100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện - Vương Sở Kiều (Full)

Chương 30: Thao đến ngất (H)


Âm thanh “phụt phụt” vang lên khắp phòng, cùng tiếng nữ nhân rên rỉ, cảnh tượng dâm loạn vô cùng.

Hai người bọn họ nãy giờ luân phiên nhau, cứ Hàn Phong rồi đến Tử Tuấn, Sở Kiều chỉ sợ mình sẽ bị thành cái xác khô mất.

Tử Tuấn nâng cằm cô lên, bắt lấy đầu lưỡi cô, mút mạnh:”Chị, chưa gì đã kiệt sức rồi sao?”

Hàn Phong khóa eo Sở Kiều, quỳ gối trước hai chân cô côn th*t to trướng liên tục thúc vào từ đằng sau.

Cặp vú trắng nõn đung đưa liên hồi, bàn tay đang khóa chặt eo co vươn lên bắt lấy cặp vú kia mạnh mẽ xoa nắn.

“Huhuuu… dừng lại…. không chịu… nổi… làm ơn… ” Sở Kiều chỉ biết rên rỉ trong mê man, đầu óc sớm đã không còn ý thức mặc cho hai người đàn ông luân động trên cơ thể mình.

“Chị, mới chỉ có ba tiếng, yếu ớt như vậy lần sau sao có thể hầu hạ em?” Tử Tuấn vén tóc mai cô sang một bên, lời nói dịu dàng nhưng lại khiến sống lưng Sở Kiều lạnh toát.

“Tha… tha cho tôi…. huhu…A!” côn th*t đâm mạnh vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt, cô cảm nhận rõ tinh dịch nóng hổi đang tuôn trào trong cơ thể mình.

“Anh lâu quá đấy” Tử Tuấn đẩy Hàn Phong ra, cây gậy thô dài lại cắm thẳng vào trong tiểu huyệt đầy nước của cô.

Bên dưới tăng tốc độ thọc vào rút ra kịch liệt, âm đ*o cô vừa nóng vừa ẩm ướt cơ hồ hắn chơi cả ngày cũng không chán.

“…chậm lại…. không chịu nổi…huhuh….” Sở Kiều túm chặt lấy tay áo Hàn Phong nước mắt đầm đìa.

“…ting… ting…” Trong không gian dâm loạn, tiếng điện thoại chợt vang lên, Sở Kiều không còn sức mà nghe máy nữa.

“Nghe máy” Hàn Phong trên người chỉ khoác áo blouse trắng, cơ bụng săn chắc lấm tấm mồ hôi, quái vật dưới thân vẫn thẳng đứng, chạm chạm vào má cô.

“Alo… Nhất Nam…” Sở Kiều cố kìm nén tiếng rên.

Giọng Nhất Nam ở phía bên kia có vẻ hào hứng vô cùng, hắn không nghĩ cô sẽ bắt máy liền nói liên thoắng:” Chị yêu, dạo này không có em ở nhà chị có thấy trống vâng không? côn th*t của em nhớ tiểu huyệt của chị lắm…”

Nói đến đoạn đấy, mặt Tử Tuấn và Hàn Phong liền tối sầm, côn th*t từ từ rút ra rồi đâm mạnh vào trong.

“A… ân…” Sở Kiều bụm mồm, ngực thì bị Hàn Phong xoa nắn, dưới thì bị Tử Tuấn hung hăng đâm chọc, cô không thể kìm nén tiếng rên nữa mà bật ra.

“Chị…” Bên kia thanh âm Nhất Nam trùng xuống, giọng nói chợt trở nên lạnh lẽo:” Chị đang làm gì?”

Không đợi Sở Kiều trả lời, Tử Tuấn giật lấy điện thoại cô, dí loa vào chỗ giao hợp của hai người tiếng “lép nhép” cùng tiếng “bạch bạch bạch” vang lên rõ mồn một.

“..aaa… chậm thôi… từ từ… a… ân…”

Bên kia tay Nhất Nam đã siết chặt lấy điện thoại như muốn bóp vụn nó, côn th*t trong quần hắn đã từ từ ngóc đầu.

“… huh dừng lại…. sâu quá….tôi chêt…mất…” Sở Kiều nằm trên người Hàn Phong, phía sau Tử Tuấn vẫn liên tục đâm mạnh côn th*t vao vách non mềm mại của cô.

“Con mẹ nhà nó” Nhất Nam giải phóng cự vật trong quần, hắn cắn răng, tay khẽ mân mê côn th*t, tiếng rên của Sở Kiều như một liều thuốc kích dục mạnh mẽ, chưa gì hắn đã bắn tinh đầy lên ga giường.

Tút…tút

Nhất Nam ném mạnh điện thoại xuống dưới đất, trên trán nổi đầy gân xanh, hắn gầm lên với thư kí đứng bên ngoài:”Mau đi sắp xếp một vé máy bay, ngày mai tôi về Trung Quốc”

Thư ký đứng cách hắn một cách cửa cũng cảm nhận rõ lửa giận bừng bừng, vội vâng một tiếng rồi nhanh chóng chạy đi.

….

“Đến cả em trai cô cũng không tha hửm?” Hàn Phong đang ăn đầu v* cô, giọng hắn trầm thấp vang lên.

“Hỏng… hỏng mất….aaaa…” Hai thân thể nam thân bao bọc quanh cô, một người nằm dưới liên tục kích thích hai đầu v*, một người điên cuồng ra vào trong cơ thể cô, nửa giây nghỉ ngơi cũng không có.

Cái miệng nhỏ của cô từ nãy tới giờ vẫn mút chặt lấy hắn, tiểu huyệt căng ra không một nếp gấp. Tử Tuấn không hề cảm thấy thương hoa tiếc ngọc, dùng hết tốc lực va chạm vào tử cung cô, ngón tay rảnh rỗi luồn xuống vân vê hột le đang sưng lên như hạt đậu.

Cả người cô như bị điện giật, não liền bị tê dại, bị kích thích ở ba nơi khoái cảm dần xâm chiếm, chân cô co quắp lại, há miệng thở dốc.

Miệng vừa há ra đã bị Hàn Phong nằm dưới mút chặt, hắn mút mọi ngóc ngách trong miệng cô, đem mọi nước miếng của Sở Kiều nuốt vào trong, cổ họng vang lên riếng ừng ực.

“…máu?” Hàn Phong như bừng tỉnh. Hắn đẩy Tử Tuấn ra, lật người cô lên.

Hai nam nhân trông có vẻ hoảng hốt, vì làm mạnh bạo quá mà vết khâu của Sở Kiều bị rách từ lúc nào cũng không biết.

“Tên điên này, không biết kiềm chế bản thân hả?” Hàn Phong nhấc bổng Sở Kiều đang nửa mê nửa tỉnh lên, đặt lên bàn giải phẫu, hắn lấy tăm bông cẩn thận sát trùng cho cô.

Dưới thân Tử Tuấn vẫn không chịu yên ổn, nhìn thấy tiểu huyệt phấn nộn kia, hơi thở lại trở nên dồn dập.

“Cút vào nhà vệ sinh giải quyết” Hàn Phong quay sang nhìn Tử Tuấn, trừng mắt.

Tử Tuấn lau mồ hôi, cố chịu đựng mà bước vào nhà vệ sinh, đóng chặt cửa.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.