Đây cũng là lý do tại sao Trần Khiêm gọi điện cho Lý Tiếu mà anh ấy không nghe máy, chính là vì không muốn để Trần Khiêm dính líu vào chuyện này.
“Gã Dương Quốc Quyền kia là ai?”
Trần Khiêm hỏi.
Đừng nói chỉ tới anh em mạo hiểm vì mình, cho dù không phải Trần Khiêm cũng phải chỉnh Dương Quốc Quyền một trận ra trò.
“Gã là một tên côn đồ, cũng kinh doanh xe secondhand. Tháng trước, vì một vụ làm ăn mà gã nói Lý Tiếu nhà tôi phá vỡ quy tắc, cướp khách hàng của người khác, muốn gây sự. Nhờ có mấy vị đại ca vùng này nói giúp cho Lý Tiếu mới xong chuyện. Gã dựa hơi anh rể, nghe nói anh rể gã là nhân vật nào đó thành phố, rất ghê gớm!”
Tô Đình vừa quét dọn vừa nói. “Ồ ồ, tôi biết rồi” Trần Khiêm gật đầu.
“Đợi tối nay tớ bảo Triệu Tử Hưng âm thầm xử lý là được.”
Bây giờ anh còn có chuyện quan trọng nhất muốn nói với Lý Tiếu.
“À phải rồi Lý Tiếu, hiện tại tập đoàn Mộng Tưởng Gia đã tới huyện Bình An, sao cậu không nhân cơ hội này làm kinh doanh đại lý xe quy mô lớn! Tớ sẽ giúp cậu!”
Trần Khiêm nói.
Về vấn đề tiền nong, chắc chẳn là Trần Khiêm sẽ miễn phí.
Dù sao quan hệ giữa Lý Tiếu và mình không giống người khác.
“Haiz, nhưng người ta đâu có để ý tới chúng ta, sao có thể đầu tư được?” Tô Đình bĩu môi.
Lý Tiếu tiếp lời: “Người anh em à, chắc là cậu không biết thôi, kinh doanh cá thể như bọn tớ còn không đủ tư cách bước vào cánh cửa nhà người ta chứ đừng nói chỉ tới chuyện lôi kéo đầu tư. Nói thế này nhé, ngay cả các xí nghiệp sản xuất ổn định ở huyện Bình Anh muốn lôi kéo Mộng Tưởng Gia đầu tư cũng khó, cho nên cậu không hiểu rõ những việc này!”
“Hả? Vì sao các xí nghiệp sản xuất ổn định không được đầu tư?”
Đúng là Trần Khiêm không biết việc này.
“Khụ khụ, muốn được Mộng Tưởng Gia đầu tư thì nhất định phải lấy lòng một số nhân viên trong nội bộ công ty bọn họ. Không chỉ thế, lấy lòng nhân viên điều tra thị trường là phải lấy lòng người phụ trách!”
“Phải lấy lòng từ dưới lên trên, cuối cùng mới thành công.”
“Mà một số xí nghiệp nhỏ sản xuất ra sản phẩm tốt phải ép lợi nhuận cực thấp.”
“Còn khoản tiền biếu các ông lớn nữa!”
“Chỉ những xí nghiệp có tiền có thể ở huyện Bình An chúng ta mới có thể lấy được vốn đầu tư.”
“Tớ nói vậy cậu đã hiểu chưa… Nói chung là huyện Bình An không đơn giản như cậu nghĩ đâu! Cực kỳ phức tạp!”
Lý Tiếu hút hết một điếu thuốc, sau đó ném xuống đất giãm tắt.
Mà cuối cùng Trần Khiêm cũng hiểu ra.
Tại sao kẻ ăn chơi trác táng như Lý Văn Dương và cha hẳn lại lấy được vốn đàu tư.
Thì ra là vì nguyên nhân này.
Ban đầu mình đầu tư vì muốn nâng đỡ những xí nghiệp nhỏ làm ăn tốt.
Kết quả lại không như mong muốn.
Xem ra nội bộ công ty xuất hiện vấn đề hết sức nghiêm trọng.
Chủ yếu là vấn đề chất lượng của nhân viên quản lý và nhân viên điều hành cấp cao mới được tuyển dụng.
Có lẽ Lý Chấn Quốc đã xem nhẹ điều này.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!