[Chủ Công] Lỡ Chạm Huynh Đệ Tốt Của Bạn Trai Thì Phải Làm Sao?

Chương 1


“Sở Thập Hàm?”

Tạ Diêm thản nhiên bước qua những mảnh xác thú biến dị vương vãi khắp nơi, trong đầu lướt qua tên người từ ký ức. Chàng trai đang dựa vào thân cây vẫn cầm đoản đao nhuốm máu, trên đường nét gương mặt nghiêng dính vài vệt máu đỏ – khó phân biệt được là của ai.

Chỉ với một thanh đao đó, cậu ta vừa một mình tiêu diệt gần chục con thú biến dị. Khí tức sát phạt quanh người đậm đặc đến mức gần như hóa thành thực thể.

Những học viên xung quanh rõ ràng đã khiếp sợ, tất cả đều đứng cách xa, chỉ dám liếc nhìn bằng ánh mắt hờ hững.

Khi Tạ Diêm sắp đến gần, Sở Thập Hàm liếc mắt nhìn sang. Đôi mắt đỏ hiếm thấy mang theo cảm giác tàn khốc và u ám, khiến người ta gần như phản xạ nghĩ rằng cậu ta sắp ra tay với Tạ Diêm.

May thay, ngay tích tắc sau đó, cậu ném thanh năng lượng đao đi, dùng cổ tay tùy tiện lau vết máu trên mặt.

Tạ Diêm khẽ cười, đưa cho cậu ta một chiếc khăn giấy.

Sở Thập Hàm không nhận, chỉ cúi đầu xuống lần nữa.

Tất cả mọi người đều đang theo dõi cuộc đối đầu giữa hai alpha đỉnh nhất của học viện.

Tạ Diêm cũng không cảm thấy ngượng ngùng, thu tay về. Hắn liếc nhìn xác lũ thú biến dị trên mặt đất: “Ít nhất mười mấy con cấp thấp, quy đổi thành điểm thì phải hơn 100 điểm.”

Sở Thập Hàm nghe vậy hơi nghiêng đầu, ánh mắt đổ dồn về phía Tạ Diêm.

“Nhưng phần đánh giá độ hoàn chỉnh của đội chiếm hơn 40%, tức ít nhất phải hơn 300 điểm.” Tạ Diêm chuyển giọng, nụ cười cũng theo đó mà tắt lịm. “Sở Thập Hàm, đã ở trong đội của tôi thì tôi hy vọng cậu sẽ tuân theo chỉ huy của tôi trong thời gian này, đừng tùy tiện hành động.”

Giọng Tạ Diêm bình thản, không chút tình cảm, nhưng ai cũng biết câu nói này là lời cảnh cáo dành cho Sở Thập Hàm.

Alpha cấp S bị cảnh cáo ngẩng mắt lên, ánh nhìn lạnh như băng hướng về Tạ Diêm.

Cũng phải thôi, cùng là alpha cấp cao, tại sao phải nghe theo chỉ huy thậm chí là phê bình của người khác? Trong gen nguyên thủy của alpha, lời nói vừa rồi của Tạ Diêm không khác gì khiêu khích.

Tạ Diêm cũng không biểu lộ cảm xúc gì, lạnh lùng nhìn lại.

Một trận chiến tưởng chừng sắp nổ ra, tất cả mọi người đều nín thở chờ đợi.

Sở Thập Hàm giơ bàn tay vừa tàn sát không chút thương tiếc lũ thú biến dị lên.

“Tạ Diêm!” Có người trong đám đông lo lắng gọi tên.

Rồi mọi người thấy Sở Thập Hàm xòe tay ra, mặt không biểu cảm nói: “Khăn giấy.”

Đám đông: “…” Hả?

Thấy Tạ Diêm không phản ứng, Sở Thập Hàm lặp lại lần nữa: “Khăn giấy, không phải vừa nãy định đưa tôi sao?”

Tạ Diêm khẽ ngừng tay, trên mặt không lộ vẻ ngạc nhiên, hắn lịch sự đưa khăn giấy qua, đầu ngón tay hai người chạm nhẹ vào nhau rồi nhanh chóng tách ra: “Không đủ bên tôi còn nữa.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.