[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 34


Sở Thập Hàm nhận ra Tạ Diêm đột nhiên trở nên lạnh nhạt với mình.

Chỉ một chút thôi.

Khó mà diễn tả cụ thể, Tạ Diêm bề ngoài vẫn như thường lệ với nụ cười phớt tỉnh đặc trưng, vẫn đối đáp lịch thiệp, trò chuyện khéo léo không để lộ sơ hở – lịch sự mà xa cách.

Nhưng Sở Thập Hàm cứ cảm thấy Tạ Diêm có gì đó không ổn, khác hẳn với bình thường.

Anh ấy giận sao? – Cậu thầm nghĩ.

Nhưng giận vì chuyện gì chứ?

“Dù sao thì, với tư cách một hacker lão luyện, thiên tài nhớ từng chi tiết, tôi sẽ đảm nhận vai trò cố vấn hỗ trợ các cậu trong mọi nhiệm vụ” – Mục Tư Niên đưa ra hai chiếc tai nghe tí hon, trao một cái cho Tạ Diêm rồi thuận tay định đeo luôn chiếc còn lại cho Sở Thập Hàm:

“Tôi sẽ dùng thiết bị này để liên lạc, giúp các cậu nhanh chóng xác định điểm yếu của dị thể mục tiêu, đồng thời hack hệ thống điện tử gần đó tạo điều kiện bắt giữ thuận lợi.”

Vừa đưa tay tới gần tai Sở Thập Hàm, cậu đã lạnh lùng lùi một bước: “Để tôi tự…”

Mục Tư Niên còn đang ngơ ngác chưa kịp nói gì thì một bàn tay đã khéo léo lấy đi chiếc tai nghe từ tay hắn. Hắn há hốc mồm nhìn theo, gặp ánh mắt Tạ Diêm đang nở nụ cười xã giao đầy khoảng cách:

“Để tôi giúp cậu ấy.”

Sở Thập Hàm không né tránh nữa, cũng chẳng đòi tự làm.

Chiếc tai nghe tí hon như một chiếc khuyên tai nhỏ xíu, Tạ Diêm dùng ngón tay véo nhẹ vành tai mềm mại, đẩy thiết bị lên rồi ấn nhẹ cho nó bám chặt vào vành tai.

Dù đã đeo xong, hắn vẫn thản nhiên dùng đầu ngón tay xoa nhẹ dái tai Sở Thập Hàm, một tay khẽ đặt lên vai cậu như muốn dựa vào mà chẳng dựa, khóe môi cong lên nghe Đại tá nói chuyện.

Sở Thập Hàm chẳng những không tránh, còn dịch thêm hai bước đến gần Tạ Diêm hơn, tạo điều kiện cho hắn dựa vào.

Mục Tư Niên liếc nhìn Sở Thập Hàm, bề ngoài tỏ ra vô cảm.

Không ổn! Vô cảm chính là vấn đề lớn nhất!!! Hắn từng làm việc chung với Sở Thập Hàm ở Khu 13, thậm chí coi như đôi bạn cùng chiến đấu. Nhưng cậu lúc nào cũng lạnh lùng, thái độ xa cách khiến không ai dám đến gần.

Ngay cả Mục Tư Niên – mặt trời bé nhỏ lắm lời – cũng quen với việc mình nói cả trăm câu thì Sở Thập Hàm chỉ đáp một.

… Mà câu đáp ấy thường là “Câm miệng”.

Nếu có ai dám đặt tay lên vai Sở Thập Hàm rồi còn sờ mó tai một cách đầy ám muội như thế, chắc chắn sẽ bị chặt đứt cả hai tay rồi ném ra ngoài cửa sổ!

Thế mà giờ đây, Sở Thập Hàm chẳng những không ném Tạ Diêm đi, còn chẳng thèm né tránh chút nào.

Dù gương mặt cậu vẫn lạnh như tiền, nhưng thái độ của Sở Thập Hàm rõ ràng đang truyền tải thông điệp: Cứ sờ đi, muốn sờ thế nào cũng được, tôi sẵn sàng đưa người tới cho anh sờ.

Như một chú mèo mặt lì đang cố hết sức làm nũng chủ nhân.

Chuyện này bình thường sao??!! Bình thường cái gì??!!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.