[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 21


Sở Thập Hàm đưa Tạ Diêm về ký túc xá.

Cậu liếc nhìn Tạ Diêm đang trần trụi nửa thân trên, dè dặt hỏi: “Anh… có tiền không?”

Tạ Diêm nheo mắt, gật đầu: “Có.”

Sở Thập Hàm thở phào: “Ở đâu?”

“Trong căn hộ tôi thuê.”

Sở Thập Hàm bỗng có linh cảm chẳng lành: “Chìa khóa căn hộ đâu?”

Tạ Diêm trầm ngâm một lát: “Để ở Tạ gia.”

“……” Sở Thập Hàm cúi đầu im lặng giây lát, “Vậy hiện tại anh có gì?”

Tạ Diêm cúi nhìn bản thân.

Thật đúng là, ở một góc độ nào đó, chính bản thân Tạ Diêm này lại là thứ có giá trị nhất đối với Sở Thập Hàm lúc này.

Cậu quay người mở tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo phông quân dụng đưa cho Tạ Diêm: “Mặc tạm cái này đi, ngày mai tôi dẫn anh đi mua quần áo.”

Tạ Diêm thoải mái khoác chiếc áo lên người, khẽ cười: “Thật ngại quá, trước đó còn hứa sẽ tặng quần áo cho cậu… Hay là cậu cho tôi mượn tạm vài bộ?”

Sở Thập Hàm nhìn chằm chằm vào tủ quần áo một lúc, chỉ lặp lại: “Ngày mai tôi dẫn anh đi mua.”

Tạ Diêm bước sát lại gần Sở Thập Hàm.

Một tay vắt vẻo đặt lên vai Sở Thập Hàm, hắn nhìn đăm đăm vào những bộ quần áo được gấp gọn gàng trong tủ, chống cằm hỏi: “Sao? Không muốn cho mượn à?”

“Không phải,” ngón tay Sở Thập Hàm lướt nhẹ trên lớp vải sẫm màu, “chỉ sợ anh không quen mặc đồ này thôi.”

Tạ Diêm khựng lại, chợt hiểu ra – Sở Thập Hàm lo hắn quen mặc hàng cao cấp, không chịu được vải thường, nên chỉ dám đưa áo quân dụng.

“…Trong ấn tượng của cậu, tôi là loại công tử ăn chơi sao?” Tạ Diêm bật cười khẽ, “Tôi đâu khó tính thế. Mỗi lần ôm cậu, tôi đều thấy vải áo cậu rất mềm, rất thích.”

Sở Thập Hàm có cảm giác Tạ Diêm đang nói điều gì đó không nghiêm túc. Cậu ngẩng lên, thấy Tạ Diêm không ngại, liền lấy mấy bộ quần áo đưa cho hắn: “Ngày mai đi làm thủ tục vào ký túc xá.”

Nghĩ đến việc phải ở chung với người khác, Tạ Diêm nhíu mày.

Sở Thập Hàm nhận ra sự khó chịu đó: “Không muốn?”

“Cũng không hẳn,” Tạ Diêm thở dài, “chỉ là không thích tiếp xúc với người lạ thôi.”

Sở Thập Hàm liếc nhìn bàn tay Tạ Diêm đang đặt trên vai mình, nói không chút biểu cảm: “Mùi hương của anh cấp độ cao, có thể xin ở căn hộ đơn.”

Bản năng của alpha là hiếu chiến và ý thức lãnh thổ mạnh mẽ. Cấp độ càng cao, ý thức này càng mãnh liệt, cộng thêm khả năng đè nén alpha cấp thấp, nếu sống chung lâu sẽ dễ xảy ra hành vi chiếm lãnh.

Nói đơn giản, chính là đánh cho alpha cấp thấp không dám bén mảng vào cửa.

Vì vậy, với những học viên như Sở Thập Hàm – một alpha có tính tấn công cực mạnh, học viện buộc phải cho cậu ở một mình trong căn hộ vốn dành cho nhiều người.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.