lại rồi trực tiếp nói:

– Mang huynh, những tấm thẻ bài Vấn Đạo Các này đều là do tôi cực khổ lấy
được, tại sao lại phải cho anh?

– Nhưng mà, Mạc huynh cũng vừa mới nói là tôi cũng nên có được một tấm thẻ
bài Vấn Đạo Các mà?

Trong lòng Mang Dũng liền có một cảm giác không tốt. Y cảm giác rằng dường như
là mình đang bị Diệp Mặc đùa giỡn.

Diệp Mặc mỉm cười:

– Chúng ta đều tới từ Tông Phiêu Thiên, cho nên tôi đương nhiên cho rằng anh
cũng nên có được một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các. Không chỉ nói anh, tôi cũng hi
vọng tất cả mọi người ở đây đều có thể có được suất tiến vào Vấn Đạo Các.
Nhưng tiếc là những thẻ bài Vấn Đạo Các này đều là tôi dốc sức liều mạng mà
lấy được, nên không thể dễ dàng tặng cho người không quen được.

– Nhưng tôi cũng xin nhắc nhở Mang huynh. Anh có thể hướng tới Vấn Đạo Các để
yêu cầu thẻ bài Vấn Đạo Các mà, anh chỉ cần nói với Kim môn của Vấn Đạo Các
rằng bản thân đã nỗ lực tiến vào top 32 rồi, nên cần phải được nhận một tấm
thẻ bài Vấn Đạo Các chứ, biết đâu sau khi Vấn Đạo Các nghe xong lời anh nói
lại “phun” ra một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các thì sao? Mà cho dù là không được,
thì Nguyễn Nhạc Thiên cũng biết rất rõ thành tích của anh đấy, có lẽ họ sẽ
phân cho anh một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các cũng không biết chừng.

– Ngươi…

Sắc mặt Mang Dũng lúc này tái xanh. Hiện giờ y sao có thể không biết rằng Diệp
Mặc đang mỉa mai việc y không chịu xuất lực chứ? Lúc này y không còn muốn
những tấm thẻ bài Vấn Đạo Các mà Diệp Mặc lấy được nữa rồi, vì y đã đem Diệp
Mặc liệt vào danh sách ‘Tất sát’. Không cho y thẻ bài Vấn Đạo Các, còn dám mỉa
mai y như vậy sao?

Ba vị Tiên Vương của Tông Phiêu Thiên không nói gì, nếu như là bọn họ phân
chia thẻ bài Vấn Đạo Các, thì đúng là sẽ phân cho Mang Dũng một tấm. Còn Diệp
Mặc vì sao mà không phân cho Mang Dũng tấm nào, thì đoán chừng là vì có quan
hệ tới việc Mang Dũng nhận thua trước Quan Phi Kiếm.

Trên thực tế, ba vị Tiên Vương cũng đã nhìn ra một ít. Khi tranh đoạt từ vòng
64 người để tiến vào vòng 32 người, thì Mang Dũng hoàn toàn không xuất toàn
lực ra.

Diệp Mặc căn bản là không thèm nhìn sắc mặt tái xanh của Mang Dũng. Lúc này
hắn cầm lấy một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các màu vàng đi tới trước mặt Hoàng Minh
Tiên Vương rồi nói:

– Mạc Ảnh vô cùng khâm phục Hoàng Minh Tiên Vương đại nhân, cho nên tấm thẻ
bài Vấn Đạo Các Vị Tiên này xin được tặng cho ngài.

Hoàng Minh Tiên Vương Tiên Vương vốn đã mơ hồ đoán được Diệp Mặc muốn tặng
mình một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các rồi, nhưng tới khi chân chính nhận được, thì
y cũng mừng rỡ không thôi. Y liền vội vàng ôm quyền nói:

– Đa tạ Mạc Ảnh huynh đệ, tôi không cần cái danh ngạch Vị Tiên này đâu, cậu
cho tôi một cái thẻ bài Vấn Đạo Các Đại Tiên là được rồi. Đứa con lớn của tôi
đã sắp tấn cấp Tiên Vương rồi, lần này cũng có mặt ở đây, cho nên nếu có một
tấm thẻ bài Vấn Đạo Các thì hẳn là nó có thể nắm chắc cơ hội tấn cấp Tiên
Vương rồi.

Hoàng Minh Tiên Vương thậm chí còn xưng huynh gọi đệ với Diệp Mặc, khiến cho
các vị Tiên Vương xung quanh cũng có chút hâm mộ. Sớm biết Mạc Ảnh là loại
người ‘Có ơn tất báo’ như thế này, thì bản thân cũng đứng ra lên tiếng bênh
vực hắn rồi. Nói mấy câu chẳng phải chuyện gì to tát, vậy mà Hoàng Minh Tiên
Vương cũng chỉ là đứng ra nói mấy câu đạo lý thôi, liền được đền đáp bằng một
tấm thẻ bài Vấn Đạo Các. Vận may này cũng quả thật là quá tốt đi!

Diệp Mặc không do dự, trực tiếp đưa sang cho Hoàng Minh Tiên Vương một tấm thẻ
bài Vấn Đạo Các màu đỏ.

Đang lúc Diệp Mặc muốn dùng một tấm thẻ bài Vấn Đạo Các Vị Tiên cuối cùng để
đổi lấy một danh ngạch Thiên Tiên, thì lại nghe được tiếng truyền âm của Hoàng
Minh Tiên Vương:

– Mạc Ảnh, thẻ bài Vấn Đạo Các Vị Tiên cậu không cần phải đổi. Tôi nghe nói
thẻ bài Vấn Đạo Các Vị Tiên vẫn có thể đưa Thiên Tiên tiến vào Vấn Đạo Các,
còn chỗ tốt ra sao thì tôi không biết, nhưng khẳng định là tốt hơn nhiều so
với thẻ bài Vấn Đạo Các Thiên Tiên, đây cũng là tin tức mà tôi ngẫu nhiên có
được. Từ xưa tới nay, chưa từng có Thiên Tiên nào sử dụng thẻ bài Vấn Đạo Các
Vị Tiên để tiến vào Vấn Đạo Các cả. Cậu chính là người đầu tiên đấy!

Trong lòng Diệp Mặc liền cả kinh. Hắn lập tức hiểu được ý của Hoàng Minh Tiên
Vương. Nếu như thẻ bài Vấn Đạo Các Vị Tiên thật sự có khác biệt, vậy thì chỗ
tốt mà hắn có thể chiếm được trong Vấn Đạo Các chẳng phải là càng nhiều thêm
sao?

Thấy Hoàng Minh Tiên Vương đã rời đi, thì Diệp Mặc cũng coi như chưa nghe thấy
gì mà rời đi. Hách Dịch Tiên Vương của Nguyễn Nhạc Thiên luôn nhìn chằm chằm
vào Diệp Mặc. Lúc y thấy Diệp Mặc đi về phía Hoàng Minh Tiên Vương, thì trong
mắt y liền lộ ra vẻ thất vọng. Vốn y còn định chờ Diệp Mặc đi đổi thẻ bài Vấn
Đạo Các Thiên Tiên, nhưng không ngờ là Diệp Mặc lại trực tiếp đưa thẻ bài Vấn
Đạo Các Vị Tiên cho Hoàng Minh Tiên Vương rồi. Còn đối với thẻ bài Vấn Đạo Các
Đại Tiên, thì y lại hoàn toàn không cần tới.

Lúc này thì từng thẻ bài Vấn Đạo Các của các Thiên Vực đều đã được phân chia
xong, mà ‘Đại kim môn (Cửa lớn mầu vàng)’ của Vấn Đạo Các cũng đã xuất hiện rõ
ràng. Một đạo kim sắc cao vài trượng xuất hiện trước mặt Vấn Đạo Các.

– Những người sở hữu thẻ bài Vấn Đạo Các có thể tiến vào.

Theo tiếng nhắc nhở của một Tiên Vương, thì 30 người sở hữu thẻ bài Vấn Đạo
Các liền xếp hàng thứ tự rồi theo ánh sáng màu vàng óng soi rọi tiến bước về
phía ‘Đại kim môn’ của Vấn Đạo Các.

Cả ba vị Tiên Vương của Tông Phiêu Thiên không ngờ rằng lần này đều sẽ được
tiến vào Vấn Đạo Các, nhưng trước khi bọn họ tiến vào, thì đều đã giao phó lại
đệ tử của Tông Phiêu Thiên cho Hoàng Minh Tiên Vương chăm sóc một chút rồi.
Đồng thời cũng lên tiếng chào hỏi hai vị Tiên Vương của Cực Dao Thiên, vì khi
họ trở về Tông Phiêu Thiên, phải đi qua Cực Dao Thiên. Khi đó thì có đệ tử nào
của Tông Phiêu Thiên muốn ở lại Cực Dao Thiên, thì cần phải phiền toái tới họ
rồi.

Diệp Mặc nắm chặt lấy thẻ bài Vấn Đạo Các của mình, bước theo mọi người đi lên
con đường màu vàng kim. Hắn cảm giác con đường màu vàng kim này giống như là
được làm bằng bông vậy, khi bước lên thấy vô cùng mềm mại. Sau khi hắn bước
hẳn lên con đường mầu vàng kim này, thì liền phát hiện xung quanh không còn
bóng ai của một ai cả, chỉ còn có một mình hắn.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.