[Edit] Hôn Nhân Bí Mật Chốn Sân Trường (Hoàn)

Chương 42


Chương 42: Bà xã đang chờ em về ăn cơm

Edit: Lá Nhỏ

Beta: ZipZip

*****

Đôi vợ chồng già nhà Hứa gia có việc đến Bắc Kinh, tối nay Nhan Thư tạm thời không cần phải đến nhà Hứa Bùi, sau khi đi ăn nướng xong, liền vui vẻ trở về ký túc xá cùng Điền Tư Điềm.

Chụp Hứa Bùi khi ở sân bay, rồi viết bản thảo, sửa lỗi chính tả các thứ các việc đằng sau đều do một tay cô làm.

Vừa trở về ký túc xá, cô liền ngựa không dừng vó*, bận rộn với chiếc máy tính.

(*ngựa không dừng vó: ý chỉ làm việc không ngừng nghỉ.)

Trong khoảng thời gian này, Nhan Thư đã dành rất nhiều giờ đồng hồ trên diễn đàn kỹ thuật số, sự hiểu biết của cô về CUMCM dần sâu sắc hơn, cộng thêm việc tán gẫu với Hứa Bùi lúc đi bộ cùng nhau, câu chữ tuôn ra như suối, chưa tới một tiếng, bản thảo đầu tiên đã hoàn thành.

Trong máy ảnh, hình của Hứa Bùi có đến mấy trăm tấm.

Nhan Thư chọn đến hoa cả mắt, cuối cùng cũng lựa được mười tấm đẹp nhất, để ở chính giữa bài viết.

Sau đó kiểm tra lại bài viết một cách cẩn thận.

Sau khi sửa mấy lỗi chính tả, bỏ đi những từ hoa mỹ phức tạp không cần thiết, Nhan Thư cẩn thận xem lại một lần nữa.

Cuối cùng cũng có thể nộp bản thảo rồi nhỉ?

Đang suy nghĩ, lại nghe thấy phía sau truyền đến một giọng nói: “Tấm hình này, hình như dây chun nhỏ bị lộ ra thì phải?”

Nhan Thư giật mình, vội vàng tìm kiếm: “Chỗ nào thế!”

“Phía trên kìa.”

“Ồ đúng đúng đúng!”

Trong bức ảnh đó, dây chun nhỏ trên tay Hứa Bùi xuất hiện mơ hồ, không nhìn rõ cho lắm, nhưng để an toàn, Nhan Thư vẫn quyết định bỏ nó, vừa thực hiện thao tác vừa vui mừng, “May là có cậu nhắc ——”

Nói được một nửa, đột nhiên dừng lại.

Chờ một chút, giọng nói này, là Điền Tư Điềm, phải không?

Cậu ấy làm sao…

Nhan Thư chậm chạp quay đầu lại, liền thấy Điền Tư Điềm ngồi ở phía đối diện, lẳng lặng nhìn mình.

Khuôn mặt rất bình tĩnh, thậm chí còn nở một nụ cười…

Nhưng lại khiến Nhan Thư có cảm giác bình yên trước giông bão.

Nhan Thư: “…”

Cô theo bản năng muốn giải thích: “Điềm Điềm, cậu nghe tớ nói, không phải, cậu nghe tớ giải thích.”

Điền Tư Điềm vẫn bình tĩnh như cũ: “Nói đi chị gái, ngụy biện đi.”

Nhan Thư giơ ba đầu ngón tay lên: “Tuyệt đối không phải ngụy biện, tớ nói chiếc dây chun kia là Hứa thần mượn tớ cậu có tin không?”

Điền Tư Điềm nghiêm túc gật đầu: “Tin, làm sao không tin được.”

Nhan Thư thở phào nhẹ nhõm.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.