Muốn mở cửa.
Doãn Ngư không kiềm được chìm vào giấc ngủ mê man.
Trong giấc mơ rực rỡ mà ma quái, cậu được trở lại thời trung học của mình, đứng chứng kiến bản thân bị bắt nạt, cũng trông thấy người từng làm mưa làm gió thời điểm đấy đã trả thù giúp mình. Sau đó Doãn Ngư lại quay về những năm tháng đại học, cảm nhận được con tim lỡ nhịp khi lần đầu trông thấy Ôn Phủ, nhìn thấy anh cười với mình như thật sự không nhận ra bản thân. Cuối cùng, Doãn Ngư trở lại quãng thời gian hai người quen nhau nhờ chiếc điện thoại, Ôn Phủ tỏ ra vô cùng thân thiết với cậu, hiểu rõ cậu từng chân tơ kẽ tóc, dễ dàng khiến Doãn Ngư rơi vào bể tình, dễ dàng tiến tới mối quan hệ này.
Tại sao?
Bạn trai cậu không có một điểm nào không hoàn mỹ.
Bạn trai cậu không hề có bất kì khuyết điểm nào.
Doãn Ngư trong mơ dường như bị nhốt trong một căn phòng nhỏ, cậu cảm thấy bản thân đang tỉnh táo nhưng lại không ngừng luẩn quẩn giữa mơ và thực. Cậu vừa như nghe thấy Ôn Phủ nói “Anh cố ý làm rơi điện thoại” lại giống như không hề nghe được, đến cùng đây là mơ hay là thực?
Cậu không phân biệt được.
Tại sao!
Bởi vì nó là giả.
Ầm một tiếng.
Khoảnh khắc lời này vừa bật ra trong đầu, cả gương mặt Doãn Ngư ướt đẫm mồ hôi lạnh. Cảnh phim tối nay đột nhiên phát đi phát lại trong đầu Doãn Ngư, cậu lại như trông thấy hình ảnh quái dị đó. Khoảnh khắc tên sát nhân tâm thần nhìn thấy người yêu của mình, hắn ném bỏ cái xác trên tay như đã mất kiểm soát, giương một nụ cười hoàn hảo rồi rút trong túi chiếc khăn tay sạch sẽ lau máu trên mặt, trái tim bắt đầu điên cuồng đập dồn.
Không, thế này không được.
Thi thể còn ở đây, sẽ bị phát hiện mất.
Vậy là dẫu cho vừa gặp đã yêu kẻ điên kia, tên sát nhân vẫn giả vờ dửng dưng chào hỏi qua loa đối phương tại hiện trường phi tang.
Một kẻ biến thái, trước khi chắc chắn công cụ giết người trong nhà đã được thu dọn, hắn sẽ không mời nạn nhân đến thăm nhà.
Tên sát nhân sẽ bại lộ công cụ của mình.
Ôn Phủ cũng sẽ bại lộ công cụ của anh.
Hai chiếc điện thoại của anh, khóa vân tay của anh, sự chăm sóc tỉ mỉ của anh, nỗi sợ của Vạn Tinh, quá khứ bị che đậy hồi trung học.
Tại sao…
Bởi sự hoàn hảo là giả dối.
Bởi sự hoàn hảo cần có thời gian để ngụy tạo.
Bởi sự hoàn hảo thực sự không tồn tại.
Bởi vì Ôn Phủ cũng là một,
“Kẻ giết người”.
Kẻ giết người.
“…!!!”
Doãn Ngư mở choàng mắt, sực tỉnh lại từ giấc mơ. Cậu thở hồng hộc như người quay về từ cơn đuối nước dưới biển khơi, thậm chí cậu còn vô thức vò tóc mình như kẻ điên, sau khi xác nhận mình còn sống mới từ từ ổn định lại nhịp thở.