Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 900: Người dự thi khai sáng


Đan sư dự thi cũng không cần chờ lâu, quan chủ khảo lần nữa đi tới trước đài
thi đấu. Một số đan sư dự thi thấy quan chủ khảo tiến đến, người nào cũng đều
hồi hợp căng thẳng, mọi người đều biết quan chủ khảo đến tuyên bố thành tích.
Có thể tiến vào luyện đan danh nhân đường hay không, là chính vào lúc này.

Quan chủ khảo nhìn sang khu thi đấu rất an tĩnh, sau đó gật đầu nói:

– Mọi người nghĩ không sai, kết quả so tài của vòng thứ hai đã có, đồng thời
danh sách thứ 100 đến thứ 21 của luyện đan danh nhân đường kỳ mới đã có. Bây
giờ tôi bắt đầu đọc tên, mời mọi người im lặng chú ý lắng nghe.

Kỳ thật căn bản cũng không cần quan chủ khảo yêu cầu, phía dưới đã rất yên
tĩnh.

Quan chủ khảo hắng giọng của mình sau đó bắt đầu lớn tiếng:

– Uông Ai Chi của Thanh Hải phái 6.4 điểm, tổng điểm 13.4 xếp thứ 100 trong
luyện đan danh nhân đường, Tĩnh Kỳ của Tuyết Sơn Am 6.4 điểm, tổng điểm 13.5,
xếp thứ 99 của luyện đan danh nhân đường… Tán tu Ngô Vĩnh Lâm 6.8 điểm, tổng
điểm 14.5, xếp thứ 53 luyện đan danh nhân đường. Lộ Thiên Hữu của Tiên Bảo Lâu
7.29 điểm, tổng điểm 14.5, xếp thứ 52 luyện đan danh nhân đường…

Mỗi một cái tên được quan chủ khảo đọc ra, những người dự thi nghe được tên
của mình liền mừng như điên, còn một số người ngồi xem trên khu thi đấu vừa
nghe người của môn phái mình lọt vào luyện đan danh nhân đường vô cùng hào
hứng.

Diệp Mặc chú ý, coi như điểm số gần như nhau, nhưng thứ tự cao thấp thì không
như nhau, có thể là ban tổ chức căn thức theo số điểm rất nhỏ của mỗi người để
phân cấp bậc.

– Trịnh Lang của Hải Điện 7.8 điểm, tổng điểm 15.5, xếp thứ 23 luyện đan danh
nhân đường. Lưu Hỏa Lương của Quỷ Tiên phái 7.8 điểm, tổng điểm 15.6, xếp thứ
22 luyện đan danh nhân đường. Hà Lương của Thiên đan phái 7. 9 điểm, tổng điểm
15.7, xếp thứ 21 luyện đan danh nhân đường

Giọng nói của quan chủ khảo dừng lại ở đây, lúc này mới tiếp tục nói:

– Quảng Vi của Tiên dược cốc 7.9 điểm, tổng điểm 15.8, tạm thời đứng thứ hai
mươi… Thái Thịnh của Thiên đan phái 8.1 điểm, tổng điểm 16.1, tạm thời xếp
hạng thứ mười bốn…

Diệp Mặc phát hiện quan chủ khảo đọc tiếp hai mươi người ở phía sau, chỉ nói
là tạm thời xếp hạng, xem ra thành tích cuối cùng của hai mươi người này phải
đợi xem kết quả của vòng thi đấu thứ ba.

– Vạn Quả Bình của Đan Đỉnh Sơn 8. 2 điểm, tổng điểm 16.3, tạm thời xếp hạng
thứ mười… Văn Nhân Phủ của Quỷ Tiên phái 8.5 điểm, tổng điểm 17, tạm thời xếp
hạng thứ sáu. Trang Man của Vạn thú sơn 8.5 điểm, tổng điểm 17.1, tạm thời xếp
hạng thứ năm. Cầm Mộ Tâm của Tiên dược cốc 8.6 điểm, tổng điểm 17.3, tạm thời
xếp hạng thứ tư. Hi Ngật của Thần kiếm Tông 8.5 điểm, tổng điểm 17.4, tạm thời
xếp hạng thứ ba. Tán tu Thành Dạ Quần 9 điểm, tổng điểm 18, tạm thời xếp thứ
hai…

Sau khi quan chủ khảo đọc tên Thành Dạ Quần, toàn bộ sân đấu bao gồm người xem
ở khu thi đấu bỗng ầm ĩ huyên náo. Tất cả mọi người không thể tin được. Đan
Vương Thành Dạ Quần này ba năm liên tiếp là người xếp hạng nhất của luyện đan
danh nhân đường, lần này cũng chỉ là xếp thứ hai.

– Không thể nào, đây tuyệt đối không thể nào…

Đã có tu sĩ la lớn.

– Đây là có nội tình, tuyệt đối là có nội tình. Đọc tên người xếp hạng nhất
ra đi, chúng tôi muốn xem rốt cuộc là ai có hậu đài lớn như vậy…

– Nội tình là hiển nhiên rồi, Đan Vương Thành Dạ Quần ba năm liên tục xếp thứ
nhất trong luyện đan danh nhân đường, lần này đạt được 18 điểm, tại sao có thể
xếp thứ hai? Tôi phỏng chừng chính là thân phận tán tu của y, không có hậu đài
phía sau…

– Không sai, tôi đã suy tính, ngoại trừ những tu sĩ đã được nêu tên, trong
đám người dự thi mà chưa được báo tên cho dù là được 10 điểm của vòng thứ hai
cũng không thể vượt qua người 18 điểm.

Tu sĩ có trí nhớ tốt sớm đã ghi lại toàn bộ người đạt bao nhiêu điểm.

– Anh biết trong đám đan sư mà chưa báo tên ai là người đạt điểm số cao nhất
vòng thứ nhất không?

– Là một tu sĩ tên là Diệp Mặc, của Thảo đan môn, coi như là một con ngựa
đen. Nhưng vòng thứ nhất hắn cũng chỉ có 8 điểm, cho dù là vòng thứ hai 10
điểm, cũng không thể xếp hạng thứ nhất.

– 10 điểm? Anh nằm mơ đi, đại hội thi đấu luyện đan danh nhân đường được tổ
chức mấy ngàn năm rồi, anh có bao giờ gặp qua người giành được điểm 10 không?

Thành Dạ Quần cũng hết sức sửng sốt, y không phải là vì chuyện không đạt được
hạng nhất, mà là rất kỳ quái muốn biết ai có số điểm còn cao hơn y.

Quan chủ khảo rõ ràng cũng không ngờ xảy ra tình huống này, y dùng tay ấn
xuống nói.

– Mọi người hãy im lặng một chút, người xếp thứ nhất của vòng thứ hai danh
nhân đường do Khổng Diệp tiền bối tuyên bố, tôi nghĩ Khổng Diệp tiền bối sẽ ọi
người một lời giải thích vừa ý.

Lời nói của quan chủ khảo quả nhiên có tác dụng rất lớn, một số tu sĩ đang la
lối bỗng im lặng. Khổng Diệp tiền bối đức cao vọng trọng, hơn nữa công bằng
liêm chính, lại là Đan Vương có thành tựu lớn nhất của Bắc Vọng Châu, lời của
ông không người nào dám hoài nghi.

Giống với sự hoài nghi của những người khác, trong lòng Diệp Mặc cũng có chút
hoài nghi. Hắn cũng không cho rằng hắn có thể đạt điểm 10 ở vòng thi thứ hai,
Diệp Mặc biết sự quý báu của Chức thần đan, nhưng cũng không nghĩ nhiều. Dù
sao hắn không giống những tu sĩ khác, hắn còn có Phục thần đan càng lợi hại
hơn. Chính vì hắn có Phục thần đan cho nên mới không xem trọng sự ra đời của
Chức thần đan.

Hắn sở dĩ hoài nghi là vì cứ coi như hắn toàn bộ quá trình luyện đan của hắn
đạt được điểm tối đa, mà thuốc nước mà hắn chiết xuất tuyệt đối không thể đạt
điểm tối đa, bởi vì hắn tin tưởng mình cho dù là dùng Vụ Liên Tâm hỏa cũng rất
khó chiết xuất ra thuốc nước chính cống. Nếu không thể chiết xuất ra thuốc
nước chính cống, như vậy không thể đạt điểm tối đa, không thể nào là điểm tối
đa, sẽ không đạt được 18 điểm, không đạt được 18 điểm, cũng không thể vượt qua
Thành Dạ Quần.

Cho nên trong hai mươi người cuối cùng, khi tên của hắn không được xướng lên,
trong lòng của hắn trầm xuống, theo bản năng hắn nhìn Vạn Quả Bình. Bởi vì nếu
có người giở trò, như vậy chỉ có Vạn Quả Bình mới là người cực kỳ đáng hiềm
nghi. Tuy nhiên hiện tại hắn vẫn ôm một chút hy vọng, bởi vì dù sao còn có tên
một người cuối cùng trong danh sách chưa được nêu ra. Điểm số mà hắn đạt được
vòng thứ nhất chưa được nêu trong danh sách những người có số điểm cao, có lẽ
hắn quả là có vận may xếp hạng nhất lần này.

Diệp Mặc biết ông lão Khổng Diệp từ miệng của Mộc Dịch Thanh, nhưng cũng không
đặc biệt chú ý. Hiện tại chỉ cần nghe tên của ông lão Khổng Diệp khiến cho
tiếng ồn ào tại hiện trường dừng lại, lập tức chú ý đến lão già này.

Diệp Mặc không biết tuổi của vị này, nhưng lại nhìn ra tu vi của lão già này
tuyệt đối lợi hại hơn so với Tư Mã trú và Đồng Vũ Sinh. Dáng người của lão
Khổng Diệp cũng không cao, thân gầy yếu. Thậm chí bước đi chênh vênh yếu ớt.
Hắn thử tra xem tu vi của ông lão Khổng Diệp, không ngờ phát hiện hắn căn bản
không thấy rõ, đây là lần đầu tiên hắn xuất hiện loại tình huống này.

Phải biết rằng, trong mắt của Diệp Mặc, cho dù là Đồng mặt đen Hư thần trung
kỳ, hắn cũng có cảm ứng nhất định. Nhưng ông lão Khổng Diệp lại cho hắn một
cảm giác giống như biển rộng, Diệp Mặc kết luận ông lão Khổng Diệp chí ít cũng
là Hư thần đỉnh cao. Thậm chí đã vượt qua Hư thần.

Đang lúc Diệp Mặc nghĩ đến đây, ánh mắt của ông lão Khổng Diệp dường như nhìn
về phía hắn, tuy rằng cảm nhận được ánh mắt của Khổng Diệp mang theo thiện ý.
Nhưng Diệp Mặc vẫn khẩn trương thu hồi thần thức của mình. Đối mặt với loại
cao thủ này, hắn căn bản ngay cả muốn phản kháng tìm đường sống cũng không có.

Ông lão Khổng Diệp đứng ở trước đài thi đấu, trong mắt dường như có chút kích
động. Ông lại nhìn Diệp Mặc, rồi mới lên tiếng:

– Mọi người ngạc nhiên lắm phải không, vì sao người xếp hạng nhất trong cuộc
so tài lần này tôi nhất định phải đích thân tuyên bố. Nhưng tôi tin sau khi
mọi người nghe xong lời nói của tôi, sẽ hiểu rõ.

Giọng nói của Khổng Diệp không lớn, nhưng khiến cho người trong ngoài sân đều
nghe được rõ ràng, thật giống như ông đang đứng kề bên tai nói vậy

– Diệp Mặc của Thảo đan môn 10 điểm, tổng điểm 18, xếp thứ nhất.

Lời nói của ông lão Khổng Diệp rất ngắn gọn, thậm chí không dùng mấy chữ tạm
thời xếp thứ nhất.

Xôn xao chấn động

Cho dù là Khổng Diệp đang ở trên đài, cũng không thể ngăn chặn lời bàn tán
dưới đài. Không ai ngờ con ngựa ô của Thảo đan môn này, chẳng những xếp thứ
nhất, hơn nữa còn đạt được điểm tối đa của vòng thứ hai, hắn rốt cuộc làm sao
làm được?

Đại hôi thi đấu luyện đan danh nhân đường không phải lần đầu tiên tổ chức,
nhưng tranh tài đơn độc đạt được điểm 10 từ trước đến giờ là chưa từng thấy
qua.

Đã có người hiểu ra nói:

– Tôi rốt cuộc hiểu vì sao Diệp Mặc xếp thứ nhất rồi, hắn tuy rằng đồng điểm
với Đan Vương Thành Dạ Quần. Nhưng hắn có được một điểm 10, cho nên hắn xếp
thứ nhất.

– Hẳn là như vậy, điểm 10, tôi tin lời nói của Khổng Diệp tiền bối không phải
là lời nói dối, xem ra hắn thật là một thiên tài, không ngờ có thể trong trận
đấu đơn đạt được điểm 10.

Trong lòng Thành Dạ Quần tràn đầy chua xót. Tuy rằng trong lòng của y nghĩ nếu
không đạt được hạng nhất cũng không sao, nhưng thực tế, y vẫn khó chấp nhận sự
thật này.

Đương nhiên còn có một cảm giác dồn nén trong lòng, chính là Diệp Mặc cũng là
18 điểm, y cũng là 18 điểm, nhưng hạng thứ nhất ngược lại rơi vào tay một nhân
vật vô danh như Diệp Mặc, chẳng lẽ là bởi vì y liên tục ba năm liền đạt hạng
nhất của luyện đan danh nhân đường sao?

Trong lòng Diệp Mặc cũng sửng sốt không thôi, hắn chưa từng nghĩ hắn có thể
đạt được 10 điểm trong vòng thi thứ hai, hơn nữa còn do ông lão Khổng Diệp
đích thân tuyên bố, điều này nằm ngoài dự liệu của hắn.

Ông lão Khổng Diệp đợi tiếng ồn ào bên dưới nhỏ lại, rồi mới lên tiếng:

– Các vị im lặng, nếu mọi người nghĩ tôi là vì Diệp Mặc đạt điểm tối đa trong
vòng thi thứ hai, cho nên mới cho hắn xếp thứ nhất, như vậy mọi người đều nghĩ
sai rồi.

Nghe xong lời nói của ông lão Khổng Diệp, mọi người lại chăm chú lắng nghe,
không ngờ không giống như bọn họ đoán, không phải là bởi vì Diệp Mặc chiếm
được điểm tối đa trong trận đấu đơn của luyện đan danh nhân đường mấy ngàn năm
qua, chẳng lẽ là do nguyên nhân khác?

Ông lão Khổng Diệp tiếp tục nói:

– Đúng đấy, là vì nguyên nhân khác. Tất cả mọi người đều biết Dẫn thần thảo
không thể nhập đan, hơn nữa lần này đề thi thứ nhất có Dẫn thần thảo cũng là
muốn tốc độ chấm bài thi nhanh hơn. Nhưng có người cố tình đem Dẫn thần thảo
nhập đan, hơn nữa còn tạo thành một phương thuốc Chức thần đan. Nói câu thật
lòng, khi tôi nhìn thấy phương thuốc này, rất khâm phục ý nghĩ và sự thông
minh của thí sinh này, cho tới bây giờ cũng chưa dám tưởng tượng phương thuốc
này sẽ thành công…

Lấy tay áp chế âm thanh huyên náo bên dưới, ông lão Khổng Diệp nói tiếp:

– Cho nên tôi cảm ơn giám khảo – phó hội trưởng Vương Tàng Kiếm Kiếm, là ông
không tùy ý bỏ qua đáp án của thí sinh, cẩn thận xem xét phương thuốc của thí
sinh này, và đưa ra ý kiến rất hài lòng.

– Cho nên…

Ông lão Khổng Diệp nhìn mọi người chậm rãi nói:

– Thí sinh này ở vòng thứ nhất kỳ thực phải đạt 9 điểm, nếu suy xét đến
phương thuốc của hắn, tôi nghĩ cho dù là cho hắn 10 điểm cũng đáng, mà tôi chỉ
cho hắn 8 điểm, tức la nói bản thân tôi không công bằng đối với hắn…

– Hóa ra là có chuyện như vậy, đây chẳng phải là nói cả hai vòng Diệp Mặc đều
đạt 20 điểm, điều này có quá đáng không…

Cứ cho lời nói của Khổng Diệp, cũng có người đưa ra nghi vấn.

Ông lão Khổng Diệp dường như đoán được suy nghĩ của người khác, lại nói:

– Không quá đáng, kỳ thật cho dù là hắn đạt 20 điểm, cũng không phải là lý do
tôi để cho hắn xếp hạng nhất. Sở dĩ Diệp Mặc có thể xếp hạng nhất, đó là bởi
vì hắn luyện chế ra Chức thần đan, một loại đan dược linh phẩm chữa trị và
khôi phục thần thức, khai sáng khơi dòng cho đại lục Lạc Nguyệt ta…

Sau khi lời nói này của Khổng Diệp được thốt ra, tiếng ồn áo phía dưới càng
thêm huyên náo hơn…

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.