Chương 24: Cá khô nhỏ là phúc lợi của vợ ~
Edit: Linhanhh
Beta: ZipZip
*****
Tiểu Ưu vui vẻ giữ lấy Nhan Thư, rồi bắt đầu cùng nhau lựa chọn sổ ghi chép phỏng vấn.
Nhưng không biết có phải là ảo giác hay không, cô cứ cảm thấy suốt dọc đường đi, Nhan Thư đều biểu hiện rõ sự không yên lòng, thậm chí có lúc còn lén lút hết nhìn Đông lại nhìn Tây.
Cô đang định nhìn theo ánh mắt của Nhan Thư, đầu vừa mới quay qua, đã bị người nào đó xoay ngược trở lại.
“Nhan Nhan, có chuyện gì vậy?”
“Không có gì cả, cô xem quyển sổ phỏng vấn này có đẹp không?”
Tiểu Ưu gật như gà con mổ thóc: “Ừa ừa, đẹp lắm!”
Cô ấy nói xong, lơ đãng quay đầu sang chỗ khác, song tầm mắt lại vừa vặn rơi đúng vào tường nền của khu bán hạ giá “Vợ chồng mới cưới”.
Trên bức tường nền màu trắng, dán hơn chục bức ảnh chụp chung của các cặp vợ chồng son.
Hửm, có đôi nam nữ chính trong một bức nhìn qua hơi quen mắt nha.
Tiểu Ưu vừa định ghé sát vào nhìn thì “cạch” một tiếng, đầu lại bị xoay lại.
Nhan Thư đã đổi quyển sổ khác: “Quyển này thì sao?”
Tiểu Ưu trầm xuống: “Đẹp thì đẹp, chỉ là hơi đau đầu thôi.”
Nhan Thư: “…”
Nhan Thư thật vất vả mới đối phó xong với đám người của ban Tin tức, đeo khẩu trang, lúc lén lút quay lại siêu thị, Hứa Bùi đang tính tiền.
Anh xếp ở đoạn đầu hàng chờ, lưng thẳng tắp cao ngất, thậm chí còn cao hơn một cái đầu so với người xung quanh, ngũ quan thì hấp dẫn ánh nhìn.
Mấy nữ sinh xung quanh như có như không mà ném ánh mắt về phía anh, vậy mà anh vẫn cứ chưa nhận ra, chỉ cầm một cặp cốc từ trong xe mua sắm lên, nói giọng nhàn nhạt với nhân viên thu ngân: “Đây là sản phẩm hạ giá ‘Vợ chồng mới cưới’.”
Nhân viên thu ngân đáp một tiếng, khi cầm máy quét mã vạch, lại không nhịn được mà cười trộm: “Chúng tôi đều đã rõ, soái ca.”
Cô ấy chỉ vào bà dì cầm chiếc loa nhỏ: “Vừa nãy lời đó được phát lâu như vậy cơ mà.”
Hứa Bùi không lên tiếng nữa, chỉ đưa cho cô ấy một vật phẩm.
Nhân viên thu ngân nhận lấy, vừa báo giá vừa nói: “Cái này không phải là mặt hàng thuộc hoạt động nha.”
Nhan Thư chạy tới nhìn, ra là quyển sổ phỏng vấn màu lam.
Cô vô thức hỏi: “Anh mua cái này làm gì?”
Sau khi nghĩ lại: “Không lẽ là cho tôi?”
Hứa Bùi vắt áo khoác mà cô vừa bối rối cởi ra lên cẳng tay, sau đó chỉ chỉ vào biển khuyến mãi mua đủ 300 tiết kiệm 10, rồi lấy di động ra thanh toán: “Vừa khéo nên mua một quyển thôi.”