Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 989: Cái gì là hàng loại hai


– Một triệu sáu trăm ngàn linh thạch…

Nữ tu chủ trì không cần đợi lâu, đã có tu sĩ ra giá. Hiển nhiên lực hấp dẫn
của nội đan 'Đề hoa thú' vẫn thật lớn, tuy rằng giá cao như thế nhưng vẫn
không thể ngăn trở lòng nhiệt tình của tu sĩ Kim Đan.

Có một người dẫn đầu, lập tức sẽ đánh động những người còn lại.

– Một triệu bảy trăm ngàn linh thạch…

– Một triệu tám trăm ngàn linh thạch…

– Hai triệu linh thạch, của tôi.

Tên tu sĩ ra giá hai triệu linh thạch kia thậm chí đứng lên, còn phất cái biển
hiệu nắm trong tay, ánh mắt rất mong muốn có được nó.

Rất đáng tiếc nội đan 'Đề hoa thú' không chỉ cái giá tiền này, hai triệu của
gã rất nhanh đã có người ra giá mới, thời điểm Diệp Mặc muốn ra giá, giá cả đã
tăng lên hai triệu một trăm năm mươi ngàn, tuy nhiên sau khi tới cái giá tiền
này, người báo giá chỉ còn lại vài người, chính xác mà nói, tới giá hai triệu
một trăm năm mươi ngàn, đã không có người tiếp tục tăng giá.

Tên tu sĩ Kim Đan viên mãn ra giá hai triệu một trăm năm mươi ngàn linh thạch
kia, cũng có chút kích động đứng lên, thanh âm gã có chút run rẩy nói với nữ
tu chủ trì bán đấu giá trên đài kia:

– Không ai tăng giá, nhanh kêu số lần đi

Tất cả mọi người có thể hiểu được tâm trạng của tên tu sĩ Kim Đan viên mãn
kia, Diệp Mặc cũng hiểu, tuy nhiên cho dù hiểu đi chăng nữa, hắn cũng muốn ra
giá. Nội đan 'Đề hoa thú' là thứ hắn nhất định phải mua, 'Thiên hoa đan' liên
quan đến việc hắn thăng cấp Nguyên Anh.

Dùng linh tinh để luyện chế 'Thiên hoa đan' Diệp Mặc thật sự là chịu đủ rồi,
đôi khi ngẫm lại liền rét run, cái đó căn bản cũng không phải là người nào
cũng có thể chịu được. Hơn nữa hắn còn không biết dùng linh tinh thay thế nội
đan 'Đề hoa thú', luyện chế ra tới 'Thiên hoa đan' có di chứng gì hay không.

Người nữ tu khẽ mỉm cười, đang muốn nói gì đó, chỉ nghe thấy có người lại báo
giá rồi.

– Hai triệu hai trăm ngàn linh thạch.

Một thanh âm báo ra cái giá tiền này trước Diệp Mặc.

Tên tu sĩ Kim Đan viên mãn kia nghe thấy cái giá này về sau, lập tức suy sụp
ngồi xuống. Hiển nhiên một triệu một trăm năm mươi ngàn linh thạch đã là giá
tiền cao nhất y có thể bỏ ra để mua.

Diệp Mặc nghe thấy thanh âm báo giá, lập tức cười lạnh một tiếng. Lại là Áo Kỳ
Long, người này mỗi lần đều đụng vào mình. Chỉ có điều không biết lần này mình
đoạt nội đan 'Đề hoa thú' rồi, gã sẽ phẫn nộ như thế nào đây.

– Hai triệu hai trăm ngàn linh thạch lần một.

Thấy Áo Kỳ Long báo giá, người nữ tu chủ trì bán đấu giá tuy rằng không vừa
lòng, nhưng chỉ có thể hô giá.

Diệp Mặc không đợi cô kêu lần thứ hai, lập tức đã kêu giá:

– Hai triệu năm trăm ngàn linh thạch.

Phía trước tuy rằng người kêu giá rất kịch liệt, nhưng cũng có rất ít người
một lần tăng giá ba trăm ngàn linh thạch. Diệp Mặc kêu giá lập tức lại một lần
nữa hấp dẫn ánh mắt của mọi người, mọi người thấy được người tăng giá lần này
lại là tên cạnh tranh 'Thái hồng Vũ Y' với Áo Kỳ Long, lại ồn ào cả lên.

Cái tên nhà giàu mới nổi ở căn phòng riêng xa hoa kia chắc là có mối thù lớn
với thiếu công tử. Nếu không sẽ không có khả năng mỗi lần đều cướp đồ trên tay
gã.

Áo Kỳ Long cũng nghe thấy người ra giá là Diệp Mặc, lập tức tức giận đến sôi
máu, tên này không biết trời cao đất rộng là gì, tuy rằng biết rõ sau khi kết
thúc hội đấu giá mình sẽ không bỏ qua cho hắn. Nhưng hiện tại gã lại bị người
ta ngang nhiên dùng linh thạch đè xuống. Trong lòng gã nhất thời khó chịu cực
độ.

– Hai triệu sáu trăm ngàn.

Áo Kỳ Long không chút lựa chọn bỏ thêm một trăm ngàn, cho dù là bỏ ra nhiều
linh thạch cho cuộc bán đấu giá, gã cũng không muốn bị Diệp Mặc dùng linh
thạch đập rớt thiếu chủ thương hội Ngạo Thành đến hai lần. Công khai bị một
tên nhà giàu mới nổi dùng linh thạch đập xuống, Áo đại công tử đương nhiên
nhịn không nổi rồi. Lần đầu tiên còn có thể nói gã tuân thủ lời hứa, nhưng lần
này gã không có hứa hẹn gì, đây là việc đối đầu giữa những kẻ nhà giàu.

– Ba triệu.

Giọng điệu Diệp Mặc bình tĩnh, căn bản cũng không thèm để ý Áo Kỳ Long. Kỳ
thật yêu đan cấp bảy tối đa cũng hơn hai triệu linh thạch mà thôi, yêu đan 'Đề
hoa thú' cũng quý hơn một chút. Nhưng giá cả cũng sẽ không vượt quá ba triệu
linh thạch. Dù sao loại đan thú của yêu thú này tuy rằng có thể được trực tiếp
luyện hóa, nhưng cũng chỉ là nhằm vào tu sĩ Kim Đan và Nguyên Anh mà thôi. Nếu
như là tu sĩ Hư thần. Cho dù là luyện hóa được, cũng không có cách nào thăng
cấp cao.

– Ba triệu một trăm ngàn linh thạch.

Áo Kỳ Long hung hăng kêu lên, gã đã ra giá cao rồi, một tên không biết trời
cao đất rộng cũng dám so linh thạch với gã. Chẳng lẽ không biết Áo Kỳ Long là
thiếu chủ thương hội Ngạo Thành sao? Tên này dám hướng về phía thương hội Ngạo
Thành, gã phen này không thể thua.

– Ba triệu năm trăm ngàn linh thạch.

Diệp Mặc sợ cũng không sợ, hắn tự nhiên nhặt được mấy chục triệu linh thạch
bậc cao, đến nơi này tiêu mất mấy triệu chưa là cái gì.

Người ở chỗ này đều âm thầm hít một ngụm khí lạnh, tên nhà giàu mới nổi này
thật đúng là có tiền nha. Ba triệu năm trăm ngàn linh thạch bậc cao, cái giá
tiền này đã vượt ra khỏi giá trị của 'Đề hoa thú'. Cái giá tiền này, cho dù là
tu sĩ Nguyên Anh bình thường chưa chắc đã có thể tùy tiện bỏ ra. Hiện tại cho
dù Diệp Mặc nói hắn là lần đầu tiên nghe thấy tên Áo Kỳ Long này, tuyệt đối
không có người tin.

Lần đầu tiên nghe thấy tên này, đã hận gã như vậy ư? Nói cách khác, linh thạch
này cũng không phải lũ lụt trôi về, vậy mà dám tiêu pha như vậy sao?

Thời điểm Áo Kỳ Long còn muốn thêm linh thạch, một gã đàn ông bộ dạng quản lý
ngồi bên cạnh hạ giọng nói:

– Chúng ta chỉ mang theo năm triệu linh thạch, trước đó anh mua mấy thứ đã
dùng mất hai triệu rồi, hiện tại ở đây không có nhiều linh thạch đâu.

Áo Kỳ Long nghe xong lời này xong, thiếu chút nữa hộc máu. Từ khi nào người
như gã lại bị người khác làm mất mặt vậy? Vẫn vừa mới cua được nữ tu xinh đẹp
trước mặt. Nhưng sự thật là, mặc dù gã muốn tiếp tục báo giá, nhưng linh thạch
trong túi áo lại không đủ.

– Được, được… Anh có bản lĩnh.

Áo Kỳ Long ngữ khí lạnh như băng liên tục nói vài chữ được đối với Diệp Mặc
đang ngồi trong phòng riêng, hiển nhiên gã hận Diệp Mặc thấu xương, đây rõ
ràng là uy hiếp.

Diệp Mặc cười lạnh một tiếng, hắn cho dù cái gì cũng sợ, cũng không sợ loại uy
hiếp này. Hắn cũng lạnh giọng nói với Áo Kỳ Long:

– Họ Áo kia, mày cũng rất có gan, cũng dám đặt giá cùng tao, tuy nhiên không
có tiền cũng đừng giả vờ đại gia, dân bụi đời, hàng loại hai.

Hiện trường trầm mặc xuống, ngay cả người nữ tu muốn kêu giá kia cũng không
hiểu. Vừa rồi Áo Kỳ Long tuy rằng uy hiếp Diệp Mặc, nhưng không nêu tên mình
ra, cũng không nói thẳng. Nhưng hiện tại, vị nhà giàu mới nổi này, chẳng những
thắng ở vòng đấu giá, hơn nữa còn điểm danh mắng họ Áo, thậm chí còn uy hiếp.
Giọng điệu kia thậm chí có chút giống như đang chửi người ta, không có chút lễ
phép nào.

Tuy rằng tất cả mọi người đều giống như Áo Kỳ Long, không hiểu cái gì là giả
vờ đại gia, cái gì là hàng loại hai, nhưng bụi đời hai chữ này mọi người vẫn
hiểu được đấy. Bởi vậy có thể thấy được, hai cách xưng hô kia cũng không khác
nhau, đều là lời mắng người.

“Bốp” một tiếng, Áo Kỳ Long đập mạnh khiến một bàn trà trước mặt vỡ nát, mọi
người ở hội đấu giá đều nghe được rõ ràng.

Diệp Mặc nói:

– Quả nhiên là cái đồ hàng loại hai, không có tiền mua đồ ở đây liền trút
giận lên hội đấu giá. Tuy nhiên cũng may cha mày có tiền, có thể bồi thường
cho người ta.

– Cái gì là hàng loại hai.

Có một thanh âm trong hiện trường hội đấu giá đột nhiên hỏi lên, hiển nhiên
cũng là không thích tu sĩ Áo Kỳ Long, cố ý đặt câu hỏi ở trong này.

– Bất kể mày là ai, Áo Kỳ Long tao đợi lát nữa không giáo dục mày, tao sẽ
không làm người nữa.

Áo Kỳ Long nghiến răng nghiến lợi nói.

Diệp Mặc lại nói với tên tu sĩ vừa hỏi câu hỏi kia, vẫn lạnh nhạt như cũ nói:

– Hiểu chưa, đây là hàng loại hai đấy.

Hiện trường ai nấy nghe xong Diệp Mặc nói, lập tức cười vang.

Diệp Mặc trong lòng lại cười lạnh, hắn không phải cái loại người không có não
này, càng sẽ không ở trên hội đấu giá thông qua việc chửi đổng này mà đối
nghịch với Áo Kỳ Long. Tuy nhiên nếu Áo Kỳ Long muốn đối phó hắn, hắn cũng
không phải dạng người dễ dàng bị ức hiếp. Hắn càng chọc giận Áo Kỳ Long, Áo Kỳ
Long lại càng muốn tự tay giết hắn báo thù, như vậy gã sẽ không nghĩ đến việc
tìm người giúp đỡ.

Chỉ cần hắn rời khỏi 'Phỉ kỳ đảo”, nếu một mình Áo Kỳ Long truy giết hắn, hắn
không ngại giết người. Thương hội Ngạo Thành khiến hắn khó chịu đã rất lâu
rồi, giết một là một. Nếu để cho người này tỉnh táo lại, tùy tiện tìm một tu
sĩ Nguyên Anh, cũng đủ cho hắn Diệp Mặc mệt nghỉ

Những món đồ kế tiếp, Diệp Mặc đã không có hứng thú. Hắn lấy xong yêu đan 'Đề
hoa thú' lập tức rời khỏi hội đấu giá.

Diệp Mặc biết rằng, cho dù nữ tu chủ trì bán đấu giá trên đài đấu giá kia
không hài lòng đối với Áo Kỳ Long, lấy lực ảnh hưởng của Thương hội Ngạo Thành
ở vùng này mà nói, Áo Kỳ Long cũng có thể biết được tin tức hắn đã rời khỏi
đây.

Cho nên Diệp Mặc căn bản cũng không định giấu diếm Áo Kỳ Long, hắn quang minh
chính đại rời khỏi hiện trường hội đấu giá.

Quả nhiên Diệp Mặc vừa rời đi, Áo Kỳ Long liền dẫn theo một gã tu sĩ Kim Đan
viên mãn, và một nữ tu Kim Đan tầng hai đi theo ra ngoài. Hiển nhiên Diệp Mặc
đã nghĩ quá nhiều, đối với Diệp Mặc một tu sĩ Kim Đan tầng năm như vậy, Áo Kỳ
Long căn bản cũng không cần cầu cứu tu sĩ Nguyên Anh. Nếu không phải cái tên
quản gia kia vẫn đi theo, một mình gã cũng có thể giết chết Diệp Mặc trong
nháy mắt.

Vượt ra ngoài dự đoán của Diệp Mặc chính là, thần thức của hắn đồng thời quét
thấy ngoại trừ Áo Kỳ Long đi theo ra ngoài, còn có một tên tu sĩ Kim Đan Đại
viên mãn cũng ra khỏi hiện trường hội đấu giá, hiển nhiên cũng là theo dõi
Diệp Mặc và Áo Kỳ Long.

Diệp Mặc cười lạnh, cái tên tu sĩ Kim Đan viên mãn theo dõi kia hiển nhiên
cũng đang muốn có nội đan 'Đề hoa thú'. Chỉ có điều y theo dõi Áo Kỳ Long, nói
không chừng còn nhìn trúng món đồ nào ở trên người Áo Kỳ Long.

Tuy nhiên công pháp ẩn nấp của tên tu sĩ Kim Đan viên mãn kia cũng không tồi,
chẳng những không bị Áo Kỳ Long phát hiện, ngay cả tên tu sĩ Kim Đan viên mãn
cùng đi với Áo Kỳ Long kia cũng không phát hiện ra.

Diệp Mặc bởi vì tu luyện 'Tam sinh quyết”, lại tu luyện 'Tử nhãn thần hồn
thiết cát”, lại thường xuyên ăn 'Phục thần đan” nên thần thức của hắn vô cùng
mạnh. Hơn nữa sở trường của hắn là công pháp ẩn nấp, chơi trò trốn tìm ở trước
mặt hắn, quả thực là múa rìu qua mắt thợ.

Hơn nữa Diệp Mặc còn biết tên tu sĩ Kim Đan viên mãn kia nhất định không phải
người tốt, nói không chừng y sẽ đợi mấy người Áo Kỳ Long giết mình xong, sau
đó y lại tiêu diệt Áo Kỳ Long, nói như vậy, việc Áo Kỳ Long mất tích, mọi
người sẽ nghĩ nó có quan hệ đến mình.

Chỉ có điều nếu tên kia tính toán như vậy, vậy y mắt bị mù. Không cần nói đến
hiện tại hắn đã là Kim Đan tầng năm, cho dù là Kim Đan tầng hai, cũng không
phải là người Áo Kỳ Long có thể giết chết đây. Tên tu sĩ Kim Đan viên mãn kia
nếu muốn phát tài, Diệp Mặc cũng quyết định cho y một chút niềm vui bất ngờ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.