Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (Full)

Chương 276: Gặp phải oan gia


Cô bé đột nhiên quay lại, nhìn thấy Long Thiên thì giật bắn cả người, liền nép mình sau lưng Lưu Công Cẩn và nói: “Tôi không có nói xấu anh. Anh không được phép dùng đao đánh tôi!”

Trong nhà hàng Bắc Uyển, cô bé đã tận mắt chứng kiến Long Thiên chặt đầu lão già đó, cảnh tượng đó cả đời này sẽ không bao giờ quên, tất nhiên là cô bé có chút sợ hãi khi nhìn thấy anh.

Long Thiên mỉm cười bất lực nói: “Anh sẽ không tính toán với một cô gái nhỏ dễ thương như em đâu”.

Mã Tiêu Tiêu vỗ vỗ vào ngực vừa mới nhô lên của mình, thở phào rồi nở nụ cười tươi rói nói với Lưu Công Cẩn: “Anh nhìn thấy chưa, Long Thiên khen em dễ thương đấy, đâu giống anh ngày nào cũng mắng em là con cọp cái”.

Lưu Công Cẩn đột nhiên nghiêm mặt ra nói: “Gọi là anh, không phép tắc gì cả”.

Sau đó Mã Tiêu Tiêu mới ngoan ngoãn kêu lên một tiếng anh Long.

Long Thiên gật đầu, sau đó nói với Lưu Công Cẩn: “Tên biến thái, một cô gái nhỏ như vậy mà cậu cũng nỡ xuống tay sao?”

“Mẹ kiếp, ông đây chỉ coi cô bé như là em gái? Cho dù tôi có là người ăn tạp đi chăng nữa thì cũng biết đó là phạm pháp”, Lưu Công Cẩn nói với tâm trạng không mấy vui vẻ.

Long Thiên rõ ràng đã nghĩ trong lòng rằng tên nhóc kiếm gỗ này có sở thích đặc biệt, cười nhạo nói: “Có ý nghĩ đó hay không thì trong lòng cậu rõ nhất”.

Lưu Công Cẩn đỏ mặt và im lặng không nói gì.

Mã Tiêu Tiêu độ lượng nói: “Là vì em không đẹp, nên anh Công Cẩn mới không thích”.

Lưu Công Cẩn đỏ mặt, gấp gáp nói: “Ai nói như vậy chứ?!”

Mã Tiêu Tiêu và Long Thiên vỗ tay vào nhau, sau đó đồng thanh nói: “Quả nhiên là đồ biến thái!”

Lưu Công Cẩn hận không thể đào một cái hố để chui xuống.

Ba người bước vào phòng VIP, chưa từng đến nơi như vậy, tên nhà quê Lưu Công Cẩn lập tức mở tròn mắt, nhìn thấy các cô gái ăn mặc hở hang lộ cả đùi ở trong phòng thì không khỏi nuốt nước bọt ừng ực.

Cũng không thể trách cậu ta được, đã nhịn cả nửa đời người rồi, đừng nói là con gái, ngay cả thấy những con heo nái cũng đã kìm lòng không đặng rồi.

Mã Tiêu Tiêu không mấy vui vẻ liếc Lưu Công Cẩn một cái, liền chạy lăn tăn đến chỗ các cô gái đó, Mã Tiêu Tiêu, người đã quá quen thuộc với ba nghìn cuốn tiểu thuyết ngôn tình tất nhiên hiểu được cái gì gọi là dập tắt mối nguy hiểm ngay khi chúng chưa kịp nảy mầm, cô bé có thể không có dáng người và khuôn mặt như những chị gái này, nhưng trông rất dễ thương, mà phụ nữ không bao giờ có thể từ chối những thứ dễ thương và lấp lánh, sớm xông vào làm quen với những chị gái này.

Đồng thời không quên ý định ban đầu của mình, đó là nói xấu Lưu Công Cẩn để những người chị gái này ghét cậu ta, như vậy thì bạch mã chỉ thuộc về một mình cô bé rồi.

Quả nhiên sau những nỗ lực của Mã Tiêu Tiêu, những cô gái vốn có ý với Lưu Công Cẩn, người trông có vẻ đẹp trai với thanh kiếm gỗ trên người, đã nghe thấy những gì Mã Tiêu Tiêu nói nào là kẻ biến thái, nào là yêu đương với trẻ vị thành niên… thì bắt đầu nhìn Lưu Công Cẩn ra vẻ chán ghét, lại thêm vẻ quê mùa của Lưu Công Cẩn, quả là một người không đứng đắn, không có ấn tượng tốt.

Long Thiên biết là cô bé đã giở trò, thật đáng tiếc cho tên nhóc kiếm gỗ này, còn chưa kịp ra tay đã bị đánh bại rồi nên đành đưa Lưu Công Cẩn đi uống rượu, Vương Lệ Trân đứng dậy và nói lời cảm ơn.

Cô đã nghe Vương Manh Manh nói về chuyện vào đêm đó, vì vậy có ấn tượng rất tốt về cậu em kiếm gỗ này.

Sau khi Lưu Công Cẩn ngồi xuống, nhìn thấy Mã Tiêu Tiêu bị các cô gái kéo vào nhà vệ sinh, đột nhiên có chút lo lắng, có ý định đứng dậy, thấy vậy Long Thiên bèn trấn an rằng đó chỉ là đùa vui giữa các cô gái mà thôi, Lưu Công Cẩn gật đầu nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía nhà vệ sinh, không biết những cô gái đó đang làm cái quái gì trong đó nữa.

Tiểu Nam Tử như đang phát điên, sau khi nhìn thấy cậu em kiếm gỗ này, anh ta cảm thấy rất thú vị nên đến tham gia chung vui, vừa uống rượu với đối phương vừa kết thân, nói cách khác là cách ngoại giao này của Tiểu Nam Tử không chê vào đâu được, mới vài ly rượu thì đã cùng Lưu Công Cẩn xưng anh gọi em với nhau rồi.

Sau ba vòng rượu, cuối cùng nhân vật chính cũng đã xuất hiện trên sân khấu.

Vương Manh Manh dẫn Nhan Như Ngọc cùng xuất hiện ở phòng VIP.

Đệ nhất mỹ nhân của Quỷ Môn này xuất hiện, cả phòng VIP đều trở nên vô cùng sôi nổi, Nhan Như Ngọc hôm nay được Vương Manh Manh đặc biệt chọn trang phục, mặc một chiếc áo sơ mi trắng và quần tây màu xanh nhạt, cả người càng nhìn càng thêm hấp dẫn, kết hợp với ngũ quan không ai sánh bằng của anh ta, khiến tất cả những cô gái có mặt tại đây ai nấy cũng như bị hớp hồn.

Trên đời này lại có người đàn ông đẹp trai đến như vậy sao, còn nhận ra sự tồn tại của những cô gái này không.

Ngay cả Quả ớt nhỏ, người tự nhận là gay, cũng kìm lòng không đặng mà ngây người ra, huống chi là những người khác.

Tiểu Nam Tử liền vỗ vào đùi một cái, đứng lên nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô gái, dám hỏi tên là gì?”

Long Thiên cười há hốc mồm, Vương Lệ Trân cũng không nhịn cười được.

Lão Phương say khướt nằm trên đùi của một cô gái quay đầu lại, thực sự là thảm không muốn nhìn. Chỉ có Lưu Công Cẩn mở miệng cười đắc ý: “Thật đẹp”. “…” Cùng lúc đó, Phạm Thái Nhàn đang thong thả đến trễ thì có chết cũng không ngờ được lại gặp phải oan gia ở ngay bãi đậu xe tại đây, mà lão Quỷ làm vệ sĩ đã bị người ta giẫm dưới chân, không thể động đậy.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.