Trên TV bây giờ đang chiếu đầy hình ảnh của Phương Hân Nghiêm cùng Dực Hạo Thiên. Còn Sở Kiều đang ngồi đợi dài cổ vẫn chưa thấy một chiếc xe nào đến đón.
Chắc không phải hắn ta cố tình đấy chứ? Sở Kiều chống cằm, nhìn kim đồng hồ nhích lên từng chút từng chút một.
Mã Lưu dường như mất hết kiên nhẫn, kéo kéo váy cô:”Sở Kiều… sắp 8 giờ rồi, mình có nên đi luôn không?”
Sở Kiều lạnh lùng nói:”Không có xe đến đón thì không cần phải đi, party này tôi không đến dự sẽ mất mặt Vương gia, để xem tên Nhất Nam kia có dám không?”
Dù nói thế nhưng trong lòng cô bây giờ đang nóng như lửa đốt, cô chăm chú nhìn kim đồng hồ, tay đã vò một góc váy đến nhàu nát.
Đúng 8 giờ, bên ngoài có tiếng còi xe ô tô.
Trái tim đang căng lên như dây đàn của Sở Kiều trùng xuống, cô ôm ngực thở phào. Người đưa cô đi là một tài xế có tuổi, chiếc xe BMW có phần cũ nát đỗ trước cửa nhà Mã Lưu, Sở Kiều sắp tức đến điên rồi!
Quả nhiên chiếc xe đắt nhất của Nhất Nam đã dùng để đưa đón Phương Hân Nghiêm, Sở Kiều ngồi trên chiếc BMW cũ, trong lòng uất ức đến cực hạn.
Nhưng khi bước vào party, tâm trạng uất ức đó nhanh chóng được gạt sang một bên.
Được tổ chức giữa lòng trung tâm thành phố phồn hoa lấp lánh, khách sạn A nổi tiếng được bao trọn, trước cổng đỗ đầy những siêu xe, nam thanh nữ tú lần lượt bước xuống thướt tha đi vào trong.
Sàn nhà được làm bằng kính trong suốt không dính một hạt bụi, đại sảnh tương đối lớn, sức chứa đến hàng trăm nghìn người.
Sở Kiều bị vẻ hoa lệ trước mặt làm cho mù mắt, cô chưa bao giờ thấy nơi nào lộng lẫy như vậy, xong lại cúi xuống nhìn bộ váy xếp li mình mặc chợt cảm thấy hối hận.
“Sở Kiều.. nơi này đẹp quá” Mã Lưu đi bên cạnh cô, khuôn mặt tuấn tú của cậu ta tương đối nổi bật, Sở Kiều đi bên cạnh cứ như làm nền vậy.
Trong đại sảnh tổng cộng có hơn 100 bàn ăn, người đã đến đông đủ, những đầu bếp nổi tiếng đều được hội tụ đến đây, mùi đồ ăn bốc lên thơm ngào ngạt, bụng Sở Kiều đã bắt đầu sôi ùng ục.
“Sở tiểu thư” Phía xa xa, một đám nam nhân đang vẫy tay chào cô, Sở Kiều kiễng chân lên nhìn cho rõ rồi mới chạy lại. Những tên công tử này thân chủ cũ đều đã ngủ qua, bọn họ nổi tiếng là những tay chơi, đều là bạn thân của Sở Kiều. Nhắc mới nhớ, thân chủ này hình như không có bạn là con gái… .
Truyện đề cử: Sủng Tình: Sự Giam Cầm Cả Đời
Đám công tử diện vest trắng ngồi quây quanh một chiếc bàn tròn, những khuôn mặt đã qua dao kéo nhìn cô chăm chú, Sở Kiều bị nhìn lâu đến nỗi suýt bị thủng một lỗ trên mặt rồi.
“Kiều Kiều dạo này không thấy gọi điện cho bọn tôi ha?” Tên ngồi cạnh cô bắt đầu không yên phận mà sờ mó eo Sở Kiều.
Sở Kiều chộp lấy tay hắn, bóp mạnh:”Bỏ ra”
Tên công tử kia bị tính khí của cô dọa sợ, không dám nói nhiều bèn rụt tay về.
Cả bàn ăn chợt im lặng như tờ, duy nhất chỉ có đại sảnh người ra người vào đang ồn ào.
Mã Lưu bên cạnh cũng co rúm lại, ngó nghiêng liên hồi.
“Cảm ơn mọi người đã đến dự party của Dực gia ngày hôm nay” Tiếng cười khẽ của Dực Hạo Thiên vang lên trong micro. Sở Kiều bây giờ mới chú ý, ở giữa đại tiệc, có sáu nam nhân đang đứng, hôm nay sáu người họ đều mặc lễ phục màu trắng đen đơn giản nhưng lại là tâm điểm nổi bật nhất của party.
Sau tiếng vỗ tay, Phương Hân Nghiêm xốc váy bước vào trong sự chứng kiến của mấy chục nghìn người. Phương Hân Nghiêm mặc một bộ dạ hội màu đỏ kim tuyến, thân váy bồng bềnh theo từng bước đi của cô, đôi gò bồng đào đầy đặn sau lớp áo. Mái tóc đen như thác nước xõa ngang vai, khuôn mặt được trang điểm kĩ càng, nhìn y hệt một nàng công chúa bước ra từ trong tiểu thuyết, sáu nam nhân kia còn quỳ xuống đưa tay cho cô, cảnh tượng trông đẹp mắt vô cùng.
“Bao giờ đồ ăn mới lên?” Sở Kiều ngồi nãy giờ chỉ nghĩ tới đồ ăn, mùi thì bốc lên thơm phức, Sở Kiều thầm nhủ lát nữa đồ ăn mang ra cô sẽ ăn thật nhiều.
“Sau đây, một bàn tiệc may mắn sẽ được các thiếu gia đến chúc rượu” MC mở đầu chương trình hô to, khác khứa nghe thấy thế liền cao hứng vỗ tay đôm đốp, ngay sau đó, anh ta lấy trong hộp kính một tờ giấy, rồi làm bộ tò mò:”Được rồi, hay xem bàn tiệc may mắn hôm nay là ai?”
“Bàn 503″ MC trố mắt, kinh ngạc hô to, nhìn về phía Sở Kiều:”Chúc mừng Sở tiểu thư”
Ánh đèn màu trắng liền chuyển hướng rọi thẳng vào chỗ Sở Kiều đang ngồi, cô còn đang chẳng hiểu cái mô tê gì hết chợt bị ánh đèn làm chói mắt.
Sở Kiều thấy tất cả đang vỗ tay ròn rã nhìn về phía cô, liền thắc mắc quay sang hỏi Mã Lưu:”Có chuyện gì à?”
Sau lưng cô, một thanh âm trầm ấm vang lên.
“Sở tiểu thư, kính cô một ly”