Không biết từ lúc nào trời đã sáng.
Căn phòng ngủ sau một đêm “hỗn chiến” giờ đã yên ắng trở lại.
Tạ Diêm cảm nhận người bên cạnh cựa quậy, hắn vòng tay kéo Sở Thập Hàm vào lòng, cúi đầu chôn mặt vào hõm cổ cậu: “Ngủ thêm chút nữa đi.”
“Không biết còn tưởng em là người trên.”
Giọng khàn khàn vang bên tai khiến Tạ Diêm giật mình tỉnh hẳn. Hắn lật ngửa người trong lòng, đối mặt với Sở Thập Hàm: “Em tỉnh rồi à?”
Gò má Sở Thập Hàm vẫn còn phớt hồng, cơ thể trần trụi trong vòng tay Tạ Diêm, thậm chí còn chủ động ôm eo hắn: “Ừm. Cướp được anh rồi, Tạ Diêm.”
Tạ Diêm bật cười, ánh mắt âu yếm quan sát: “Có sao không? Anh có làm em đau không?”
Lần đầu trải nghiệm, hắn đã cố hết sức nhẹ nhàng, nhưng Sở Thập Hàm rốt cuộc cũng là alpha…
“Không đau,” Sở Thập Hàm dường như không cảm nhận được sự dịu dàng đó, “mạnh thêm chút nữa là anh đóng đinh luôn vào người em được rồi.”
“…” Tạ Diêm hiếm khi ngập ngừng, “Em không thấy thoải mái à?”
Ký ức đêm qua hiện lên – biểu cảm Sở Thập Hàm khi ấy khó phân biệt được là đau đớn hay khoái cảm.
Sở Thập Hàm quan sát nét mặt hắn chốc lát, bất ngờ chụt môi Tạ Diêm một cái: “Alpha cấp S như anh mà khiến người khác khó chịu thì còn gì là uy tín?”
Tạ Diêm nhanh chóng phản ứng, giữ chặt cậu lại hôn sâu. Không cần bất kỳ bước nào, lưỡi hắn dễ dàng xâm nhập.
Không chịu thua, Sở Thập Hàm ngửa cổ đáp trả, hai chiếc lưỡi tranh giành vang lên từng tiếng nước bọt ướt át.
Ngón tay Tạ Diêm xoa nhẹ gáy Sở Thập Hàm.
Đêm qua hắn nhịn không cắn vào tuyến thể vì sợ cậu không chịu nổi, nhưng bây giờ…
Tạ Diêm khẽ đẩy lưỡi, rời khỏi cái hôn khiến Sở Thập Hàm ngơ ngác.
Thực ra cũng không phải kết thúc quá nhanh.
Tạ Diêm cười khẽ nắm lấy gáy Sở Thập Hàm: “Muốn hôn chỗ khác rồi.”
“Anh muốn hôn ở đâu?”
Sở Thập Hàm suy nghĩ – nơi Tạ Diêm thích hôn…
Đêm qua xuyên qua lớp áo, hắn đã cắn vào…
Chắc giờ vẫn còn dấu răng hơi sưng đỏ.
Cậu do dự một giây có nên từ chối.
Nhưng dù sao cậu cũng không phải omega, bị cắn thêm chút nữa cũng không sao…
Một giây sau, Sở Thập Hàm bất chấp nguyên tắc: “Được…”
Nhưng Tạ Diêm chỉ nhẹ nhàng ấn đầu cậu xuống, để lộ tuyến alpha ửng hồng: “Anh muốn hôn chỗ này. Rất thích mùi tequila của em.”
Sở Thập Hàm dựa vào vai hắn bất động: “Chỉ hôn thôi?”
Tạ Diêm cười khàn, giọng trầm xuống: “Còn muốn cắn nữa.”
Đáp lại, Sở Thập Hàm đột ngột thè lưỡi liếm vào tuyến giáp của Tạ Diêm: “Em cũng thích mùi gỗ mưa của anh.”
Chiếc lưỡi ẩm ướt chạm vào da thịt khiến bản năng alpha trong Tạ Diêm bùng lên dữ dội. Hắn chợt hiểu ra Sở Thập Hàm đã kìm nén bao nhiêu bản năng để thuận theo mình.