[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 7


Tạ Diêm tháo dây an toàn, đi vòng sang phía bên kia xe. Sở Thập Hàm đã nhanh chân đẩy cửa bước ra trước: “Tôi bảo không sao mà.”

“Nghỉ ngơi thêm chút cũng không hại gì.” Tạ Diêm chăm chú nhìn đôi chân Sở Thập Hàm, không khỏi thán phục khả năng hồi phục kinh ngạc của cậu.

Chưa đầy hai tuần, vết thương đã lành tới 70-80%. Nếu không để ý kỹ, chẳng ai nhận ra cậu vừa bị thương. “Cậu chắc chắn muốn xuống đây? Còn khá xa trường, tôi nghĩ cậu không nên đi bộ nhiều.”

Hôm nay là ngày khai giảng. Tạ Diêm định đỡ Sở Thập Hàm tới tận lớp, nhưng bị phản đối kịch liệt.

“Muốn cả thế giới biết tôi bị anh đánh gãy chân à?” Sở Thập Hàm mỉa mai. “Hay muốn người ta nghĩ giữa chúng ta có quan hệ mờ ám gì?”

“Giải thích dễ thôi,” Tạ Diêm nói dối không cần nghĩ. “Thiếu gia hào môn Tạ Diêm bị cướp, alpha cấp S đi ngang qua ra tay cứu giúp nên bị thương ở mắt cá… Tôi chịu trách nhiệm cũng hợp lý.”

“…Tạ Diêm, sau này anh định làm phóng viên giật tít câu view à?”

Tạ Diêm chống cằm suy nghĩ một lát: “Nếu cậu muốn làm phóng viên, giúp tôi thu thập tin tức, tôi có thể cân nhắc đấy.”

“Đó gọi là paparazzi.” Sở Thập Hàm không trả lời đồng ý hay không, quay người đóng cửa xe lại. “Không cần quan tâm tôi, coi như tôi đi dạo một chút. Anh đi báo cáo trước đi.”

“Dù có khuyên thế nào cậu cũng không nghe.” Tạ Diêm thở dài, giơ tay lên đầu hàng. “Có vấn đề gì thì tìm tôi, tôi ở lớp A.”

Sở Thập Hàm nghe xong chỉ khẽ nhướng mày, ra hiệu bảo Tạ Diêm đi nhanh đi, ánh mắt thoáng chút bất mãn.

Gió sớm lướt qua phố. Sở Thập Hàm nhìn theo bóng lưng Tạ Diêm dần thu nhỏ thành một chấm tròn.

Đương nhiên cậu biết Tạ Diêm ở lớp A.

Trong danh sách tân sinh viên hàng nghìn người ấy, có một cái tên đã được đôi mắt này lặng lẽ đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần.

Yên Nhất Chu và Tạ Diêm cùng lớp. Vừa thấy Tạ Diêm bước vào cửa, hắn đã lớn tiếng reo lên khiến cả lớp đều vô tình hay hữu ý đưa mắt nhìn về phía Tạ Diêm.

Tạ Diêm khẽ cười, nốt ruồi giọt lệ gợi lên vẻ quyến rũ kỳ lạ. Hắn gật đầu chào hỏi lịch sự với mọi người rồi đi thẳng về chỗ ngồi.

“Người của công chúng đây rồi.” Yên Nhất Chu ngồi ngay bàn trước, quay lại nói khẽ: “Trên diễn đàn trường quân cũng đang bàn tán xôn xao về cậu đấy… Chà chà, quả nhiên là Tạ đại thiếu gia, đi đâu cũng thành tâm điểm.”

Tạ Diêm: “Bàn tán về cái gì?”

“Quá nhiều, bài hot nhất gọi cậu là ‘Alpha hoàn hảo của học viện quân sự’,” Yên Nhất Chu vừa dứt lời, người ngồi cạnh cũng quay lại. Anh ta đẩy gọng kính lên, đưa thiết bị liên lạc cho Tạ Diêm: “Tôi là Quan Thi Lang.”

“Có ấn tượng,” Tạ Diêm nhận lấy thiết bị, “Tướng quân Quan dạo này sức khỏe thế nào?”

Quan Thi Lang: “Vẫn ổn, ngày nào cũng bị tôi chọc giận đến mức có thể đánh cả bộ quyền quân dụng.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.