[Hoàn] Nữ Ma Đầu Sau Khi Thành Niên Cực Hung

Chương 35: Có ơn với hắn ?


A Li không khỏi hít một ngụm khí lạnh thật to.

Nếu nguyên hồn không có linh lực, hai người chẳng phải sắp táng thân trong miệng chuột rồi sao ? !

Nàng vội vàng nghiêng đầu liếc mắt nhìn đàn chuột càng ép tới càng gần, lại ngẩng đầu nhìn sắc mặt xanh trắng như thi thể kia của Vân Dục Hưu, đột nhiên phát ra tiếng hô lớn ——

“Chạy mau ! ! ! !”

Toàn thân Vân Dục Hưu tản ra khí lạnh khủng bố, A Li thập phần hoài nghi nếu khối băng có thể lạnh quá mà nổ, Vân Dục Hưu thật có thể biểu diễn cho nàng xem một màn nổ như pháo hoa tại chỗ này.

A Li dưới tình thế cấp bách, nắm lấy tay Vân Dục Hưu, kéo hắn chạy về hướng con suối nước cạn.

“Hi vọng chúng nó không biết bơi lội…” A Li âm thầm cầu nguyện.

Vân Dục Hưu không rên một tiếng, đi nhanh về phía trước. Nhưng hình do chân hắn dài, cho dù hắn từng bước một cứng ngắc hoạt động hai chân, tốc độ vẫn nhanh hơn A Li đang vắt hai chân lên chạy kia.

Đàn chuột chạy đến bên bờ suối thì dừng lại.

A Li còn chưa kịp nhẹ nhõm một hơi, chỉ thấy hàng đi đầu của chúng nó bắt đầu từng bước xuống nước, nước có sâu nhưng chúng nó quơ quơ móng loạn trong nước, bất chấp tất cả truy đuổi theo hướng hai người.

Rất nhanh, chỗ nước cạn trong suốt bị đám bụi màu đen bao trùm triệt để!

Một số ít chuột bị dòng nước cuốn phăng đi nên lao xuống theo tốc độ nhanh hơn, rất nhanh sẽ đến bên cạnh bọn họ, đám chuột nhe năng trắng nhởn, liều mạng vươn móng vuốt về hướng hai người.

Xương tay của A Li sắp sửa bị Vân Dục Hưu bóp gãy .

Giờ phút này hắn cũng không thèm để ý tới tôn nghiêm của đại ma vương, ngữ khí có chút dồn dập hỏi nàng: “Có thể hiện ra thần ma thân không ?!”

A Li vô cùng không hiểu: “Tuy rằng ta thoạt nhìn cũng ăn ngon lắm, nhưng không chịu được nhiều cái mồm há ra như vậy đâu, có bao nhiêu đó xương cốt cũng không dời được mấy tầm mắt !”

Vân Dục Hưu nghiến răng nghe ken két, cố gắng léo xuống tính tình, giải thích cho nàng: “Bản thân ngươi chính là ma, tại chỗ này, ma tính sẽ được phóng đại lên mấy lần. Rốt cục có được hay không, trả lời nhanh !!.”

A Li âm trầm tự cảm thụ một chút, gật gật đầu.

“Nhanh.” Ngữ khí của Vân Dục Hưu nhất thời nhẹ đi không ít.

A Li cảm thấy, Vân Dục Hưu trước mắt đây thật có thêm mấy phần nhân khí so với bình thường.

… Póc!

“Oa vù!”

A Li phát hiện, bản thân mình cách mặt nước càng ngày càng xa .

Vân Dục Hưu trong tầm mắt nàng càng lui dần càng nhỏ, rất nhanh, A Li đã nhìn không tới hắn —— bị một cái bụng lông lông tròn vo như mang thai chặn mất tầm mắt.

A Li đang muốn lui hai bước tìm Vân Dục Hưu, bỗng nhiên thấy túm lông dưới chân đột nhiên bị người hung hăng túm lấy.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.