Sở Thập Hàm cầm thiết bị liên lạc, lại một lần nữa quan sát kỹ lưỡng xung quanh. Tạ Diêm vẫn chưa hồi âm.
Cậu nhíu mày: Quá thẳng thắn rồi sao?
Cái tên và avatar này đều do Mục Tư Niên gợi ý, ý tưởng cũng là của anh ta. Sở Thập Hàm thản nhiên nghĩ: Tạ Diêm đâu phải loại người dễ dãi như Mục Tư Niên tưởng tượng.
Ngay lúc đó, thông báo tin nhắn vang lên.
Tạ Diêm: Gọi thêm một tiếng nữa?
Sở Thập Hàm: “…” Cậu thu hồi lại suy nghĩ ban nãy.
Mèo kem: Ca ca.
Tạ Diêm: Ngoan. Em tìm anh có việc gì?
Sở Thập Hàm lại bí từ. Mục Tư Niên chỉ dạy cậu hai câu: một câu “Ca ca”, một câu “Ông xã”.
Cậu lên mạng tra một lúc, nhíu mày đọc mấy câu sến súa dầu mỡ rồi lập tức từ bỏ.
Sở Thập Hàm chợt nhớ mục đích ban đầu của mình: Phải bảo vệ Tạ Diêm khỏi bị lừa tình lừa tiền.
Mèo kem: Ca ca, em muốn trò chuyện.
Tạ Diêm: Muốn trò chuyện về điều gì?
Mèo kem: Gì cũng được. Chỉ được trò chuyện với em thôi, không được nói chuyện với người khác.
Tạ Diêm: Ồ… Tại sao anh phải nghe lời em?
Mèo kem: Vì nếu anh nói chuyện với người khác, anh sẽ bị lừa.
Bên kia im lặng một lúc trước khi trả lời.
Tạ Diêm: Em kết bạn với anh chỉ vì điều này?
Sở Thập Hàm cảm thấy câu hỏi này có gì đó kỳ lạ, nhưng vẫn gật đầu.
Mèo kem: Ừm.
Tạ Diêm: Anh sẽ cân nhắc, dù sao anh cũng rất được nhiều người thích.
Đúng là Tạ Diêm rất nổi tiếng, Sở Thập Hàm thầm nghĩ với vẻ mặt vô cảm.
Cậu cúi mắt xuống, đột nhiên không còn hứng thú trò chuyện nữa.
…
Tạ Diêm chờ một lúc, nhưng Sở Thập Hàm vẫn im hơi lặng tiếng. Hắn nhấp ngụm trà của lão gia, chợt hỏi: “Cháu trông giống loại dễ bị lừa lắm sao?”
Tạ Phục liếc nhìn ấm trà đã cạn, “Hừ” một tiếng: “Trông giống loại chuyên đi lừa người khác thì có.”
Tạ Diêm gật gù tán thành, vừa pha trà mới cho lão gia vừa lẩm bẩm: “Lạ thật, lại có người sợ mình bị lừa nên đành… đi lừa mình trước?”
Đến giờ hắn vẫn chưa hiểu “người khác” mà Sở Thập Hàm nhắc đến là ai.
Vừa đặt ấm trà mới pha xuống, tin nhắn mới từ Sở Thập Hàm đã hiện lên:
Mèo kem: Không cần suy nghĩ. Những gì họ làm được, em cũng làm được. Em tốt hơn tất cả.
Đọc xong, Tạ Diêm bỗng nảy sinh ý muốn trêu chọc “bạn nhỏ” đang lo lắng thái quá này.
Tạ Diêm: Thật không?
Mèo kem: Thật.
Tạ Diêm: Cho xem cơ bụng.