May mắn thay, bài viết về Tạ Diêm và Sở Thập Hàm nhanh chóng bị lấn át bởi một chủ đề khác còn gây sốt hơn.
Tò mò, Tạ Diêm nhấn vào xem thử.
Bài đăng là một đoạn video.
Trong video, một nam sinh mặc đồng phục học viện quân sự đang đi bộ trên con đường nhỏ vắng vẻ trong khuôn viên trường, nơi ngay cả ánh đèn đường cũng không chiếu tới.
Cậu ta đội mũ lưỡi trai, khuất nửa gương mặt. Ban đầu thì đi lại bình thường, không có gì đáng ngờ.
Nhưng khi đến góc khuất, bước chân cậu ta dừng lại.
Rồi đột nhiên—
Một đôi cánh côn trùng mọc ra từ sau lưng cậu ta!
Đôi cánh rung lên một cái, và trong chớp mắt, cậu ta biến mất vào bóng đêm.
Bình luận nổi bật:
1L OpaoOpaoOpao: …Hả? Ai chỉnh sửa video đấy? Phi thực tế quá!
2L Đọc truyện nửa chừng: Suýt nữa tưởng mình xuyên vào tiểu thuyết rồi…
3L Không Biết Đặt Tên Gì: Nếu là thật, chẳng phải trường ta đang có “người giả” ẩn náu sao? Ngay giữa học sinh chúng ta… Nghĩ đã thấy kịch tính!
4L: Không đọc xong “Lý thuyết quân sự” không đổi tên: Không phải, mọi người chưa nghe chuyện này à? Nghe đồn dân lưu vong ở vùng phóng xạ sẽ xuất hiện những dị biến giống quái thú, kiểu như bốn chân, hai đầu… mọc cánh cũng chẳng lạ.
5L: Mỗi ngày tám bữa cơm: Bản thân cậu cũng nói là nghe đồn rồi, tin làm gì nữa! Hơn nữa trường quân sự chỉ nhận công dân hợp pháp của Liên bang và Đế quốc, làm gì có dân lưu vong? Tin cái này, đầu óc kiểu gì thế? Video còn có thể chỉnh sửa được đấy!
6L: Vịt luộc ngỗng ngỗng: Bạn trên kia nói chuyện quá tuyệt đối rồi. Hiện nay làm giả mã số định danh cũng không khó, nếu thực sự có người dị biến trà trộn vào, ai chịu trách nhiệm? Cậu à? Theo tôi, trường quân sự nên coi trọng vấn đề này, kiểm tra kỹ lại.
7L: Chỉ là kẻ ăn dưa hấu: Ôi trời, vậy người dị biến có ăn thịt người không? Thôi kệ, dạo này hạn chế ra ngoài là vừa…
8L: Đam mê thể thao mạo hiểm nhỏ: Sợ gì chứ? Cứ đánh thẳng thôi, biết đâu còn lập được đại công, điểm tổng kết kỳ này trông chờ vào đấy đấy!
9L: Mỗi ngày 500 bài thể dục chiến đấu: Cậu nói cũng không sai…
Hệ thống: Bài viết gốc liên quan nội dung nhạy cảm, đã bị quản trị viên nhà trường xóa.
Tạ Diêm tắt giao diện, đăm chiếu nhìn Sở Thập Hàm bên cạnh.
Sở Thập Hàm rõ ràng cũng đã thấy nội dung trên màn hình, cậu không né tránh mà đón ánh mắt của Tạ Diêm: “Anh nghi ngờ là tôi?”
Dù sao, người duy nhất Tạ Diêm biết có thể là dân lưu vong trà trộn trong trường quân sự, chỉ có Sở Thập Hàm.
Tạ Diêm không trả lời câu hỏi đó, chỉ chống cằm hỏi khẽ: “Thật sự có người dị biến như vậy?”
Sở Thập Hàm im lặng một lúc: “Có.”
Tạ Diêm hơi nhíu mày, chẳng lẽ Sở Thập Hàm từng sống chung với những người như thế?