Màu Đen Màu Xám [ Đồng Nhân Harry Potter]

Quyển 6- Chương 4: Phương pháp phòng ngự


  Giáo sư Snape tuyệt đối là không thích thú gì khi cùng ở chung phòng với Sirius, nhưng tôi tin rằng Hogwarts sẽ không keo kiệt đến mức một phòng ngủ cũng không cung cấp được.

Bởi vậy tôi vô cùng ngạc nhiên và bị quấy rầy mấy ngày liền, vài ngày gần đây, chú Sirius luôn biến thành con chó đen nghênh ngang đi vào phòng nghỉ của Slytherin trước giờ giới nghiêm, nằm nghỉ ngơi trên ghế sofa gần lò sưởi trong tường.

Draco vô cùng tức giận với việc này, trong vài ngày qua vẫn luôn trong một trạng thái – tôi cho rằng tính tình cậu ấy càng ngày càng tệ.

Knight là con chó đen cường tráng, khổng lồ và khí thế hừng thực, điều này làm cho Blaise thích nó thật lòng cũng không phải là điều đáng ngạc nhiên. Nhưng cậu ấy vẫn bị Knight từ bỏ – hiển nhiên là lần trước nó xuất hiện cùng với Blaise chính là vì nó không biết mật khẩu của Slytherin. Khi nó thành công lấy được mật khẩu, nó lập tức rời Blaise thật xa thật xa.

Tôi có thể hiểu được điều này, nếu có người không biết mệt mỏi thắt nơ bướm lên người tôi thì tôi cũng sẽ “kính nhi viễn chi” với kẻ đó. (Kính nhi viễn chi: Tôn kính nhưng không gần gũi).

“Tớ vô cùng khó hiểu, cuối cùng là ông ta tới để làm gì?” Trên đường trở về phòng sinh hoạt chung, Draco lại hỏi lần nữa.

“Không phải vì tới để đi ngủ à?” Tôi mơ hồ nói.

Draco nhìn tôi đầy nghi ngờ.

«Không phải, ” Cậu chắc chắn nói, ” Cậu không phát hiện thấy mỗi sáng sớm sau khi tỉnh dậy đều không thấy được nó sao ? Tớ phát hiện mỗi khi đến mười hai giờ thì chú ấy rời đi. “

” Nghe như là chuyên môn tới phá đám chúng ta vậy… ” Tôi đùa cợt nói. Nhíu nhíu mày nghi ngờ nói, ” Vì sao cậu phát hiện đến nửa đêm chú ấy sẽ rời đi ? “

” Uhm… ” Ngưng lại, Draco chậm rãi nói, «Thỉnh thoảng ngẫu nhiên dậy lúc nửa đêm cũng không có gì đáng lo. “

” Nhưng cậu nói là mọi lần. ” Tôi nói.

” Đó không phải là trọng tâm, ” Draco nhẹ nhàng nói bâng quơ, ” Cậu không phát hiện chuyện ngay trước mắt làm người ta đau đầu phiền phức sao ? “

” Tớ đã phát hiện ra rồi. ” Tôi thở dài, ” Đêm nay là buổi sinh hoạt của Hội Nghiên cứu Phép thuật Hắc ám, đúng không ? “

” Đúng thế, ” Draco nói, ” Nghĩ đến việc nhiều học sinh không hề cảnh giác tụ tập trước mặt chú ấy… “

” Điều làm chúng ta đau đầu nhất là không có cách nào giải thích với mọi người… ” Tôi bất đắc dĩ nói, ” Chẳng lẽ nói với bọn họ là con chó đen dạo này vẫn luôn ở trong phòng sinh hoạt chung là giáo sư trong hình dạng Animagi sao ? “

” Điều này cũng có thể giải quyết tốt. ” Draco nhìn tôi.

” Sao ? ” Tôi ngạc nhiên.

” A…, cầm cái dây xích, dắt nó đi, đưa nó đến chỗ nào đi một vòng, ” Draco kéo dài giọng nói, châm chọc nói, ” Cậu có thể dắt chó đi dạo đến thời gian cấm túc ban đêm. “

Xét thấy sự oán giận sâu sắc của Draco với chú Sirius, tôi quyết định không đưa ra lời bình luận với lời nói của cậu ấy.

Để chú Sirius rời đi cũng không phải là việc khó, chỉ cần nói nhỏ giọng nói vào cái tai đầy lông lá là ” Đêm nay cháu có thời gian, cháu nghĩ có thể tiếp tục học Animagi ” là được rồi.

Chú Sirius tìm chỗ không người ngoài phòng sinh hoạt chung để biến hình, vô cùng nhiệt tình dẫn tôi đến một văn phòng xa lạ.

” Quả nhiên là cháu vẫn muốn học nó, đúng không ? ” Một bên chú ấy chỉ huy nhóm gia cụ sắp hàng một lần nữa, ở giữa đã có một chỗ trống, vừa vui vẻ hào hứng nói, ” Chú tin tưởng cháu chỉ cần tập luyện qua vài lần thì có thể hóa thú rồi… Nếu cháu có được cảm giác hóa thú tuyệt vời thì cháu sẽ không có cách nào quên được nó. “

” Đúng, ” Lương tâm của tôi đã bị che đậy, ” Cháu nghĩ nếu có biến thành con chuột thì chắc cũng không mạnh lắm. “

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.