Lưỡi dao năng lượng khẽ cứa, lớp vải đen rách một đường nhỏ, lộ ra một vệt trắng ngần cùng chiếc đuôi đen mượt mà tương phản.
Tạ Diêm cúi mắt, dùng đầu dao nhẹ nhàng lật chiếc đuôi ra ngoài.
Đầu dao lạnh buốt vô tình chạm vào đường cong mềm mại, khiến nó hơi lún xuống rồi lại bật lên, tạo nên khung cảnh gợi cảm khó tả.
Sở Thập Hàm né tránh.
Tạ Diêm nhướng mày, một tay đỡ lấy cậu, tăng thêm chút lực lên đầu dao – chỉ một chút nữa thôi là có thể xuyên thủng.
Nhưng ngay sau đó, hắn bất ngờ xoay cổ tay, lưỡi dao chuyển hướng, khéo léo lôi hoàn toàn chiếc đuôi ra ngoài.
Chiếc đuôi bông xù khẽ ve vẩy trong không khí, rồi cong cong chạm nhẹ vào bụng Tạ Diêm: “Tạ Diêm, nếu có ai khác nhìn thấy lỗ thủng trên quần em…” Giọng cậu đột ngột trầm xuống, “…em sẽ không tha cho anh đâu.”
Tạ Diêm cười khẽ, tóm lấy chiếc đuôi đang chọc chọc vào mình, bóp nhẹ: “Không tha… bằng cách nào?
Ngay khi Tạ Diêm dùng lực, Sở Thập Hàm bật lên tiếng rên nghẹn ngào: “Ừm… đánh anh đấy.”
“Đánh anh?” Tạ Diêm bĩu môi, tay nắm chặt đuôi mèo vuốt ngược từng chút một lên phía gốc.
Sở Thập Hàm như bị bấm nút, toàn thân run lên, lông tai và đuôi dựng đứng. Cậu thở gấp: “Đừng… sờ nữa.”
“Như này mà đòi đánh anh?” Tạ Diêm kéo cậu vào lòng, giọng lạnh nhạt: “Bé mèo làm anh lo lắng, tâm tình rất không tốt.”
Sở Thập Hàm ngẩng đầu, lưỡi nhỏ liếm môi Tạ Diêm như động tác vuốt ve mãnh thú: “Đừng giận, em không đánh anh đâu.”
Chỉ muốn hôn anh thôi.
Tay Tạ Diêm vẫn lười biếng vuốt ve chiếc đuôi từ gốc đến ngọn, mắt khép hờ nhìn em mèo đang liếm mình: “Làm sao đây Sở Thập Hàm? Nếu em mãi là mèo, anh là rồng, làm thế nào ở bên nhau?”
Nghe cụm từ “không thể ở bên”, Sở Thập Hàm lập tức nhíu mày, cắn nhẹ môi Tạ Diêm: “Được mà. Chỉ là đột biến dị dạng thôi, em từng thấy trong vùng phóng xạ…”
“Lỡ không khớp thì sao?” Tạ Diêm dùng đầu ngón tay trêu chọc chóp đuôi, khiến búi lông mềm mại đuổi theo bàn tay hắn, “Mèo con không nhét vừa với rồng… làm thế nào đây?”
“Ưm…” Cảm giác lạnh buốt từ găng tay da khiến Sở Thập Hàm mềm nhũn, cậu gắng gượng ôm lấy Tạ Diêm, giọng nói đứt quãng: “Sẽ khớp mà… từng vào được rồi… trước đây đều vào được…”
Tạ Diêm nhướn mày: “Thắt nút cũng được?”
“Thắt nút cũng được.” Để thuyết phục, Sở Thập Hàm bắt đầu nói những lời tầm bậy với vẻ nghiêm túc: “Không phải có lông rồng sao? Rồng và mèo đều có, nên rồng với mèo chắc chắn hợp nhau.”
Tạ Diêm: “…” Học được thêm điều mới.
Để trừng phạt chú mèo nói nhảm, Tạ Diêm tăng tốc vuốt mạnh chiếc đuôi, để lớp lông mềm mại chui qua chui lại giữa các ngón tay. Rồi hắn bất ngờ siết chặt gốc đuôi!