Lưỡi dao năng lượng sắc bén xuyên thủng đôi cánh bướm xanh khổng lồ, Trần Quy bị ghim chặt xuống đất, vừa giãy giụa điên cuồng vừa khiếp sợ nhìn Sở Thập Hàm.
Sở Thập Hàm từ từ tiến lại gần “dị biến nhân” bướm xanh này. Lần trước Tạ Diêm đã làm tổn thương một bên cánh của Trần Quy, khiến gã không thể bay xa, nhanh chóng bị lưỡi dao năng lượng của Sở Thập Hàm ghim chặt.
“Đừng… đừng hại tôi,” Trần Quy ôm đầu van xin, “Tôi chỉ muốn đi học thôi, tôi chưa từng hại ai cả!”
Biểu cảm Sở Thập Hàm không chút dao động, lạnh lùng như băng.
Hắn hiểu rõ hơn ai hết bản chất tàn nhẫn của dị biến nhân.
Thấy Sở Thập Hàm tiến đến gần, Trần Quy sợ hãi đến mắt gần lồi ra, đạp chân điên cuồng tìm cách trốn thoát: “Đừng… đừng giết tôi! Tôi có tin tức về Tạ Diêm!”
Sở Thập Hàm khựng lại.
Trần Quy thấy vậy vội tiếp tục: “Tôi biết! Tuyến thể của hắn có vấn đề! Tôi có cách…”
Giọng Trần Quy càng lúc càng nhỏ dần. Sở Thập Hàm liếc nhìn, xác nhận gã không còn khả năng phản kháng, rồi cúi xuống gần hơn.
Trần Quy bất ngờ ngẩng mặt lên, nở một nụ cười. Ngay tích tắc sau, đôi cánh khổng lồ bỗng vỗ mạnh, vô số ánh xanh lấp lánh như bụi sao bùng lên.
Sở Thập Hàm nhanh như chớp nghiêng đầu, dùng cánh tay che mặt.
Trong màn đêm, một màn bụi sao xanh rực rỡ như ngàn vì tinh tú đổ xuống, bao phủ lấy cậu.
…
Giữa hoang mạc đầy cát vàng, sau tảng đá bị gió mài mòn nham nhở, lấp ló một bóng hình nhỏ bé.
Một cậu bé chừng tám, chín tuổi, quần áo rách rưới, nhưng gương mặt lại lạnh lùng đến lạ. Đôi mắt đỏ như ngọc quý, ánh lên vẻ hung dữ của thú hoang. Cậu liếc nhìn lũ dị biến thú dạng sâu cát đang vây quanh, tay siết chặt lưỡi đao.
Một con sâu cát từ từ bò lại gần, ngòi độc trên đuôi dựng đứng như đang dò tìm mùi hơi.
Chiếc ngòi chạm vào tảng đá sau lưng Sở Thập Hàm, dừng lại.
Ngay tích tắc sau, con sâu cát quật đuôi mạnh, đập nát tảng đá!
Cũng trong khoảnh khắc ấy, Sở Thập Hàm vung đao, chém đứt ngòi độc của nó!
Con sâu cát lập tức như cỗ máy mất điện, mềm nhũn ra, chìm vào cát lún.
Sở Thập Hàm thở phào, nhanh chóng dùng dao gạt lấy tinh thể từ ngòi độc, rồi bỏ chạy trước khi đám sâu cát còn lại kéo đến.
Tưởng chừng đã thoát được, bỗng mặt đất dưới chân cậu sụp xuống. Sở Thập Hàm ngã nhào vào cát. Ngay lập tức, một con sâu cát khổng lồ trồi lên, ngòi độc chĩa thẳng vào cậu!
Khi ngòi độc chỉ còn cách một tấc, nó bỗng đơ cứng lại. Một luồng lực tinh thần cực mạnh ập tới, hất tung con sâu cát!
Một cậu bé tóc hạt dẻ, mắt xanh đứng cách đó không xa. Gương mặt cậu mang vẻ đẹp phóng túng, như báo trước một tương lai “hại nước hại dân”, khóe mắt một nốt ruồi phụng càng tôn vẻ đẹp lên tầm mây xanh.