Tô Mộc Vũ nhéo mạnh vào lòng bàn tay của mình, chỉ hi vọng cảm giác đau đớn này có thể làm
cho nước mắt đừng rơi vào lúc này.
Còn nhóm Tô Mông Mông thì lại tức giận nhìn Trần Khiêm.
Trên đường bọn họ vẫn khuyên Tô Mộc Vũ, Trần Khiêm sẽ không phải là người như vậy đâu.
Để Tô Mộc Vũ có lòng tin với Trần Khiêm.
Dù sao thì bình thường lúc Trần Khiêm với Tô Mộc Vũ gọi điện với nhau, các chị em trong phòng cũng hay nghe lén, nghe những lời Trần Khiêm nói rất mộc mạc đơn giản.
Hoàn toàn không phải là kiểu cậu ấm ăn chơi trác táng.
Nhưng thực sự bây giờ, đến cả mấy người Tô Mông Mông cũng rất kinh ngạc. Trần Khiêm lại khốn nạn như vậy! “Mộc Vũ, cậu đừng hiểu lầm!” Trần Khiêm vội rút tay lại.
“Tớ nghe người ta nói, hôm nay cậu đính hôn với người khác? Có phải là sự thật không?”
Tô Mộc Vũ hỏi.
“Không phải, cậu nghe tớ giải thích!”
Trần Khiêm cũng lo lắng, nếu như tình cảm giữa mình với Tô Mộc Vũ bị phá hỏng chỉ vì một chuyện cỏn con như vậy thì Trần Khiêm sẽ rất hối hận.
“Cô ấy chính là Tôi Mộc Vũ à?”
Tân Nhã cũng không biết nói gì.
Đúng vậy, Tô Mộc Vũ đến đột ngột quá.
Hơn nữa, lúc này Tân Nhã còn quan sát Tô Mộc Vũ.
Thật sự rất xinh đẹp, vả lại còn khí chất ngời ngời.
Chẳng trách Trần Khiêm lại cứ nhớ mãi không quên như vậy.
Thậm chí còn nhìn Tô Mộc Vũ với ánh mắt ghen tỊ.
Cảm xúc của Tô Mộc Vũ cũng đã ổn hơn.
“Trần Khiêm, cậu làm tớ quá thất vọng rồi, vô cùng thất vọng! Tớ không muốn thấy cậu nữa!”
Nói xong, Tô Mộc Vũ đẩy mạnh Trần Khiêm ra. Sau đó xoay người, che miệng chạy ra ngoài.
“Tên khốn, con mẹ nó thật tởm, có tiền là ngon lắm sao!”
Ngay cả Ngô Văn Văn cũng không chịu được mà mắng giúp Tô Mộc Vũ một câu.