[Đm] Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ - Địch Dữ.

Chương 11.


Giang Vân Biên cho rằng Chu Điệt chỉ đưa cậu về trường, không nghĩ tới hắn lại về trường cùng với cậu.

Hai chiếc ô bên dưới màn mưa, Giang Vân Biên cảm thấy mình cứ như một kẻ ngốc.

“Thiếu gia à, cmn cậu có nhà không ở lại trở về trường ở, nhà sắp sụp rồi sao?”

Chu Điệt lờ đi.

Khi hai người với ống quần ướt hơn phân nửa trở về ký túc xá, phát hiện phòng 707 vinh quang sáng đèn.

Nhóm người Vệ Sơ và dì quản lý ký túc xá đều đứng ở bên trong.

Giang Vân Biên vừa cảm thấy đau răng, Chu Điệt trước mặt đã nghiêng người một cái: “Bạn cậu à?”

Giang Vân Biên chỉ chỉ Vệ Sơ cả mặt đều đang tái đi: “Không phải buổi sáng cậu mới gặp cậu ta sao?”

Chu Điệt: “Không nhớ rõ.”

Vệ Sơ biết lấy tính cách của Giang Vân Biên là không có khả năng cậu chịu ngoan ngoãn ở lại ký túc xá, cho nên cậu ta mới dàn trận như thế đến bắt người, ngay cả dì quản lý ký túc xá cũng gọi lên.

Kết quả, Chu Điệt lại về.

“Giang, Giang Vân Biên, không phải tôi đã nói với cậu là buổi tối đúng giờ kiểm tra giường sao?” Pháp luật không thể trách thiếu gia có tiền, Vệ Sơ khí thế bừng bừng ở trước mặt Chu Điệt lại thấp đi một đoạn.

Giang Vân Biên lười nhác dựa vào trước cửa: “Lại không phải chỉ có mình tôi, dì, cậu ta cũng về muộn.”

Chu Điệt nhìn cậu một cái, Giang Vân Biên ngẩng cằm nhìn lại.

Dì quản lý ký túc xá cũng mặc kệ hai đứa trẻ trước mắt này họ gì, lấy bút gõ gõ vào sổ điểm danh: “Người trở về là được rồi, về muộn mỗi người một ngàn chữ, ngày mai giao cho hội trưởng.”

Vệ Sơ nghẹn tại chỗ, cậu ta chuẩn bị tốt một loạt kế hoạch trả đũa đối với Giang Vân Biên, kết quả lại dễ như trở bàn tay mà thành một ngàn chữ.

Chu Điệt không chút để ý bổ thêm một đao: “Vị bạn học này gọi là gì? Làm sao để giao cho cậu?”

Vệ Sơ tức xanh cả mặt.

Cậu ta nào dám bảo Chu Điệt viết kiểm điểm, buổi sáng làm căng thẳng quan hệ với Chu Điệt cậu ta đã hối hận lắm rồi: “Tôi chỉ thu của Giang Vân Biên.”

Nói xong, lại trút oán khí xuống người Giang Vân Biên: “Giang Vân Biên, lời buổi sáng tôi nói không phải là nói đùa.”

Giang Vân Biên đứng ở tại chỗ suy nghĩ một lát: “Chó sủa vài câu nghe không rõ lắm.”

Chu Điệt phát hiện bạn cùng phòng mới của mình miệng chính là kíp nổ, ai ra lệnh thì sẽ cho nổ tung.

“Loại cà lơ phất phơ giống như cậu căn bản là không coi trọng việc học, tất cả đều chỉ dựa vào thiên phú.” Vệ Sơ đi phía trước, hung tợn liếc xéo cậu một cái: “Chúng ta cứ chờ mà xem.”

Giang Vân Biên kỳ thực cũng không thể hiểu được ác ý của Vệ Sơ đối với cậu từ đâu mà đến, nhưng tính tình cậu từ trước đến nay cũng không phải kiểu thích chịu thiệt.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.