Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 738: Tam Sinh Vạn Vật


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

— o —

Chương 738: Tam Sinh Vạn Vật

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

“Lão phu Mông Tạm, may mắn có được ba tờ giấy vàng. Nhưng trong tờ giấy vàng
trời sinh có công pháp “Tam Sinh Quyết”. Với thiên tư của lão phu, không ngờ
không thể tu luyện được. Công pháp lại rất cần người có đầy đủ linh căn mới có
thể tu luyện được. Thiên hạ sao có đạo lý như vậy được? Người tu đạo ai cũng
biết người có đầy đủ linh căn thì phế vật cũng không bằng. Đạo quyết trời sinh
như thế sao có thể ột người phế linh căn giẫm đạp lên…”

“Lão phu cưỡng ép tu luyện Tam Sinh Quyết tưởng rằng nhân định thắng thiên,
nhưng thân thể đều tàn. Lão phu không phục, dùng tất cả tinh lực còn sót lại
của mình viết ra Hồng Mông Tạo Hóa Quyết cũng để lại ấn ký trên thế giới giấy
vàng. Lão phu cho rằng Hồng Mông Tạo Hóa Quyết mới chân chính là pháp quyết
đứng đầu thiên hạ. Tam Sinh Quyết thì đã làm sao? Không làm sao có thể tu
luyện được.”

“Ba tờ giấy vàng này thật ra cũng là do trời đất sinh ra. Lão phu hiểu, ba tờ
giấy vàng này nhất định sẽ tự động ẩn nấp trong nhân gian. Người hữu duyên
nhận được ba tờ giấy vàng này, lại căn cứ vào ấn ký của lão phu để tu luyện
Hồng Mông Tạo Hóa Quyết. Sau khi tu luyện được Hồng Mông Tạo Hóa Quyết của lão
phu, quyết không thể tu luyện Tam Sinh Quyết, nhưng có thể tặng Tam Sinh Quyết
ột người có đầy đủ linh căn, để người này có thể tu luyện nó.”

“Mấy năm sau, có thể đánh một trận…”

Diệp Mặc ném ngọc giản ra xa, khinh thường nói:

– Lão già này thối lắm. Tôi chính là người có đầy đủ linh căn. Chẳng lẽ chờ
sau khi tôi học xong Tam Sinh Quyết, đi tìm Tiểu Vận quyết chiến. Sau đó để
Tiểu Vận đánh bại tôi, chứng minh Hồng Mông Tạo Hóa Quyết của ông lợi hại hơn
Tam Sinh Quyết sao? Đừng có nằm mơ. Lão già này, đừng nói Tiểu Vận là vợ tôi.
Cho dù cô ấy không phải vợ tôi, tôi cũng không tin Hồng Mông Tạo Hóa Quyết của
ông còn lợi hại hơn công pháp do trời đất tự sinh ra.

Tuy nhiên tính cách của lão già này thật ra rất cao ngạo. Thái độ không chịu
thua này đáng để mình học tập. Nhưng muốn mình đi quyết đấu với vợ mình, thì
ông ta nằm mơ đi. Mình nhận được ba tờ giấy vàng nhưng hoàn toàn là do cơ
duyên, không hề quan hệ gì với ông lão Mông Tạm này. Cho nên mình cũng không
nợ ông ta cái gì.

Thậm chí còn có pháp quyết do trời đất tự sinh sao? Pháp quyết này phải lợi
hại tới mức nào? Nhưng Tam Sinh Quyết ở chỗ nào? Vì sao mình không thấy vậy.

Nếu quả thật như lão già này nói, Tam Sinh Quyết thích hợp cho người đầy đủ
linh căn tu luyện, như vậy chẳng phải đúng lúc mình là người thích hợp để tu
luyện Tam Sinh Quyết sao?

Diệp Mặc nhìn xung quanh một chút. Ngoại trừ tấm bia đá trên mặt đất, thì
không có bất kỳ thứ gì nữa. Diệp Mặc suy nghĩ một chút, đưa tay đặt lên mặt
trên của tấm bia đá.

Oong một tiếng. Ngay lập tức một ít thông tin liền vọt vào trong đầu Diệp Mặc.

– Hỗn độn sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật…

Những tin tức giống như biển mây, chậm rãi khắc trong ý thức của Diệp Mặc.
Thảo nào ba tờ giấy vàng kẹp trong Đạo Đức Kinh. Không phải trong Đạo Đức Kinh
nói Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị. Nhị sinh tam, tam sinh vạn vật sao.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Diệp Mặc mới tỉnh lại. Hóa ra là như vậy. Tam
Sinh Quyết nói thực tế một chút chính là tam sinh vạn vật. Hoặc là nói đây là
Vạn Vật Quyết. Hơn nữa từ trong thông tin Diệp Mặc cũng biết, chỉ cần mình tu
luyện Tam Sinh Quyết tiến vào Luyện Khí hậu kỳ là có thể thong dong ra ngoài.
Nhưng nếu lại tiến vào cũng rất khó khăn. Nhất định phải sau Trúc Cơ mới có
thể lại tiến vào.

Nói cách khác chỉ có sau Trúc Cơ, mình mới có thể bất cứ lúc nào ra vào nơi
này. Điều duy nhất khiến Diệp Mặc có chút không thoả mãn lắm chính là Tam Sinh
Quyết chỉ có phần công pháp trước. Phần phía sau lại không có.

Mà lúc này Diệp Mặc cũng hiểu được, tuy rằng hắn không thể biết được lai lịch
chính xác của ba tờ giấy vàng này, nhưng ba tờ giấy vàng tuyệt đối không tầm
thường. Chờ sau này khi tu vi của hắn cao hơn, nói không chừng sẽ có thể biết
được.

Bất kể thế nào, sau khi có biện pháp đi ra ngoài, Diệp Mặc cũng đã yên tâm.
Tuy rằng với ý tưởng ban đầu, Diệp Mặc vốn không muốn tu luyện pháp quyết mới.
Nhưng hiện tại hắn nhất định phải tu luyện.

Diệp Mặc bắt đầu tu luyện Tam Sinh Quyết. Sau khi xem xong lời của ông lão họ
Mông để lại, hắn căn bản không nghĩ tới việc đi tu luyện Hồng Mông Tạo Hóa
Quyết, một công pháp ngay cái tên đã thể hiện sự nghịch thiên do lão già này
viết ra cho hắn. Hắn phỏng đoán chính là không ăn được bồ đào thì nói bồ đào
còn xanh.

Khi bắt đầu tu luyện, Diệp Mặc liền phát hiện hắn quả thật là có thể tu luyện
Tam Sinh Quyết, hơn nữa không có bất kỳ trở ngại nào. Thời điểm bắt đầu, hắn
còn lo lắng mình có thể cũng giống như ông lão họ Mông kia. Hiện tại xem ra,
những lo lắng này là không cần thiết.

Với Tam Sinh Quyết, vạn vật đều có thể hóa. Ban đầu Diệp Mặc vốn đã tu luyện
tới luyện khí tầng sáu rồi. Khi hắn tu luyện, không ngờ phát hiện hắn hoàn
toàn có thể chuyển hóa chân khí luyện khí tầng sáu thành tài nguyên tu luyện,
trực tiếp tu luyện Tam Sinh Quyết tới luyện khí tầng bốn.

Điều này khiến Diệp Mặc cảm thấy mừng rỡ. Hắn không ngờ được còn chưa biết
phải tu luyện thế nào, cũng đã là đạt tới luyện khí trung kỳ rồi. Nhưng đồng
thời Diệp Mặc cũng biết, linh khí nơi này dường như giống với bên ngoài. Cho
nên Diệp Mặc muốn tăng tốc độ tấn cấp, chỉ có thể dựa vào đan dược.

Cũng may hiện tại trong tay Diệp Mặc có rất nhiều dược liệu. Tuy rằng hắn chỉ
thoáng nhìn qua không thấy được một dược liệu cao cấp nào, nhưng dược liệu
bình thường, thì trong nhẫn hắn đã có vài đống.

Diệp Mặc lấy toàn bộ dược liệu trong nhẫn ra, sau đó bắt đầu luyện đan. Hiện
tại hắn có nhiều dược liệu hơn. Cái gì là Bồi Nguyên Đan, Hoàng Mính Đan, Hồi
Xuân Đan, Tụ Khí Đan vân vân. Theo dược liệu không ngừng giảm bớt, đan dược
cũng từ từ càng ngày càng nhiều.

Khi một lò đầy Hoàng Mính Đan được Diệp Mặc chế luyện ra, Diệp Mặc mới bỗng
nhiên giật mình nhận ra, từ lúc nào có thể chế luyện đầy đủ các loại đan, hơn
nữa còn chế luyện ra đan dược thượng đẳng? Lúc này Diệp Mặc mới bỗng nhiên
phát hiện thủ pháp và cách thức luyện đan đã hoàn toàn khác với những điều hắn
đã học trước đó. Thậm chí có thể nói bản thân hắn không tự chủ được đã có một
thủ pháp luyện đan mới.

Diệp Mặc kinh hãi dừng lại, hắn biết học luyện đan khó tới mức nào. Khi hắn ở
Lạc Nguyệt đã học mấy năm, chẳng qua cũng chỉ là một người học nghề luyện đan
bình thường. Vậy mà hiện tại thủ pháp luyện đan của hắn đã trở nên lão luyện,
căn bản không còn là cấp bậc của một người học nghề nữa. Có thể nói là cấp bậc
Đại Sư cũng không phải khoa trương. Nào có người học nghề nào có thể chế luyện
ra đầy đủ các loại đan dược thượng đẳng?

Đây là có chuyện gì?

Diệp Mặc lại chế luyện một lò Bồi Khí Đan. Rốt cuộc hắn đã hiểu được, hắn quả
thật có một bộ hệ thống luyện đan mới, và hoàn toàn khác hẳn với phương pháp
luyện đan ban đầu. Có thể nói là một thủ pháp luyện đan mới, không phải thông
qua đặc tính của một loại dược liệu nào đó để luyện đan, mà là thông qua đặc
tính của một loại dược liệu gốc để luyện đan.

Khi hắn lấy được cây dược liệu này, trong ý thức liền tự động hiện ra phẩm
chất, tỉ lệ của cây dược liệu đó. Sau đó thời điểm luyện đan nên lấy ra thế
nào, nên lấy hay bỏ thế nào, hoàn toàn là một loại thể hiện theo bản năng.

Ngay cả cùng một loại cây dược liệu, chế luyện cùng lô đan dược, ở trong đó
cũng sẽ có sự biến hóa khác.

– Tam Sinh Quyết?

Diệp Mặc thì thào ra tiếng. Lúc này hắn đã hiểu ra cái gì là Tam Sinh Quyết.

Tam sinh vạn vật, chẳng những thể hiện ở trên phương diện tu luyện có thể tự
động triển khai ra một ít pháp thuật. Hơn nữa làm việc khác cũng có thể diễn
sinh đi. Luyện đan có thể diễn sinh ra thủ pháp luyện đan, có thể thành tựu
một bộ pháp quyết luyện đan mới. Bởi vậy có thể thấy được, nếu hắn nghiên cứu
trận pháp, cũng có thể diễn sinh ra trọn vẹn tâm đắc của trận pháp.

– Ha ha…

Diệp Mặc cười ha ha. Mông Tạm kia thật sự không khiêm tốn. Nếu ông ta biết Tam
Sinh Quyết là nghịch thiên như thế, phỏng đoán ông ta sẽ không nói Hồng Mông
Tạo Hóa Quyết là pháp quyết cao nhất trên đời này. Cũng sẽ không tiêu tốn tinh
lực cả đời đi viết Hồng Mông Tạo Hóa Quyết đó.

Người không biết không sợ. Diệp Mặc âm thầm cảm thán một tiếng. Hắn khẳng định
Mông Tạm là một người rất giỏi. Nhưng chính vì ông ta là người rất giỏi, cũng
bởi vì chính bản thân vô tri mới dám nói chuyện khiêu chiến địa vị của Tam
Sinh Quyết. Nếu ông ta đã sớm biết Tam Sinh Quyết nghịch thiên như thế, tin
tưởng ông ta không có khả năng làm ra chuyện hại não như thế.

Đồng thời Diệp Mặc đã biết vì sao hắn chỉ nhận được phần trước của Tam Sinh
Quyết. Đó là bởi vì phía sau căn bản không cần nữa. Chỉ cần bản thân hắn đi
lĩnh ngộ là được rồi. Hoặc là nói tự động đi diễn sinh là được rồi.

Chỉ có người từng tu luyện qua Tam Sinh Quyết mới có thể biết được, một trăm
người tu luyện Tam Sinh Quyết có thể tu luyện ra một trăm loại công pháp khác.
Tam Sinh Quyết căn bản không phải là một khuôn sáo gì đó, mà là một căn cứ để
lý giải năng lực và lĩnh ngộ năng lực của mọi người, tự động phát huy công
pháp.

Biết được chỗ nghịch thiên của Tam Sinh Quyết, tinh thần Diệp Mặc càng thêm
phấn chấn. Tuy rằng Tam Sinh Quyết cần tài nguyên tu luyện còn nhiều hơn cả
Hồng Mông Tạo Hóa Quyết, nhưng Diệp Mặc lại tin tưởng tu luyện đến mức cao
hơn, cho dù lên trời cũng không phải không có khả năng.

Hơn nữa Ngũ Uẩn Sơn có một vườn Linh Dược. Tuy rằng hiện tại mình còn chưa có
được, nhưng về sau khẳng định phải đi tới đấy. Đợi sau khi hắn tới Trúc Cơ,
phải đi tới vườn Linh Dược kia. Diệp Mặc tin tưởng, sau Trúc Cơ, hắn có thể
tùy ý ra vào thế giới giấy vàng, ở vườn Linh Dược, cho dù gặp lại trận pháp
không gian kia, cũng sẽ không bị hại.

Dưới cảm xúc dâng trào, Diệp Mặc mỗi ngày không ngừng luyện đan tu luyện, lại
luyện đan, lại tu luyện.

Hắn cũng không biết đã qua bao lâu nữa. Những thức ăn trong nhẫn đều đã ăn
hết. Hắn chỉ có thể chế luyện Ích Cốc Đan dùng cho đỡ đói. Sau đó lại tu
luyện, lại luyện đan.

Tuy rằng Diệp Mặc thu thập được rất nhiều dược liệu, nhưng cuối cùng do hắn
không ngừng luyện đan, toàn bộ đều bị chế luyện hết. Cuối cùng Diệp Mặc chế
luyện xong hơn mười lô Đại Bồi Nguyên Đan.

Hiện tại hắn có rất nhiều đan dược, nhưng đan dược hữu ích đối với hắn lại rất
ít. Ngoại trừ Bồi Nguyên Đan trước dùng Địa Linh Quả lúc trước chế luyện ra,
chỉ có Đại Bồi Nguyên Đan còn có tác dụng đối với hắn.

Mà sau khi Diệp Mặc khôi phục đến luyện khí tầng sáu những dược liệu còn lại
chế luyện ra Bồi Nguyên Đan đã hoàn toàn đã không có hiệu quả.

Diệp Mặc không khỏi âm thầm cảm thán Tam Sinh Quyết thật sự đúng là một công
pháp hao tốn thuốc. Nó hấp thu cũng quá lợi hại.

Tuy nhiên cũng may, sau khi hắn lãng phí tám phần đan dược, cuối cùng đã lại
tấn cấp tới luyện khí tầng sáu.

Mà lúc này trong lòng Diệp Mặc cũng rất sốt ruột. Hắn không cần nghĩ cũng biết
mình đã ở trong thế giới giấy vàng rất lâu. Hắn lo lắng nhất chính là Mục Tiểu
Vận ra ngoài tìm hắn. Hắn cũng lo lắng Lạc Ảnh và Ninh Khinh Tuyết lo lắng cho
hắn. Hắn tiến vào tiểu thế giới chỉ vì thu thập dược liệu, đồng dạng không ngờ
được vừa vào lại lâu như vậy.

Lúc này Diệp Mặc đặt trước mặt hai viên Bồi Nguyên Đan do hắn dùng Địa Linh
Quả chế luyện ra. Hắn còn năm viên Đại Bồi Nguyên Đan đã chế luyện trong thế
giới giấy vàng.

Hiện tại mục đích của Diệp Mặc chỉ có một. Đó là với tốc độ nhanh nhất tấn cấp
luyện khí hậu kỳ, sau đó rời khỏi thế giới giấy vàng này, lập tức trở lại Băng
Hồ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.