[Hoàn] Nữ Ma Đầu Sau Khi Thành Niên Cực Hung

Chương 9: Ngủ


A Li bị hoa ăn thịt người nuốt vào. Bên trong cái bọng hoa, chất lỏng màu lam đậm dần dần dâng lên tràn qua chân nhỏ của nàng.

Nàng há miệng cố gắng kêu to: “Pi —— pi —— pi!”

Trong lúc đang mơ hồ , phảng phất nghe được Vân Dục Hưu hình như cười khẽ, như gần như xa.

Thân thể A Li căng thẳng, nàng nghiêng đầu cẩn thận lắng nghe xong hai giây, tiếng kêu càng thêm vui vẻ : “Chiêm chiếp chiêm chiếp —— “

Bên ngoài vách bọng hoa ăn thịt người, tiếng cười trầm thấp của Vân Dục Hưu càng thêm vài phần mờ mịt, “Tự sinh tự diệt đi.”

“Pi? Pi ? !”

Tiếng bước chân đi xa.

Chất nhầy màu lam càng dâng lên càng cao, A Li trơ mắt nhìn cái bụng trắng của bản thân bị bao phủ lấy toàn bộ. Nàng hoảng sợ vẫy vẫy cánh, làm bắn tung tóe lên vô số bọt nước màu lam.

“Pi… Anh…”

A Li sẽ nhanh chóng mệt mỏi kiệt sức , nàng vừa kinh vừa sợ, liều mạng đá đạp lung tung chân nhỏ, muốn cho cái thân thể béo núc của mình nổi lên trên.

Ôi?

Ôi?

A Li bỗng nhiên ý thức được có chỗ nào đó không đúng —— khi nàng ngâm mình trong cái chất lỏng màu lam này, thân thể chẳng những không cảm giác được bất cứ cái gì không thoải mái, ngược lại còn ấm áp hòa hợp , thật dễ chịu.

Nàng giật giật cái chân nhỏ.

Khi bị ma tức của Vu Sơn Tú luyện hóa, nơi đầu tiên chịu tội chính là mấy cái móng chân gầy rộc mà nàng dùng để dẫm dẫm lên cái đỉnh. Lúc này ngâm mình bên trong chất lỏng của hoa ăn thịt người thế này, bên trong không những không còn đau nhức, người lại càng cảm thấy như được xoa dịu, thoải mái hơn rất nhiều.

Chuyện này…

A Li hậu tri hậu giác phát hiện, thứ chất lỏng màu lam ấm áp đang dần dần dần lên hơn nửa thân này, hình như rất giống hương vị Cocktail nha.

Nàng bạo gan, cúi đầu dùng mỏ cẩn thận hớt lên một chút chất lỏng màu lam óng ánh, thử nuốt vào một chút.

A! Mĩ! Vị!

Đây là cái quỳnh tương ngọc dịch(*) gì vậy chứ? !

(*)quỳnh tương ngọc dịch: rượu ngon, rượu quý.

“Pi —— “

Chất lỏng vừa vào miệng, A Li nhất thời cảm giác được một luồng hơi thở ấm áp theo yết hầu ồ ồ chạy xuống, sau khi tiến vào bụng, toàn bộ thân thể đều trở nên ấm hòa hợp , toàn thân đều được giãn ra .

A? Hả? ! Hoá ra, chim có thể ăn cái thứ này? !

A Li không do dự nữa, vùi đầu dùng cái mỏ nhỏ, cố gắng há ra thật to để nuốt chất lỏng vào.

Chỗ duy nhất không được hoàn mỹ chính là Vân Dục Hưu vừa đổ cho nàng đầy mình toàn là nước ướt nhẹp, nên đứng thôi cũng khó chịu.

Nàng âm thầm trong lòng mắng đại ma đầu hai câu, sau đó rung đùi đắc ý, lại mạnh mẽ chui vào bên trong đại dương màu lam mênh mông ngon ngọt. Từng dòng nước ấm áp nhè nhẹ vỗ về thân thể của nàng, ánh mắt khô ráo rất mau chóng trở nên ướt át sáng rỡ. Cho đến khi lúc này, A Li mới phát hiện lớp lông nhung cùng da trên người mình lúc nãy đã bị Vu Sơn Tú luyện hóa một hồi thành ra khô không khốc như mới trải qua nạn hạn hán. Mà chất lỏng bên trong cây hoa ăn thịt người này lại như là nước cam lồ, từng giọt rót vào trong thân thể của nàng, vừa ôn nhu vừa bình ổn.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.