[Edit] Hôn Nhân Bí Mật Chốn Sân Trường (Hoàn)

Chương 49


Chương 49: “Đợi đã lâu, bà Hứa.”~88 babi

Edit: Lá Nhỏ

Beta: ZipZip

*****

Không thể không nói, tay nghề của Hứa Thành Sơn có thể gọi là đỉnh của đỉnh.

Nhan Thư không cẩn thận ăn quá no, ngã trên ghế sofa xoa bụng cho tiêu cơm, nói chuyện phiếm cùng Hứa phu nhân bên cạnh.

Giọng của cô trong trẻo sáng ngời, mà lời nói ra cũng vô cùng dễ nghe, chỉ vài câu đã khiến Hứa phu nhân cười không ngớt, tán gẫu cùng cô cười đến mức không thấy mặt trời đâu.

Nhan Thư cười híp mắt tiếp lời bà, ánh mắt lại trộm liếc phía phòng bếp, nơi mà có người nào đó đang dọn bát đũa, nhìn thêm vài lần, cô không nhịn được đứng lên: “Mẹ, mẹ ngồi chơi, con xuống giúp Hứa Bùi.”

Vừa nói dứt câu liền bị Hứa phu nhân kéo trở lại: “Giúp cái gì, chỉ là rửa bát thôi mà, để nó tự làm!”

Nhan Thư: “…”

Cô đành phải ngồi xuống, tiếp tục trò chuyện cùng Hứa phu nhân, nhưng bản thân vẫn chú ý tới phòng bếp.

Nhìn người nào đó chậm rãi để đĩa sứ trắng vào máy rửa chén, nhìn anh dọn dẹp phòng bếp đâu vào đấy, nhìn anh hơi hơi khom lưng vì quá cao, lau chùi xung quanh mặt bàn…

Lại nhìn anh tháo găng tay rửa bát, xoay người ra khỏi phòng bếp mặt đối mặt với cô…

Nhìn anh đưa cho cô một ánh mắt ngầm hiểu, đi vào thư phòng…

Nhìn anh ra khỏi trong phòng lấy cốc nước, không biết là vô tình hay cố ý mà đi dạo mấy vòng quanh phòng khách, rồi lại đi vào thư phòng…

Nửa giờ trôi qua.

Anh vẫn chưa bước ra.

Nhan Thư và Hứa phu nhân nói chuyện từ sản phẩm mới ra mắt của RT, cho đến một vài chuyện thú vị trên trường của cô.

Cô đang nói về chuyện gần đây đàn chị của mình khai thác được một vài tin tức thú vị thì chuông điện thoại di động của Hứa phu nhân lại đột nhiên vang lên.

Bên đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói: “Hứa phu nhân, mới có ba chân còn thiếu một đây.”

Hứa phu nhân không để ý người kia tán gẫu, cúp máy, dặn dò cô vài câu, vội vã chạy về phòng ngủ.

Bóng lưng bà vừa khuất khỏi hành lang, Nhan Thư liền thấy Hứa Bùi bước tới từ cửa thư phòng, áo khoác dài vắt trên cánh tay.

Anh khoác áo lên người, sửa sang lại cổ áo, Hứa Bùi đi tới hành lang lấy khăn quàng cổ cho Nhan Thư, rồi đi tới trước mặt Nhan Thư, khom người quàng khăn tỉ mỉ lên thay cô, thả nhẹ một nụ cười: “Đợi đã lâu, bà Hứa.”

Hứa phu nhân vào phòng ngủ lấy chút đồ, nhưng còn có chút không nỡ: “Hay là tôi không đi nữa nhỉ?”

Hứa Thành Sơn ngồi ở trước bàn đọc sách, lật báo xem, nghe thấy vậy lại ngẩng đầu lên: “Có ba chân giờ thiếu một mà cũng không đi à?”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.