Nhìn con dao bay về phía mình, người nước ngoài kia lắc đầu cười.
Nhưng mà, phát hiện ra con dao đột ngột tăng tốc.
Biến thành luồng ánh sáng đâm xuyên bụng người nước ngoài kia.
Rồi cắm chặt vào thân cây phía sau lưng. “AP”
Người nước ngoài lạnh thấu xương, máu từ hai bên tuôn ra.
Hắn che bụng, ngồi phủ phục trên nền đất. “Hả?”
Đám người nước ngoài loạn cào cào. “Đệch, chạy maul”
‘Tên cầm đầu hô.
Thủ hạ xoắn xít bỏ chạy.
Dương Hạ thở hổn hển.
Chống tay đứng dậy.
Nhìn chăm chăm con dao cắm sâu vào thân cây. Dương Hạ kinh hãi.
“Anh… anh là ai? Cảm ơn đã cứu tôi!” Dương Hạ cung kính nói.
Lúc nãy, Trần Khiêm sử dụng thuật biến giọng, cho nên Dương Hạ không nhận ra giọng anh.
Đợi khi Dương Hạ tìm kiếm khắp nơi, phát hiện xung quanh không có một ai.
“Rốt cuộc là ai chứ?” Dương Hạ càng ngày càng thấy kì lạ.
Giọng nói lúc nãy dường như phát ra từ trong tim mình, người ngoài không nghe thấy được.
Đặc biệt là lúc mình vung con dao.
Lại có được uy lực lớn như vậy, Dương Hạ tin chắc có người âm thầm giúp đỡ mình.
Rốt cuộc người đó là ai?
Nếu là người nhà họ Long bảo vệ mình thì không cần phải ẩn nấp.
“Gô chủ, thì ra cô ở đây, lúc nãy ông chủ có gọi đến hỏi thăm việc hợp tác với nhà họ Lục…”
Lúc này, một vệ sĩ chạy đến. “Tôi biết rồi, bây giờ quay về thôi!” Dương Hạ tiếc nuối gật đầu. Thời gian trôi qua rất nhanh.
Gần chạng vạng.
Xe lớn xe nhỏ của nhà họ Lục dừng trước cửa.
Lục Tông Nguyên, Mạnh Khang, Trương Thiết cung kính đứng chờ.
“Ê ê ê, nhà họ Lục chúng ta có chuyện gì mà xôn xao. vậy, ba đang làm gì thế không biết?”
Một người làm đang chạy đôn chạy đáo. Thì bị một cô gái chặn lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!