Mày Lấy Tao Đi

Phần 15


Sau một tuần quanh quẩn với thầy u ở nhà chờ cái Sam về. Nó cũng chủ động xin phép.
-bố mẹ, sam nó về rồi, giờ con xin phép vào kia đi làm ạ.
Bố nó đang uống rượu mà dừng ngay lại nhìn nó.
-còn nghĩ kĩ chưa. Bố thấy con không còn trẻ để tung tẩy nữa đâu. Lấy chồng đi.
-bố con chưa nghĩ đến chuyện đó.
– vậy khi nào con nghĩ.
-Vài năm nữa.
-cụ thể là bao nhiêu.
-thì vài năm nữa.
-con tính lấy chồng luôn trong đó à.
-con chưa tính gì cả.
-bố nói này. Bố đi làm nửa tháng mới về. Cái Sam đi lấy chồng. Bụng bầu rồi, nó còn phải sinh con. Giờ mẹ có một mình, con thu xếp chuyển ra đây đi.
-Bố, cái Sam chưa đi làm. Nó có thể chăm sóc cho mẹ được.
-đến lúc nó sinh con thì sao?
-đến lúc ấy con sẽ tính.
-con không cần phải đợi đến lúc đó mới tính, mà tính ngay từ giờ đi. Bố mẹ không đồng ý cho con lấy chồng xa đâu.
-con có nói con lấy chồng đâu.
Con không nói nhưng đùng cái như cái Sam bố mẹ biết sao được.
-Một cái Sam đã ngại mặt lắm rồi. Giờ con lại vác cái bụng về bảo cưới nữa thì bố mẹ giấu mặt vào đâu.
-bố mẹ yên tâm, con lớn hơn nó, bồng bột như nó làm sao được.
-Không là không. Giờ con không cần vào đó nữa. Gọi điện vào xin nghỉ như công ty cũ. Làm vài năm ngoài này rồi lấy chồng cũng không sao.
-mẹ… Công việc trong đó của con đang tốt.
-tốt thì ở đâu cũng tốt.
-mẹ. Sao có thể nói vậy được.
-con không tôn trọng ý kiến bố mẹ đúng không.
-bố… Mẹ, con lớn rồi mà. Con biết con nên làm gì.
-vậy nghĩ cho bố mẹ đi.
-cho con thời gian thu xếp. Khi nào cái Sam sinh em bé. Con sẽ về.
Nó hứa với bố mẹ. Dù đó chỉ là giải pháp tình thế. Nhưng được ngày nào, hay ngày đó vậy.
Tranh thủ lúc còn độc thân, sống hết mình vui vẻ nhất.
Nó quay lại miền Nam. Người đón nó là Min. Min vừa đi diễn về. Lớp trang điểm vẫn còn đậm khiến má nó một vòng môi đỏ chót. Min là vũ công, dáng người cao, và mềm mại. Nhưng tính cách lại mạnh mẽ quyết liệt và đầy nam tính. Nếu ai nhìn bề ngoài có thể nghĩ đó là một cô gái sexy gợi cảm. Nhưng sâu trong tâm hồn pha nét đàn ông. Mà hiếm có người mới khiến Min bộc lộ. Ngày chúng nó mới gặp nhau. Min nói đã phải lòng cái vẻ ngoài tomboy của nó.
Hai đứa về nhà tắm rửa rồi dắt nhau đi ăn tối. Sài gòn ồn ào chả soi xét bạn là ai. Giàu hay nghèo. BD hay Les. Chỉ cần bạn góp thêm niềm vui vào cái sự ồn ào đó là được.
Min chăm sóc nó rất chu đáo. Quan tâm từ những điều nhỏ nhặt nhất. Không sốt sắng, không vội vàng.
Nửa năm chúng nó yêu, hai tháng sống chung. Nó như một cô công chúa được cưng chiều. Ở bên Min không ồn ào, không có cảm giác bị đùa bỡn, không bị đòi hỏi. Nó cảm nhận ở Min nét trưởng thành, tính trách nhiệm và và sự thủy chung.
Nó đến với Min không nhất thiết là tình yêu mà còn là sự ngưỡng mộ về ý chí cố gắng, cũng như con người thẳng thắn trong Min. Cho đến giờ vẫn mong xã hội có thể chấp nhận được mối quan hệ của chúng nó.
Sau Sau khi ăn xong Min chở nó về. Nó đứng dưới đợi Min cất xe. Người đàn ông có lẽ sống cùng tòa nhà nhìn nó chằm chằm. Nó mặc cái bra khoác thêm cái áo khoác mỏng có thể nhìn rõ bên trong. Anh ta tiến lại.
-Chào em. Mấy hôm nay không thấy em.
-Chào anh.
-em đợi chị đó hả. Lên trước đi rồi cô ấy lên sau.
-không cần.. Chị em đến bây giờ.
-à… Vậy hai chị em làm gì. Em là người bắc vào hả. Con gái bắc chăm chỉ lắm.
-Cảm ơn anh. Em bán hàng thuê cho cửa hàng thôi ạ.
-vậy bên anh cũng đang tìm bạn đứng lễ tân. Em cho số điện thoại có gì anh em mình trao đổi thêm.
-dạ. Nó cười trừ.
-em tên gì nhỉ. Mình xưng hô cho tiện.
-em là San.
-San tên đẹp nhỉ. Cho anh số điện thoại nhé.
Nó vẫn ngập ngừng.
-em trông cửa hàng cho chị. Cho nên rất cảm ơn anh. Em thấy mình không phù hợp với vị trí đó ạ.
-vậy em cứ cho số. Có bạn thì giới thiệu cho anh.
Anh ta nài. Đúng lúc Min đi tới. Mắt Min trừng lên nhìn.
-San, ai vậy?
-anh này sống cùng khu nhà mình.
-anh nhờ tìm nhân viên hộ.
Min cau mày nhìn anh ta.
-anh muốn tìm người lên trang tuyển dụng mà tìm. Ở đây chúng tôi không phải phòng giao dịch việc làm.
Nó cười. Min tiến lại dắt nó đi. Nó quay lại Chào theo phép lịch sự. Làm Min tức. Sau khi đóng cửa túm tay nó mặt cậu có.
-Em còn cười với hắn sao?
-thì đứng nói chuyện, giờ mình về thì Chào một tiếng cho lịch sự có sao.
-mấy thằng đấy chả đàng hoàng đâu. Đừng có mà tin.
-thế Min có đáng tin không còn chê người
-Min nói dối em bao giờ chưa? Đã thất hứa bao giờ chưa?
Nó lắc đầu.
Vậy em vẫn thích hội đàn ông đó hơn Min à.
Nó lắc đầu cái nữa.
Tất nhiên ở bên Min vui hơn an toàn hơn.
Vậy từ sau không nói với chúng nó nghe chưa.
Min ghen đó à.
Min ghen với người Min yêu.
Min cúi xuống xuống hôn nó. Nó ngại. Hai người đàn bà hôn nhau cũng thấy kì kì. Nhưng mà ai sinh ra cũng muốn mình là một người bình thường như bao người khác. Chỉ tiếc tạo hoá không cho họ bình thường thì cũng khổ lắm chứ sướng gì đâu.
Hai đứa lên giường. Min ôm lấy nó. Tay xoa lưng nó thủ thỉ.
-Hay là mình… Min muốn lắm.
-em chưa sẵn sàng.
-San vẫn ám ảnh vụ đó sao. Min nói chuyện đó là bình thường mà. Min có thể làm cho San thấy chuyện đó, không có gì là nghiêm trọng cả. Thư giãn đi. Sex là một phương pháp giải tỏa tress tốt nhất đó.
-để cho em thời gian nữa.
-tại sao?
-em sợ.
-San không muốn yêu một người như Min hay vẫn muốn một người có hình hài đàn ông. Nếu San muốn. Min sẽ qua Thái sớm. Rồi khi trở thành đàn ông thực sự, có thể về xin phép ba mẹ cưới San.
-em chưa muốn lấy chồng. Em chơi chưa đã.
-vậy chơi đi. Chơi tới khi nào San muốn làm vợ.
Min hôn nó đè lên nó. Tay bóp ngực dù ngực Min có khi còn đẹp hơn.
Xin lỗi các bạn khi nó kể về câu chuyện giới tính bất thường này. Nhưng trong mỗi con người đều có một phần chông chênh, vô định. Và có lúc chơi vơi không thể xác định được phương hướng, không thể biết mình thực sự mong muốn điều gì.
Ai cũng có một thời sống để sau này nhìn lại, người thấy hối tiếc, người thấy hạnh phúc và có người thấy buồn cười. Chả hiểu vì sao mình lại làm như vậy.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.