Cố Uyển Xuân mơ màng một chốc lại thấy mình đang được đưa vào bồn tắm, độ ấm cũng thoải mái làm cô khẽ rên 1 tiếng, nâng mắt lên thì thấy hơi nước mờ ảo, thân thể tráng kiện của Thẩm Dịch áp sát vào cô, hắn cũng đang nhắm mắt dưỡng thần
Làn nước trong veo, ướt át, thấm đẫm bờ vai, từng đường nét khỏe mạnh tráng kiện hiện ra rõ ràng. Cơ bắp chắc nịch, có chút gân xanh chạy dọc theo bên tay, yết hầu dưới cổ cũng quá là gợi cảm. Bất giác, Cố Uyển Xuân lấy tay mình vuốt ve mặt Thẩm Dịch, rồi sờ vào yết hầu của anh.
Thẩm Dịch khẽ cười mở mắt nắm tay cô hôn nhẹ
– Cô Cố là đang tán thưởng tôi sao? Hay là lại đói rồi
Chữ lại được anh gằn 1 chút, Uyển Xuân thông minh dĩ nhiên là hiểu ngay.Cô trở tay véo má anh 1 cái thật mạnh
– Ăn nhiều không tốt cho sức khỏe, tốt nhất ăn vừa đủ, ngủ vừa đủ.
Nói xong , thản nhiên bước ra ngoài mặc áo choàng
Một loạt động tác liền mạch , dứt khoát, làm Thẩm Dịch hơi ngây người, cười xì 1 tiếng thầm nghĩ: ” Đại tiểu thư thế gia, cành vàng lá ngọc có khác, lúc động tình thì như hồ ly nũng nịu , thỏa mãn rồi, kéo áo không 1 cái chớp mắt”
Phải thêm 1 lúc sau, Thẩm Dịch mới ra ngoài, anh thay 1 bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn mới sạch sẽ mà Uyển Xuân đã chuẩn bị từ trước
Lúc này cô đang lau tóc, anh cũng không thèm nhìn , ko thèm tới giúp cô như là đang giận dỗi. Không ngờ người đàn ông này còn có mặt khác thú vị như vậy
Địch không động , ta cũng không động, để xem ai thắng
Mèo vờn chuột nửa ngày, lúc về Thẩm Dịch vẫn an ổn lái xe cho cô như chưa hề có việc gì xảy ra vào hôm trước. Xe dừng lại trước cổng nhà họ Cố , nhìn cô vào bên trong an toàn anh mới đánh xe về nhà mình
Vì hôm sau là thứ 2, công ty có mấy hợp đồng lớn cần ký kết , duyệt lại 1 tác phẩm mới vừa dựng phim xong nên khá bận.
Cố Uyển Xuân làm việc từ sáng tới tận khuya mới xong, lúc này trong văn phòng làm việc lạnh lẽo, không gian u tịch, vắng lặng, mỹ nhận ngồi đó như 1 bức tranh
Khi xử lý xong việc, cô có hơi nhớ Thẩm Dịch, không biết người đàn ông này bên ngoài hôm nay làm gì, có ngoan ngoãn đợi cô không?
Xong cô lại tự cười mình, sao càng ngày mình càng giống 1 vị tổng tài bá đạo nhớ cô vợ nhỏ tiểu bạch thỏ như trên mạng sau này vẫn hay lan truyền vậy nhỉ
Suy nghĩ phải đi đôi với hành động, cô cất tài liệu khóa cửa văn phòng đi xuống dưới tòa nhà
Thẩm Dich sớm đậu xe bên dưới chờ cô, anh cũng lo lắng vì đã trễ mà cô chưa ra, lén vào 3 lần đều thấy cô làm việc nên anh không vào làm phiền
Mỗi người đều có 1 sở trường, phương diện riêng của mình và tỏa sáng rực rỡ. Khi a nhìn Uyển Xuân làm việc cả người cô như có 1 vầng hào quang bao lấy, những tạp niệm về tình dục, thân thể dường như bị đánh bay sạch