“Thánh Quân Giang Nhật Dật, muốn cùng một nữ tử tên là A Li… thành thân.”
Sắc mặt Mẫn Phong vô cùng không tốt. Kỳ thực tin tức mà hắn nhận được là, A Li đã bị Ám Thuỷ ném vào Đoạ Long Trì, thây cốt gì cũng không còn. Mà Giang Nhật Dật đột nhiên nổi lên bệnh thần kinh , cố ý muốn đi đến nơi yêu ma A Li sinh ra tìm kiếm những vật dụng mang hơi thở của nàng lúc còn sống, cùng nàng bái đường kết minh hôn!
Ai khuyên cũng không nghe.
Tin tức này là từ đệ tử Đông Vọng mà hắn thương yêu nhất truyền đến, Đông Vọng còn gấp đến khóc lên qua Truyền Âm lí, liên tiếp cầu khẩn Mẫn Phong đi ngăn cản Giang Nhật Dật.
Cái tên đệ tử Đông Vọng này là một người chịu khó, thiên tư cũng không tồi, coi Mẫn Phong như cha ruột mà phụng dưỡng, từ trước đến nay rất được Mẫn Phong yêu thích. Duy nhất làm Mẫn Phong có chút không thoải mái chính là từ sau khi Diêu Khanh Khanh tiến vào Thánh cung, Đông Vọng đã bị nàng ta mê hoặc đến tìm không ra Nam Bắc, tu luyện cũng không còn chịu khó , suốt ngày tâm tâm niệm niệm tìm chút bảo bối gì đó đến làm cho tiểu sư muội vui lòng.
Theo Mẫn Phong, bộ dáng của Diêu Khanh Khanh còn không đẹp mắt bằng tiểu tướng công nhà mình, tính cách cũng không thoải mái, làm sao có thể mê hoặc Đông Vọng thành bộ dáng này ? ! Huống hồ, Giang Nhật Dật mà nàng ta yêu thương lại muốn cùng người khác kết minh hôn, hai người cãi nhau náo loạn, đối với Đông Vọng chẳng phải là chuyện tốt hay sao ? Hắn gấp cái gì chứ?
Vì thế Mẫn Phong căn bản không đem chuyện này để ở trong lòng. Giang Nhật Dật muốn đi Tây ma vực thì cứ để cho hắn đi , đến lúc đó theo Luật xử phạt là được.
Cho tới bây giờ, Mẫn Phong mới phát hiện sự tình thật khó giải quyết. Ai mà ngờ được con yêu ma nho nhỏ được xưng là chuyển thế của Ngọc Li Thanh kia vậy mà lại là nữ nhi của vợ chồng Tây Thiên Ma chứ!. Đại Thánh Quân không thích nhất chính là phiền toái. Vì thế Mẫn Phong liền đem chuyện nói một nửa, muốn ổn định hai vợ chồng Tây Thiên Ma trước, lừa bọn họ rút quân, sau đó lại nói tiếp.
Quan hệ của Tiên tộc cùng tứ Thiên Ma kỳ thực rất là vi diệu . Yêu ma tộc nội chiến rất nghiêm trọng, tứ đại ma vực kềm chế lẫn nhau, chuyện này đối với Tiên tộc mà nói, là một chuyện tốt. Số lượng yêu ma vô cùng khổng lồ, Tiên tộc hiện tại cũng không đủ lực lượng để đi bắt hết bọn nó, nếu thật sự hai bên trực tiếp đánh nhau, may mắn nhất cũng chỉ thắng thảm như kiểu đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn hại mình tám trăm thôi. Cho nên, khi đám yêu ma dưới sự quản chế của tứ Thiên Ma, không đi ra khỏi Ma vực nhà mình, không gây tai họa cho nhân tộc và các tiểu tiên, đó đã là kết quả tốt nhất rồi .
Mặc dù không nói rõ, nhưng trong lòng những Tiên tộc cao giai đều biết rất rõ ràng. Ba trăm năm trước, Ma tôn sở dĩ phải chết chính là vì hắn chiếm được sự thần phục và ủng hộ của ba trong số bốn Ma Thiên, làm cho Tiên tộc không thể không kiêng kị. Đối với Tiên tộc mà nói, yêu ma tộc phải bị chia rẽ mãnh liệt, một khi toàn thể yêu ma có chung một tiếng nói, đối với Tiên tộc tuyệt đối không phải là chuyện tốt. Dù sao thì các Thiên Ma vốn tâm tính hung tàn, trong óc cũng không có cái nhìn đại cục, ví dụ như hôm nay Ma tôn đại nhân uống nước bị sặc một ngụm, liền muốn ra cửa tìm Tiên tộc đánh một hồi cho hả giận.